PDA

Xem phiên bản đầy đủ : Vợ ơi là vợ.....yêu quá đi thôi



thugiangvu
22-10-2011, 12:25 AM
Vợ ơi là vợ ! yêu quá đi thôi !



Vợ không có công sinh ra ta, nhưng có công nuôi dưỡng và dậy dỗ ta nên người»
(Khuyết danh)

Chồng than:
Chiều chiều bìm bịp kêu chiều
Lấy vợ thì cũng lấy liều mà thôi
Ban ngày làm việc tả tơi
Ban đêm hầu vợ, phận tôi đêm trường
Nằm chung thì bảo.....chật giường
Nằm riêng lại bảo.....tơ vương con nào
Lãng mạn thì bảo.....tào lao
Đứng đắn lại bảo.....người sao hửng hờ
Khù khờ thì bảo.....giai tơ
Khôn lanh thì bảo.....hái mơ bao lần
Cả đời cứ mãi phân vân
Tơ lòng con gái biết mần sao đây.

Sợ Vợ

Dù không sinh đẻ ra ta
Nhưng công nuôi dưỡng thật là lớn lao
Khi ta đau ốm xanh xao
Vợ lo chăm soc hồng hào khoẻ ngay
Sợ ta đi trật đường rầy
Vợ liền theo dõi kéo ngay về nhà
Khi ta tán tỉnh ba hoa
Vợ liền "quát nạt "để mà răn đe
Lời vợ dạy phải lắng nghe
Mai sau "khôn lớn "mà khoe mọi người
Nói ra xin hãy chớ cười
Vợ ta ta sợ ! Vợ người ... còn lâu !

Vợ dặn

Lái xe ra khỏi cổng nhà
Vợ kêu giật ngược, diết da dặn rằng:
Một đừng mơ mộng Thơ - Trăng
Đụng xe thi sĩ gẫy răng u đầu
Hai đừng giữ ống nghe lâu
Gái tơ õng ẹo ghẹo đầu dây kia
Ba đừng ghé quán rượu bia
Bốc men tơ tưởng nọ kia khó lường
Bốn đừng mua báo dọc đường
Bìa in hoa hậu soi gương liếc cười
Năm đừng liến láo con ngươi
Đồng nghiệp váy ngắn ẹo người đi qua
Sáu đừng hoang phí thời gian
Ngồi lâu trộm nghiá cô hàng càfé
Bảy đừng thấy phở mà mê
Bột ngọt loét dạ lại chê cơm nhà
Tám đừng hò hát lang thang
Tiếp viên ca sĩ giả ma hớp hồn
Chín đừng dạo bước hoàng hôn
Công viên hoa lá cô hồn rủ rê
Mười đừng ghé rạp xi nê
Tivi nhà sẵn, lẹ về coi phim
Rõ chưa? ( vợ hét đứng tim )
Đừng hòng tưởng bở như chim sổ lồng
Mười đừng nhắc lại cho thông
Nếu không.... tui quyết nhốt ông ở nhà

TRẦN THỊ THANH LIÊM
24-07-2012, 11:22 AM
Mẹ và vợ
Mẹ và vợ ngã xuống sông cùng một lúc, nếu cứu mẹ thì vợ sẽ chết hoặc cứu vợ thì mẹ sẽ chết. Vậy nên cứu mẹ hay cứu vợ hoặc là không cứu cả hai?
Bạn hãy trả lời câu hỏi xong rùi mới đọc tiếp bên dưới nhé:
MẠNH TỬ:


Bố chết từ khi còn nhỏ, mẹ nuôi nấng, dạy dỗ ta rất khó nhọc. Mẹ phải ba lần dọn nhà để tránh những ảnh hưởng xấu, dành món ngon cho ta ăn, mua áo đẹp cho ta mặc, tất cả là để cho ta có thể ngẩng cao đầu nhìn thiên hạ. Mẹ và vợ cùng ngã xuốngsông, tất nhiên ta phải cứu mẹ rồi. Lấy chữ hiếu làm đầu, vợ chết thì lấy vợ khác, mẹ chết làm gì có mẹ nữa! Trên thế gian này chỉ có Mẹ là tốt nhất! Không có mẹ, con trẻ như cỏ cây, biết bấu víu vào đâu? Mẹ! Con sẽ cứu mẹ! Mạnh Tử nhảy ùm xuống sông.

