PDA

Xem phiên bản đầy đủ : Tháng bảy mưa ngâu



hoanggiao
30-07-2017, 05:24 PM
Tác giả Hoàng Kim


Tháng bảy mưa ngâu
Trời thương chúng mình
Mưa giăng
Ướt đầm vạt áo
Bảy sắc cầu vồng
Lung linh huyền ảo
Mẹ thương con
Đưa em về cùng anh.

Chuyến xe tốc hành
Chạy giữa trăm năm
Chở đầy kỷ niệm
Chở đầy ắp tình em
Từ nơi chân trời
Góc biển

Chàng Ngưu hóa mình vào dân ca
Con ngựa, con trâu
Suốt đời siêng năng làm lụng.
Thương con gà luôn dậy sớm
Biết ơn con chó thức đêm trường.

Em ơi !
Những câu thơ ông bà gửi lại
Đã theo chúng mình đi suốt thời gian.

Tháng bảy mưa ngâu
Đầy trời mưa giăng giăng
Thương nàng Chức Nữ
Em là tiên đời thường
Đầy đặn yêu thương.

Tháng bảy mưa ngâu
Nhớ thương ai góc biển chân trời
Những cuộc chia ly
Đong đầy nỗi nhớ …
Chiêm bao mơ về chuyện cũ
Khói sương mờ ký ức thời gian
Chốn nào chúng mình hò hẹn
Nơi em cùng anh xao xuyến yêu thương
Ngắm mưa Ngâu tháng bảy
Mưa, mưa hoài , mưa mãi
Mưa trong lòng người
Nên mưa rất lâu
Mưa rơi như dòng lệ trắng
Đất trời thương nối một nhịp cầu

Em ơi
Lời tình tự của nghìn năm dân tộc.
Như sắc cầu vồng
Nối hai miền xa cách
Để xa nên gần
Vời vợi nhớ thương.

Cầu vồng trên thác Niagara,
(ảnh Hoài Vân)

“Tháng Bảy mưa Ngâu” là bài thơ tình của Hoàng Kim viết tặng cho những đôi lứa yêu thương cách xa nhau và khát khao ngày gặp mặt. Bài thơ cũng là lời biết ơn những anh hùng liệt sĩ nhân ngày 27.7. Ngưu Lang Chức Nữ là chuyện tình cảm động trong dân gian Việt Nam. Truyện nàng tiên Chức Nữ xinh đẹp, phúc hậu, nết na yêu thương chàng trai Ngưu Lang khôi ngô, hiền lành, chăm chỉ. Họ yêu nhau say đắm, bất chấp sự xa xôi nghìn trùng của cõi Trời và cõi Người. Cảm động trước tình yêu son sắt thủy chung của hai người, mỗi năm Trời Phật đã nối duyên cho họ gặp nhau một lần vào tiết tháng Bảy mưa ngâu trước rằm Trung Thu tháng Tám. Đó là dịp Trời gom góp của nhà Trời và sự cần mẫn suốt năm của Ngưu Lang Chức Nữ để làm thành chiếc cầu vồng bảy màu nối liền đôi bờ thăm thẳm. Muôn vạn con quạ, cò, vạc, bồ nông, ngỗng trời đã hợp lực ken kín cầu Ô Thước để giúp Ngưu Lang Chức Nữ gặp nhau. Những giọt nước mắt mừng tủi của hai người cảm động đất trời đã hóa thành mưa ngâu…

THƯ NGƯỜI RA TRẬN

Bài thơ chưa rõ tác giả (*)

Anh viết cho em lá thư dài tâm sự
Trời Lục Nam đêm này khó ngủ
Cũng mơ màng như nét bút anh biên.

Ở quê hương giớ chắc đã lên đèn
Sau vất vả một ngày lao động
Đêm nay nhé cùng anh em hãy sống
Những ngày đầu thơ ấu của tình yêu

Nhớ lắm em ơi những sớm những chiều
Ta sánh bước dưới trời cao trong vắt
Anh nắm tay em, em cười trong mắt
Trăng thẹn thùng lẫn vội bóng mây trôi
….
Rồi từ đó bao đêm thao thức bồi hồi
Anh mơ được cùng em xây tổ ấm
No đói có nhau ngọt búi khoai sắn
Một căn nhà đàn con nhỏ líu lô

Tấm lòng em là cả một bài thơ
Anh muốn viết như một người thi sỹ
Ruộng lúa nương khoai tấm lòng tri kỷ
Có bóng em đi thêm đẹp cả đất trời

Nhưng em ơi khi ta bước vào đời
Đâu chỉ có bướm có hoa có trời có đất
Đâu chỉ có mơ màng những đêm trăng mật
Mà đất trời đã nổi phong ba

Tạm biệt em, anh bước đi xa
Khi thữa ruộng luống cày còn dang dỡ
Khi mầm non tình ta vừa mới nhủ
Khi căn nhà còn tạm mái tranh

Quê hương ơi xóm nhỏ hiền lành
Có biết chăng người yêu ta ở đó
Một nắng hai sương giải dầu mưa gió
Mắt mỏi mòn ai đó ngóng trông nhau

Anh đi biển rộng sông sâu
Con thuyền nhỏ vẫn mong ngày cập bến
Đò có đông em ơi đừng xao xuyến
Nắng mưa này đâu chỉ có đôi ta

Anh đi bão táp mưa sa
Chỉ thương em một cánh hoa giữa trời
Đời là thế đó em ơi
Buồn thương xa cách chia phôi lẽ thường

Anh gửi cho em lời nhắn lên đường
Bức thư của người ra trận
Dù mai sau trong niềm vui chiến thắng
Anh chưa về nhưng đã có thư anh …

(*) “Thư người ra trận” là bài thơ do anh Lê Trung Xuân đọc cho tôi nghe cách đây trên 37 năm. Đó là “ký ức vụn” một thời không thể quên theo cách nói của nhà văn Nguyễn Quang Lập. Anh Xuân, anh Chương, anh Trung và tôi đều là sinh viên đại học nhập ngũ tháng 9 năm 1971. Chúng tôi cùng trong một tổ chiến đầu bốn người. Hai anh Xuân và Chương đều hi sinh năm 1972 tại Quảng Trị, riêng Trung và tôi trở về. Anh Xuân ra đi đã mang theo bí mật của bà thơ tình “Thư người ra trận” dưới đây mà cho đến nay tôi vẫn chưa biết ai là tác giả đích thực.

