PDA

Xem phiên bản đầy đủ : Thơ Du Tử Lê



thugiangvu
14-11-2011, 06:04 AM
Đưa Nhau Đi : Dựng Một Giáng Sinh, Nàng


Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)

ai nhan sắc? - In khắp cùng trái đất
chỗ tôi ngồi: tên một tùy tinh
quay thảm thiết quanh mặt trời: tháng chạp
hạt mưa còn trong mắt một mai, chinh
.
ai nhan sắc? - Cả cánh rừng dấy bão
suối hư không! Người hát? - Giọng như chim
tình không thật, giống biển môi mặc khải
chiều tịnh tâm: tê, gắt mật ưu phiền
.
ai nhan sắc? - Từng mũi kim xí gạt
tiếp thu tôi. Tim lớn trọng như cây
đêm không gió! Lấy gì cho lá vẫy
em không qua! Muông thú phải xa bầy
.
ai nhan sắc? - Để tôi về bối rối
với chính mình: Tôi hỏi khẽ: -Vui không?
tôi thấp thỏm. Tôi đìu hiu quá đỗi
tôi lăng xăng, tìm kẻ trốn trong lòng
.
ai nhan sắc? - Âm âm ngày khuất, lấp
những con đường quên cất hộ mùi hương
em tan tác trên lưng mùa xám hối
tôi áo, cơm! Thu, quén lửa, đêm, tàn
.
ai nhan sắc? - Cầm trên tay Thánh Giá
trả Giáo Đường câm lặng, tắt theo kinh
đôi hàng ghế uy nghiêm chờ hối cải
cửa tôi buồn. Bưng bít. Phúc Âm
.
ai nhan sắc? - Như một lời chúc phúc
giữa-chiều-em: quân dữ bỗng quy hàng
tên ngoại giáo gửi xác, hồn lại Chúa
đưa nhau đi: dựng một Giáng Sinh, nàng.


tho chon loc vietnam

thugiangvu
14-11-2011, 06:05 AM
Đời Mãi Ở Phương Đông

Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)


Anh đã hứa em an lòng hỡi nhỏ
ta sẽ về tới chốn của thương yêu
nơi sương sa như sữa suốt buổi chiều
nơi mưa bụi xuống lòng nhau lấm tấm
Nơi đêm bước những bàn chân rất chậm
và dãy đèn xấu hổ sẽ quay đi
riêng hàng cây vẫn đứng đó lầm lì
khi anh bỗng hôn em (trời lu, sao tỏ)

Anh đã hứa em an lòng hỡi nhỏ
ta sẽ về tới chốn của riêng nhau
nơi nhục nhằn bị bỏ lại phía sau
nơi đau khổ không cách gì lấn tới
Nơi hạnh phúc ắp đầy trong mỗi túi
để lúc buồn em khẽ nhón, ăn chơi
để vô tình em có lỡ đánh rơi
thì cũng chẳng bao giờ vơi hết được

Nơi giờ khắc như kết thành bởi mật
sẽ tan dần trên đầu lưỡi tham lam
nơi hẹn hò (ôi chốn của trăm năm)
cõi để sống (sau một thời đã chết)
Em bình tĩnh dù gì khoan thảm thiết
trước hay sau ta cũng sẽ quay về
cây có khô cành lá có chia lìa
lòng-có-lạnh và hồn-xưa-có-tối

Đường có đổi căn nhà hoang sương khói
ta vẫn về như giữa một cơn mơ
ta vẫn về dù lúc tóc bạc phơ
chân run rẩy và mắt lòa chẳng thấy
Em đừng tủi bởi nếu cần khi ấy
ta dùng tay để tìm lấy thềm nhà
ta dùng môi để giữ lấy ngọt ngào
và những thứ mất đi từ thuở nhỏ

Ta sẽ thở bằng trầm hương của gió
lắng nghe xa chân thú bước mơ hồ
núi muôn năm còn ở đó thẫn thờ
rừng vẫn rộng tay mời ta trở lại
Đêm vẫn để dành ta muôn của cải
suối vẫn chờ nên suối chẳng đi xa
thông héo gầy bởi thông nhớ nhung ta
chim sẽ rủ nhau về đôi mắt biếc