* CHU U VƯƠNG
Vợ và mẹ cùng ngã xuống sông, tất nhiên là phải cứu vợ trước. Nghĩ lại ngày trước ta đùa giỡn với nàng, nhìn nàng cười, đến cả giang sơn lẫn sinh mạng nhỏ bé của ta cũng chẳng nghĩa lý gì, huống hồ là mẹ! Khi lập Thái tử, bà ấy còn định bỏ ta làm ta suýt mất cả ngôi báu. “Tình cảm đằm thắm, ta yêu nàng rất nhiều, ta sẽ cứu nàng!” Chu U vương cũng nhảy ùm xuống sông.
* LƯU BỊ

Anh em như chân tay, vợ con như áo mặc; áo rách có thể vá, chân tay gãy không thể lành. Chỉ cần Nhị đệ và Tam đệ của ta không ngã xuống sông là được, những kẻ khác ta không thèm để ý. “Mẹ ơi! Nàng ơi! Các người chết thật thê thảm!” Lưu Bị đứng trên bờ sông khóc lớn.
* TÀO THÁO

Thà rằng ta phụ người chứ không để người phụ ta, mẹ ta hay vợ ta cũng thế thôi, chỉ cần ta không ngã xuống sông là được rồi. “Ta nhẹ nhàng đi cũng như khi ta nhẹ nhàng đến, ta vẫy tay chào không một chút vấn vương.” Tào Tháo vừa ngâm thơ vừa chầm chậm bước đi.
* KHUẤT NGUYÊN


Thế gian này u ám quá,triều đại này thật hủ bại! Sống cũng chẳng còn có ý nghĩa gì, chi bằng chết cho trong sạch. Song anh có thể rửa mặt và rửa chân cho ta. Khoảng trời hiện tại là khoảng trời u ám, chẳng còn có thể nhìn tinh tú trên trời. Mẹ ơi! Nàng ơi! Ta cùng nhau chết ở nơi đây!” Khuất Nguyên vừa hát vừa từ từ nhảy xuống sông.
* TRANG TỬ


Sinh về đâu và chết sẽ về đâu? Mẹ và vợ ta chết cứ chết, chẳng qua chỉ là từ trạng thái hữu hình trở về trạng thái vô hình, có gì phải đau đớn, có gì phải xót thương? Chẳng cần phải cứu ai cả! Trang tử ngồi xuống, tay nắm một mảnh sành vừa gõ nhịp vừa hát, mắt nhìn mẹ và vợ chìm đần xuống sông, nét mặt mãn nguyện.
* HOÀ THÂN

Ai ngã xuống sông thì cứ ngã, cái ta yêu là tiền bạc. Tiền bạc là mẹ ta, là vợ ta. Sao trước khi ngã, các người không mặc ít quần áo thôi, điều đáng tiếc nữa là trâm vàng, khuyên bạc còn ở trên đầu các người. “Có tiền là có tất cả!” Hoà Thân đứng trên bờ vùa nhìn mẹ và vợ dần dần chìm xuống sông vừa thở dài.
* VƯƠNG BỘT


Lòng bàn tay và mu bàn tay đều là thịt. Vợ là người ta yêu nhất, mẹ là người thân thiết nhất. Vậy phải làm thế nào đây? Thôi cứ nhảy xuống sông, thấy ai ở gần thì cứu. Vương Bột vội nhảy ùm xuống sông. “Chết rồi! Ta quên mất là ta cũng không biết bơi!” Vương Bột vẫy vùng một cách tuyệt vọng rồi từ từ chìm xuống sông.
LỜI BÀN
1. Mạnh Tử: Thương mẹ hơn vợ thì chắc là lai………VIỆT NAM
2. Chu U Vương: Yêu vợ nồng nàn nên chắc lai……….PHÁP QUỐC
3. Lưu Bị: Lo cho anh em đồng chí hơn gia đình là lai………..NGA XÔ (tinh thần quốc tế vô sản)
4. Tào Tháo: Thấy chết không cứu phớt tỉnh là lai……….ĂNG LÊ (ENGLAND)
5. Khuất Nguyên: Tự sát chết theo là tinh thần võ sĩ đạo xứ Phù Tang (JAPAN)
6. Trang Tử: Giống Tào Tháo lai ………Anh
7. Hòa Thân: Thực tế 20 kiểu…………….MỸ
8. Vương Bột: Không biết trời cao đất rộng nhắm mắt liều mạng thì là chính gốc………..CHINA.

Theo: HoA BắP LaI

thái thanh tâm
24-07-2012, 12:18 PM
Mẹ già yếu hơn vợ, phải cứu mẹ trước. Vợ còn trẻ sức chịu đựng tốt hơn, cứu sau. Vì sức chịu đựng tốt hơn, nên vợ vẫn sống. Cuối cùng cả hai đều được cứu sống. (TTT)

KIỀN ĐỨC -TRƯƠNG THẾ CÔNG
24-07-2012, 04:26 PM
Vợ ơi là vợ ! yêu quá đi thôi !



Vợ không có công sinh ra ta, nhưng có công nuôi dưỡng và dậy dỗ ta nên người»
(Khuyết danh)

Lại có câu: Sinh ra ta là mẹ ta, đi guốc trong bụng ta chính là vợ ta vậy

Cũng có câu: Mẹ đánh ta là thương, vợ đánh ta cách nào cũng là đánh yêu

Vậy nên ta cũng chỉ thươnng mẹ và yêu vợ ta là chính vậy

KIỀN ĐỨC