Nguồn: https://cnm365.files.wordpress.com/2016/04/chaongaymoi.jpg?w=873&h=488

hoanggiao
01-08-2017, 10:08 PM
Tháng bảy mưa ngâu
Sunflower.


Chủ nhật, sáng vẫn phải thức dậy thật sớm để chuẩn bị đi làm. Biết là mình làm gì cũng chậm, vậy chỉ có cách là dậy thật sớm để không bị muộn làm thôi.



Xuống đường, thấy vắng vẻ và im ắng quá! Khác với thường nhật. Có lẽ, cơn mưa cuối tuần giống như một liều thuốc an thần khiến ai cũng ngủ thật ngon. Ai cũng muốn vùi mình vào chăn ấm thêm chút nữa, để mặc mưa rơi bên ngoài cửa sổ.

Bỗng nhiên thấy lòng mình nhẹ bẫng, muốn viết điều gì đó để ghi lại những cảm xúc mà lâu nay đã "cố tình" bỏ quên. Tháng bảy mưa ngâu. Mưa xoa dịu mặt đất nóng hổi đã cằn khô. Mưa thổi làn gió mát cho không khí trong lành dễ chịu. Mưa mang những giọt nước trong veo cho cây cối xanh mướt, đầy sức sống. Và mưa rót vào lòng người những cảm xúc bâng quơ với những suy nghĩ nào đó...

Nhớ lời mẹ kể năm nào:
"Mẹ bảo rằng, mưa Ngâu là Trời khóc,
Khi Ngưu Lang và Chúc Nữ gặp nhau.
Ba trăm sáu mươi năm ngày cách biệt,
Sông Ngân Hà vốn rất rộng... rất sâu…".

https://i-ngoisao.vnecdn.net/2011/08/07/mua-454469-1368146971_500x0.jpg

"Giọt mưa ngâu" hay là "giọt nước mắt" nhớ nhau? Phải chăng, nỗi nhớ được đan dệt trên bầu trời để tạo thành những cơn mưa, để tình yêu ấy sẽ là hạt mưa đến với hai đầu nỗi nhớ. Để em, để anh nhận lấy những yêu thương, cho khoảng cách xích lại gần hơn, cho tình yêu cứ đong đầy theo năm tháng.

"Người ta nói: 'Tình yêu của hai người xa nhau giống như ngọn lửa. Gió có thể sẽ thổi tắt ngọn lửa nhỏ nhưng sẽ thổi bùng ngọn lửa lớn'. Hãy nuôi dưỡng tình yêu dù phải xa nhau anh nhé!

Bạn bè em vẫn ví chúng mình như Ngưu Lang và Chức Nữ. Em sẽ không buồn đâu. Vì em biết tình yêu nối dài bởi nỗi nhớ, bởi yêu thương. Vì em biết sông Ngân Hà dẫu rất sâu, rất rộng... cũng không thể ngăn được đôi cánh của tình yêu!".

Tháng bảy mưa ngâu, một mùa Vu Lan nữa lại đến. Thấy mình còn hạnh phúc lắm! Hạnh phúc vì còn có mẹ. Hạnh phúc vì được cài lên ngực áo hoa hồng đỏ thắm để thầm nguyện cầu mẹ mãi luôn bên con.

Ai đang còn có mẹ hãy nói lời yêu thương với mẹ bất kỳ lúc nào mình muốn. Ai đang còn có những người thân để thương yêu, hãy cho họ biết họ thực sự quan trọng và ý nghĩa như thế nào. Để không phải như ta, giờ đây, chỉ còn biết hoài niệm sau những điều đã mất. Còn ai từng mất đi người thân yêu như ta, hãy sống tiếp thật tốt để biết rằng trên thiên đàng, họ đang mỉm cười mãn nguyện vì ta.

Tháng bảy mưa ngâu. Ta thầm cầu mong mưa mang theo hạnh phúc đến với mọi người, mọi nhà. Mưa mang theo yêu thương đến khắp mọi nẻo đường để cuộc sống này không còn ai phải khổ đau, bất hạnh, để nụ cười hiện hữu khắp muôn nơi...

Vài nét về blogger:

"Ta được sinh không phải để biến mất, ta được sinh ra là để ghi dấu lại trong cõi đời này" - Sunflower.
Có một thói quen mang tên: "Ngoisao.net". Có một ngăn trong tim mang tên "Ngoisao.net". Ở bất kỳ đâu, lúc vui, lúc buồn, lúc tràn trề hy vọng, lúc tột cùng bế tắc "Ngoisao.net" thực sự đã là người bạn tốt luôn bên tôi. Tôi cầu mong cho "người bạn tốt" này của tôi sẽ đến được với thật nhiều người như bạn đã đến bên tôi. Chia sẻ yêu thương để nhận lấy yêu thương!
Bài đã đằng: Vô thường, Không thể và có thể.

NGUỒN: http://ngoisao.net/tin-tuc/choi-blog/thang-bay-mua-ngau-2595936.html