Hoa vẫn nở ối vàng hồn-tưởng-tiếc
ngày vẫn xanh kỷ niệm sẽ lên mầm
chim sáo vui đem tình cũ về gần
ta ở đó tới khi thành cát bụi
Ta ở đó đời ta không có tuổi
em sẽ thành cánh bướm lúc mơ vui
em sẽ thành con dế lúc khuya nguôi
cất tiếng hát ... phân ưu tình ai dang dở

thugiangvu
14-11-2011, 06:06 AM
Việc Gì Em Phải Khóc


Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)


Tim ta: đài khí tượng
canh chừng gió mưa em
mắt: con sào trên sông
đứng đo mực nước xuống

Tim ta: đèn lưu thông
hỏi han em tốc độ
từ khi em mất tăm
đèn không hề xanh nữa

Tim ta: dòng suối trong
(chỉ mỗi mình em biết)
đêm đêm em khỏa thân
soi mình trong gương biếc

Tim ta thùng rác không
em thồn chi chẳng được
kỷ niệm: xanh dung nhan
việc gì em phải khóc ?

Bây giờ dòng sông khô
tim vẫn còn ở đó
suối qua đòi ơ hờ
ta trở về gỗ đá

thugiangvu
14-11-2011, 06:07 AM
Vì Em Tôi Đã Làm Sa Di

Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)

thiền viện tôi trưng chỉ ảnh em
kinh kệ nghìn pho có một tên
viết hoa một chữ không ai hiểu
Phật bảo: kinh mà không phải kinh

thế giới vì em sẽ dịu hiền
biển đời phút chốc bỗng bình yên
cánh chim tịch mịch miền vô niệm
vô chấp, em ngồi như Quan Âm


ba nghìn thế giới quy về đây
vóc ốm em đi. Ngón cũng gầy
thấy trong Địa Tạng em và mẹ
Tam Bảo theo tôi: có dáng người

muông thú vì em ở với rừng
tôi vì em ở với thi ca
thấy nhau là một đâu còn ngã
thân chẳng riêng thì tâm nào riêng?

phá chấp. Như Lai ở dưới trần
hiện thân Bồ Tát cứu nhân gian
cây oan khuất vẫn nghìn tay vẫy
tôi vẫn nhìn em là chân kinh

xuống tóc. Theo em khép cửa đời
vào thiền để chỉ thấy viền môi
yêu nhau ai bảo tâm không trụ?
quên hết. Nhìn nhau. Nhất quán rồi.

vì em tôi biến thành sơn tự
mái đỏ tường rêu. Hoa hổ ngươi
tình tôi là thảm xin em bước
rất khẽ mà nghe đất nhớ trời

nước mắt em trên chánh điện tình
nở hoa siêu độ hoá tâm kinh
đêm đêm tôi nhớ bàn tay cũ
và thấy trong kinh đủ bóng, hình

vì em tôi đã làm Sa Di
không đi nên ý vẫn quay về
bế quan toạ thị. Tôi và vách
em tụng kinh gì? Cho nghe đi

hôn em Bồ Tát. Chuông kinh hãi
rung hoảng vì tôi? hay cả em?



tho chon loc vietnam

thugiangvu
14-11-2011, 06:08 AM
Trở Lại Houston
Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)


Nhờ em tôi biết cuộc đời
Biết mưa còn ở trên môi tháng ngày
Nhờ em chim mới biết...bay
Ngang qua cổ tích. Thả đầy hạt kinh

Nhờ em tôi mới biết mình
Đa mang tuổi mẹ thọ hình lỗi cha
Nhờ em trời lợp mái nhà
Đất di truyền nhớ thương hoa lên cành

Nhờ em thác ngủ đầu ghềnh
Như tôi được chết hiền lành trong em

thugiangvu
14-11-2011, 06:09 AM
em về thăm thẳm núi non

Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)


em về trong bão giông tôi
que diêm Đông Hải, dáng ngồi vọng phu
lệ còn trên gối, tôi thu
bàn tay ngón út giam tù tháng năm

em về thăm thẳm núi non
hồn sông lòng suối, thịt xương chốn nào?
mai quên nhau, mất lời chào
hôm nay chăn gối vẫn ngào ngạt hương

em về trong một đêm sương
có tôi thất trí ngồi thương bóng còi
da người, dấu cắn răng tôi
đó em, giây phút mở đời đã ghi

góc trời mai mốt em đi
nhớ đem tháng-chạp-tôi về nghĩa trang

em về trên chiếu chăn tôi
mùi hương tháng chín, nụ cười cuối năm
xót nhau bật máu chỗ nằm
vết răng tháng chạp, dấu bầm tháng hai

em về trong quạnh hiu tôi
trái tim cứu rỗi, mắt ngời bóng cây
rừng mù lối tóc chim bay
bớt son, môi cỏ, buồn lay lá người

thugiangvu
14-11-2011, 06:10 AM
Tôi Là Em, Hiện Tại

Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)

chiều hái, gặt bóng cây
chất đầy đêm tĩnh, lặng
như tôi gửi bàn tay
trên ngực người xa, vắng.

sáng bước ra vườn sau
lá từng ngày thay, đổi.
tôi có em dài, lâu
tự phút đầu bối rối.

tôi gieo hạt tương tư
trên luống người biến, hiện;
tôi nhìn tôi khổ, đau:
- xiết bao tình thân, thiện.

chim thâu ngắn đường bay:
-trao tặng đời tiếng hót.
tôi thu nhỏ hồn tôi:
-gửi cho người khuất mặt.

sợi tóc như rừng cây
sông chảy /cùng/ trí nhớ - -
em buồn, vui như mây
tôi trôi /cùng/ gió nổi.

quá khứ như tương lai:
em đã từng ở đấy.
chúng ta đâu phải hai.
tôi là em: hiện tại!

địa ngục: trong lòng ta.
niết bàn: tâm phẳng, lặng.

không điều nào mất đi
từ tình tôi hiến tặng.

hãy cảm ơn khổ, đau,
như điều em giữ lại.
hãy cảm ơn đời sau,
như điều ta đã nói.

ta gieo, gặt chính ta
tự cánh đồng nghiệp, ngã.

Du Tử Lê,
(Calif. Sept. 02)

thugiangvu
14-11-2011, 06:11 AM
Đêm nhớ trăng Sài Gòn

Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)

Đêm về theo vết xe lăn
Tôi trăng viễn xứ hồn thanh niên vàng
Tìm tôi đèn thắp hai hàng
Lạc nhau cuối phố sương quàng cỏ cây

Ngỡ hồn ta xứ mưa bay
Tôi chiêng trống gọi mỗi ngày mỗi xa
Đêm về theo bánh xe qua
Nhớ em xa lộ nhớ nhà Hàng Xanh

Nhớ em kim chỉ khứu tình
Trưa ngoan lớp học chiều lành khóm tre
Nhớ mưa buồn khắp Thị Nghè
Nắng Trương Minh Giản trưa hè Tự Do

Nhớ nghĩa trang quê hương bạn bè
Nhớ pho tượng lính buồn se bụi đường
Đêm về theo vết xe lăn
Tôi trăng viễn xứ sầu em bến nào ?

thugiangvu
14-11-2011, 06:12 AM
Tôi Có Người Để Nhớ Đến Tương Tư

Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)

Dè sẻn mấy viên kẹo kia cũng hết
như trăm năm ta sống được bao ngày
tôi trở về dò lại dấu mưa bay
cây thương tích quay lưng làm mặt lạ

Không ai nói vì không ai biết cả
em ở đâu? Tình tôi nữa, ở đâu?
riêng lũ chim câu nghiêng má, chụm đầu
kể nho nhỏ chuyện tình yêu thánh nữ

Tôi trở lại, ngồi đây và giả dụ
như em vừa ở đó mới đi ra
người khuất rồi nhưng mộng vẫn chưa xa
trái tim vẫn đợi tôi về gõ cửa

Em xa bạn mà thương ghê - rõ khéo!
(có ai nhờ tôi nói hộ ai đâu)
chỉ mình tôi đi, lầm lũi, kêu cầu
viết nhăng cuội, thở than cùng bóng tối

Gương chung thuỷ với lược đời, hãy chải
cho dài thêm nao nức ở trong tôi
cho tình bền dù người chẳng rẽ ngôi
mà vẫn thẳng đường đi vào vĩnh cửu

Tha thiết quá, khiến tôi thành bận bịu
đến tức cười vì chỉ ngóng, trông thôi
tin không về. Tôi cúi hỏi bàn tay
buồn ghê nhỉ Ngón nào đang thở dốc?

Tình đã ngọc nên sầu tôi cũng ngọc
trên nương-rau-ân nghĩa cửa muôn đời
em bảo tôi "gieo máu lửa khắp nơi"
gớm ! kinh khủng. Người đâu mà ác thế

Cây có bóng. Thú có rừng để ở
tôi có người để nhớ đến tương tư
đã nhủ lòng mãi mãi chỉ.....ai cơ
nhưng vẫn hỏi:- thực ư ngày tháng ấy?

Thư vạn dặm mà hương lừng giấy mới
EM VÌ TÔI TỪ CHỐI CHỌN THIÊN DÀNG
TÔI VÌ EM THẬP TỰ GIÁ XIN MANG
đi suốt kiếp với Tin Mừng sáng dội

Xanh thêm nữa cho tình ta bát ngát
dìu nhau đi - cho thấy lại chân trời
gọi tên nhau - cho biển hết bồi hồi
hôn nhau nữa - cho đời saụ....có sử

Nhưng tất cả đã thành lời chúc dữ
vì em đi, chim cũng bỏ tôi về
mây bỏ trờị Mưa rủ nắng bay đi
tôi ở lại nhâm nhi niềm tuyệt vọng

Lo biết mấy:- em cực kỳ bé bỏng
như nụ hoa chưa hé nhận ơn đời
như sương mai còn lấp lánh mắt người
(con nai nhỏ mang thơ về xứ lạnh)

Vâng bé bỏng. Hiểu gì đâu cô quạnh?
ngựa tan đàn. Chim lẻ bạn kêu sương
nên tình em:- sách ước viết nghìn chương
còn chửa đủ. Nhắc chi phần mộ lấp

Ngọc tinh khiết với tôi là thứ nhất
và cuối cùng cho một cõi hoang vu
em về maụ Cửa hẹp đó đang chờ
và nhận lấy tình yêu người tuẫn đạo


tho chon loc vietnam

thugiangvu
14-11-2011, 06:13 AM
Tình Sầu


Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)

Ta như sương mà người như hoa
Dối gian nhau nát nụ hôn đầu
Tình đi từng bước trên lưng gió
Gieo xuống đời nhau hạt thương đau

Người một phương, ta cũng một phương
Phố cao ngày thấp nắng mưa trùng
Mắt sâu ẩn nhốt trời giông gió
Ta một hồn câm giông gió lên

Người ở đây, ta cũng ở đây
Lòng không như mặt lòng lệ đầy
Chân đi gió tạt sâù ba hướng
Tay vói một trời, trời mưa bay

Người đã vì ta tan ước mơ
Phấn son chưa ngát thịt da ngà
Môi non đã lỡ tình đau đớn
Mộng nữa theo trời hương hoa xa

Người chôn đời mà ta đắng cay
Cây im lá ngọn khói sương bày
Chim treo mỏ cóng trơ xương mục
Sống đã chẵng cùng chết sao hay?

Người ở đâu ôi ngươì ở đâu?
Cỏ xanh còn áp má đêm buồn
Dế giun còn tiếc mùa ân ái
Từng phiến trời mang bao vết thương

thugiangvu
14-11-2011, 06:14 AM
Thơ Cho Nhỏ


Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)


Thân ngựa chạy một đêm sầu gió núi
đứng nhìn theo ngọn suối đứng riêng trời
hơi thở ngọt em một thời phong kín
nhớ nhung gì em buộc tóc chia đôi

Con sóc nhỏ mang hồn lên núi lạ
ta chim rừng cánh đã mỏi thương đau
hương cỏ dại mát chân người ngà ngọc
em bảng đen vôi trắng giết đời nhau

Trăm con bướm bay về chung một ngõ
suối xôn xao suối phải tự xuống nguồn
em áo lụa dáng gầy hơn bóng núi
rừng ơi rừng cây đợi đã bao năm

Em tinh khiết giữa đời ta bụi bặm
gọi ta về trong bóng nắng thơ ngây
em mới lớn nên tình như thác gọi
thương dùm ta thân ngựa đã xa bầy

thugiangvu
14-11-2011, 06:15 AM
Khi Tôi Chết Hãy Đem Tôi Ra Biển


Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)

Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
đời lưu vong không cả một ngôi mồ
vùi đất lạ thịt xương e khó rã
hồn không đi sao trở lại quê nhà

Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
nước ngược dòng sẽ đẩy xác trôi đi
bên kia biển là quê hương tôi đó
rặng tre xưa muôn tuổi vẫn xanh rì

Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
và nhớ đừng vội vuốt mắt cho tôi
cho tôi hướng vọng quê tôi lần cuối
biết đâu chừng xác tôi chẳng đến nơi

Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
đừng ngập ngừng vì ái ngại cho tôi
những năm trước bao người ngon miệng cá
thì sá gì thêm một xác cong queo

Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
cho tôi về gặp lại các con tôi
cho tôi về nhìn thấy lệ chúng rơi
từ những mắt đã buồn hơn bóng tối

Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
và trên đường hãy nhớ hát quốc ca
ôi lâu quá không còn ai hát nữa
(bài hát giờ cũng như một hồn ma)

Khi tôi chết nỗi buồn kia cũng hết
đời lưu vong tận tuyệt với linh hồn.

12-77

thugiangvu
14-11-2011, 06:16 AM
Bước chậm qua đời

Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)

Người đã thế ta còn chi tiếc nữa,
Tình còn chi mà ta phải điên cuồng.
Ta giận ta không thể lấy lại hồn,
Không thể chuộc lại tình đã hiến.
Không thể bỉ khinh người ta ca tụng,
Không thể bôi nhọ chính mặt ta hôn.

Tình ta đẹp nên suốt đời quý báu,
Hồn như trời nên biển rộng bao la,
Người có thể một phút giây bán rẻ,
Nhưng riêng ta lòng mãi mãi tôn thờ.

Trước bội bạc ta trở thành man dã,
Móng điên cuồng, nanh vuốt muốn giương ra
Thương cho ta không thể giết được người
Mà quay lại cào mặt ta rướm máu.

Ôi đau đớn đã nhận chìm ta xuống .
Như con chim ủ kín vết thương mình,
Lần cuối cùng ta nói với nhân gian,
Ta đắm đuối nên suốt đời ta khổ.

Ta vụng tính nên cuối cùng thua lỗ,
Đành trở về ngủ dưới mái hiên mưa.
Đành trở về cùng với hạt sương sa,
Dưới hiên lạnh thấy hồn ai co quắp.

Người cũng chỉ như trăm ngàn kẻ khác.
Sầu hai vai ta bước chậm qua đời!

thugiangvu
14-11-2011, 06:17 AM
Thơ Tình, Gửi Yêu Dấu, Đầu Thiên Kỷ, Mới


Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)

1.
người cho tôi trần gian:
trái đất thời thơ dại
chim canh cửa địa đàng
thuở chúng còn chịu...nói.

2.
người cho tôi mùi hương
và, mặt trời giữa ngực,
môi: thơm biển Hoa Nghiêm,
trái tim: rừng Bát Nhã.

3.
người cho tôi vực, khuya
đêm vọng, nồng, tiếng hát.
những ngón tay xuân thì:
bươi tìm...tôi-thất-lạc.

4.
người cho tôi phục sinh
giữa chập trùng oan, khuất.
những con dế nghe kinh;
gióng hồi chuông cứu rỗi.

5.
người cho tôi đám đông:
-thấy chúng ta là một.
trong dáng ngồi Quan Âm
tôi kiết già nỗi nhớ.

6.
người cho tôi bền, lâu
từ ngọn đèn đã tắt.
tôi cho...tôi: - đời sau
từ khi em có mặt.


Du Tử Lê
(Nov. 01)

tho chon loc vietnam

thugiangvu
14-11-2011, 06:18 AM
phúc âm nàng

Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)

1.

không, bây giờ y không còn đến đó
nơi có ổ gà, có rào kẽm, có bức trường thành, có sân bay nhà thương, nhà xác
nơi những trưa đi qua mắt y đổ lửa
những chiều về cát liếm thịt da
nơi ngày tháng vẫn đi qua trong từng cơn khó nhọc



những phiến ẩn ức câm
nghìn năm như đá dựng


nơi y đã ngồi
gom những viên sỏi đầu tiên của một hạnh phúc hiếm
(ôi hạnh phúc bất ngờ
như tai hoạ giáng xuống)

không, bây giờ y không còn đến đó
cho tới một ngày nào
một ngày nào người yêu y đủ lớn
--phải chăng đó là lúc nàng đã trưởng thành?
--vâng đó là lúc nàng đã trưởng thành
mà đừng vội nghĩ rằng khi ấy nàng sẽ già và tóc nàng rụng đi, cụt ngủn
trán nàng sẽ nhăn, rất nhiều vết nhăn tội nghiệp
tay nàng sẽ thô, những ngón mềm sẽ thôi thơm như dòng sữa sớm
ồ không đâu, không bao giờ có thế
đó là lúc nàng giật mình soi gương thấy mắt nàng lóng lánh
như những hạt mưa to
trong veo thành nhẫn nhục
đó là lúc nàng thấy tóc nàng dài, ngực nàng căng, và đôi môi nàng thắm đỏ
nụ cười vì thế mà cũng xinh thêm
không còn se khô như những quả ô mai ngậm hoài vẫn mặn
đấy lời tâm sự của chàng
rất trang nghiêm
nhưng ngậm ngùi ngỏ với đám đông vô hình trước mặt
rồi đám đông tự động vơi tan
lúc bóng tối trở về lấp đầy từng ngăn ký ức
trong một ngôi quán quen
chàng rã rời đứng dậy

nỗi nhớ nhung nhũn mềm
làm trúng thêm gân cốt

mỗi chúng ta đều khư khư giữ lấy cho mình
một số vết thương đã khô thành sẹo
và âu yếm ngắm nhìn
chân dung mình treo trên vách tường trí nhớ



2.

vâng chúng tôi thường gặp nhau vào mỗi chiều thứ sáu
ngày chúa bị đóng đinh
ngày giáo dân không được phép ăn thịt
(để tưởng nhớ đến ngài)
tôi là kẻ đã tự đặt mình ra ngoài vòng tín ngưỡng
nhưng đôi khi cũng bàng hoàng
chợt nhận ra dù mình vô thần nhưng cuối cùng đã mặc nhiên tôn thờ một chúa

(chúa của tôi, ôi chúa của tôi
vô cùng yếu đuối)
nàng buồn như trái chín
mắt gầy đêm mưa xanh
hồn căng trên thập tự
đầu cúi xuống dương gian
chớp hoài đôi mắt ướt

tôi thích được quì dưới chân nàng
để xin những điều vớ vẩn

vốn là kẻ đa nghi
tôi không tin thượng đế
nhưng lại chắc một điều
hạnh phúc nào cũng thật
như trong tình yêu tôi
vốn cả trăm điều gian dối

đời sống ta như một ô chữ cũ
có sắp hoài cũng chẳng khác hơn
ngoài những giòng vô nghĩa


3.

kẻ phán xét trong nàng
bảo chiều nay bão lớn
và ngày mai hãy thả chim câu
(những con bồ câu của thánh Nô - Ê trong sáng thế ký)
để cho chúng bay đi
đem tin về
trời sẽ trong xanh vào những ngày kế tiếp
tôi theo nàng rời tàu
bước lên bờ đất thịt
hãy tin, hãy tin
cuối cùng rồi chúng ta cũng có những bình minh êm ả
những ngày vàng sau quá đỗi đau thương


4.

vâng, chúng tôi thường gặp nhau vào những chiều thứ sáu
ở một góc đường
dưới những tàn cây gỗ dầu xác xơ lá nám
với nhiều sợi dây leo
xiết quanh thân cổ thụ
những buổi chiều hết tiền
chúng tôi rủ nhau lang thang dưới phố
và hôn nhau
ở mỗi đầu đường
ở giữa cua vắng
ở bên ngoài những cửa hàng trưng bày bán tạp phẩm
cũng có những chiều
chúng tôi rủ nhau chui vào rạp hát
và cũng rất thường
nàng rúc đầu vào ngực tôi nức nở
(hệt như con gà mái cục cục đòi ăn, lúc đói)
tôi chẳng biết nói sao
vì chính mình cũng đang nát tan nhục tủi

tôi không tin thượng đế
nhưng lại chắc một điều là hận thù có thật
cũng như tôi tin nàng tuyệt vời
hơn bất cứ một người đàn bà nào hiện đang có mặt
(dù tôi không quên rằng tôi đã ví
nàng như một con gà mái hay cục cục, lúc đói
nhưng cũng xin thêm rằng con gà mái kia
rất dễ ưa, cả tin và tính tình nhút nhát)
nàng tin nơi tình yêu
như giáo dân tin nơi phép nhiệm mầu của chúa
hãy tin ôi hãy tin
nước sẽ rút về bờ kia tuyệt vọng
và ở cuối chân trời
một vầng hồng sẽ nở


5.

bây giờ buổi chiều một mình trở lại
cũng con đường có hàng cây gỗ dầu xác xơ lá nám
với những sợi dây leo
quấn quanh thân cổ thụ
cũng vào ngày chúa bị đóng đinh
(nhưng toà thánh đã loan tin vì tình trạng chiến tranh
đặc biệt cho phép giáo dân Việt Nam ăn thịt)
em làm sao hiểu được
nỗi đớn đau anh khi đêm đến trở về
thắp đèn lên tìm kiếm bóng mình cho đỡ quạnh
và lắng nghe bản tin cuối cùng
tổng kết vinh quang một ngày chiến sự


đời sống ta hôm nay
chỉ còn toàn chữ số


6.

anh cố sống để chờ
một ngày nào mẹ cha loan tin cho phép anh được đem trầu cau đến hỏi em làm vợ
hay một ngày nào
chúng ta sẽ bỏ đi rất xa
làm một phường bất hiếu
kịp khi hết đời mình


(7-1969)

thugiangvu
14-11-2011, 06:19 AM
Hiến Chương Tình Yêu Ngày 14-2


Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)

Em đã biết Hiến Chương nào cũng vậy
có những điều bắt buộc chúng ta theo
(như ngày mai thi lấy bằng lái xe)
ta cẩn thận ghi những điều phải nhớ

I

Khi em lạnh tôi biến thành ngọn lửa
củi thương yêu. Than đỏ hực ân tình
em cần thơ cho sáng dậy thơm hơn
tôi lập tức hóa thân thành vần điệu

II

Khi em bước tôi biến thành chiếc kiệu
ngựa hai hàng. Tứ mã chắc.... nan truy ?
có sao đâu ? Tôi nào hỏi mấy khi ?
(dù lắm lúc cũng thầm ghen tức chứ)

III

Khi em viết tôi biến thành giấy mực
bút tương tư mực nhớ đến ai kìa ?
giấy từ cây. Bút từ gỗ xa xưa
mực từ nhựa. Tôi từ em sống lại

IV

Khi em ngủ tôi biến thành chiếc gối
để phòng hờ.... ngộ nhỡ em muốn ôm
để đêm hờn em có cái vứt luôn
sáng nhặt lại. Thấy mình sao.... dữ thiệt

V

Khi em đọc, tôi biến thành chữ viết,
cả nghìn chương, chỉ chép chuyện đôi ta
mỗi đầu giòng : tên em sắp chữ hoa
cả chấm, hỏi cũng đậm mùi hạnh phúc.

VI

Khi em ốm, tôi biến thành tủ thuốc
thành tấm màn, che gió máy cho em
em chả cần phải lể, giác, hay xông
vì tôi đã hóa thành cây ngải cứu

VII

Khi em khóc tôi biến thành.... nước mắt
chảy giùm em - cho cạn sạch nổi niềm
để mắt em xanh - để môi em mềm
tôi là lá giữa buổi chiều.... sắp tối

IX

Khi em hát, tôi thành loa khuếch đại
cho cả làng, cả nước đổ ra nghe
giọng em cao - tôi bảo "gớm, thanh ghê"
giọng em thấp - tôi tha hồ thêu dệt

X

Khi em chết - cuộc đời này phải hết
không chỉ tôi, hoa cỏ cũng lên trời
thú lìa rừng. Chim chóc lạnh từng đôi
bao thế hệ vì em mà.... biến mất

Hiến Chương viết ngày tình yêu vô lượng
của hai người ? - Vâng, của chúng ta thôi
mặc ai cười ? mặc ai đó bĩu môi
họ ghen đấy. Bởi em là Thánh Nữ

Ta sẽ chết. Nhưng tình ta bất tử
vì mở đầu nhân loại : cuộc chơi riêng

tho chon loc vietnam

thugiangvu
14-11-2011, 06:20 AM
Giao Khúc Tháng Sáu

Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)

tôi từ đó nhỏ nhoi như chấu chấu
như cào cào vỗ cánh chả bay xa
người yêu tôi là thảm cỏ mượt mà
khi tôi đậu nàng uốn mình cảm động

tôi từ đó rêu xanh ôm đá tảng
khinh loài người nên chọn kiếp vô tri
người yêu tôi con suối nhỏ thầm thì
âu yếm mãi nỗi sầu tôi một đời chín ủng

tôi từ đó dật dờ như bóng mộng
như chuồn chuồn cánh rã một đêm mưa
người tôi yêu con dế biết đợi chờ
biết nghe hát và thường ưa than thở

tôi từ đó bơ vơ như chiếc lá
cơn gió lùa tôi se sẽ rung rinh
người yêu tôi là tượng đá chung tình
thấy tôi rụng nhìn theo mà chả khóc

tôi từ đó khật khừ như bọ ngựa
tình đam mê không dấu nổi mọi người
hồn đắm đuối làm sao che sự thật

tôi từ đó ải dòn như củi mục
như mảnh bom miếng đạn vỡ trên không
người tôi yêu đêm nước mắt đanh tròng
tôi chợt nhớ từ lâu đã già trước tuổi

(trích "tình khúc tháng mười một" 1963 - 1966)

thugiangvu
14-11-2011, 06:21 AM
Một Bài Thơ Nhỏ

Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)

Hoàng Quốc Bảo phổ nhạc với tựa đề Người Về Như Bụi

Người về như bụi
vàng trang sách xưa
người về như mưa
soi tìm dấu cũ

Tôi buồn như cỏ
một đời héo khô
tôi buồn như gió
ngang qua thềm nhà
thấy ai ngồi đợi
bóng hình chia đôi
sầu tôi lụ khụ

Người về như sóng
buồn tôi quanh năm
người về như đêm
mơ hồ cõi chết

Tình tôi phập phều
những tăm phụ bạc
lòng tôi gian ác
dấu trong miệng cười

Người về như sương
ẩn sau lá động
người về trong gương
thấy mình mất tích

Người về như sông
tràn tôi, lụt lội
hồn tôi thả nổi
như khóm lục bình

Sầu ai về cội

Du Tử Lê, 1973

tho chon loc vietnam

thugiangvu
14-11-2011, 06:22 AM
TIẾNG MÕ

Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)


em trở về. Đâu đây
ngực vun mùa gió, ngất
đất gửi lá cho cây
hoa rơi từ giữa hạt.

chiều hoang mang vó ngựa
buồn ngon ơ vực sâu
nửa thời kinh không đâu
xớt khô từng tiếng mõ.

thugiangvu
14-11-2011, 06:23 AM
Người Đền Ta Ngực Mẹ


Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)

Em đã là sớm mai
ta thiết gì chim, hót
đời héo dần trái vui
người vẫn cho quả ngọt

Em đã là nắng, mưa
ta thiết gì vũ trụ
tuổi thơ rẫy, ruồng ta
người bù cho xứ sở

Em đã là âm giai
ta thiết gì tiếng hát
sóng xô, dồn xuống vai
thùy dương người rắc hạt

Em đã là mùi hương
ta thiết gì trí nhớ
quá khứ: những dòng sông
người lọc, phân quặng mỏ

Em đã là không gian
ta thiết gì dưỡng khí
chân rỗ giầm trái oan
người đền ta ngực mẹ

Em đã là trái tim
ta đâu cần thở nữa.

9-94

thugiangvu
14-11-2011, 06:24 AM
Dốc Đá
Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)

*gửi T. cũ

em bây giờ đã hết
những ngày trông thư xa
tôi từ lâu cũng mất
những chiều về ven sông
ngó hoài con nước muộn
hồn vật vờ bến xa
kè xưa bờ đá xám
mái đỏ tường vôi nâu
nắng soi chân cầu gẫy
đêm nào mưa bay ngang
cảnh đời em khép vội
còn ai nghe giọng tôi
nghêu ngao bài hát cũ
tuổi xuân treo ngọn cờ
từng manh buồn rách rưới
khi chúng ta làm người
cửa thiên đường đã đóng
đời sống sẽ còn gì
lúc cuộc tình cũng lụn

ví thử em sống đủ đời mình
chắc đã được bao ngày hạnh phúc
tôi gian dối vì lòng tôi quá đỗi
thương xót mình nai lưng tìm hạnh phúc
khi giây đời đã trói chặt hai tay
bây giờ con nước cũ
dẫn mùa mưa đi qua
bây giờ bờ đá xám
có hồn ai dật dờ

ta sống rất tình cờ
cớ sao buồn lúc chết

ai cũng thế mà thôi
kéo đời lên dốc đá
nhìn chưa rõ mặt mình
đã mơ về cõi khác.

tho chon loc vietnam

thugiangvu
25-11-2011, 09:27 PM
Bài nắng mưa kế tiếp

Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)

sông núi đã chối từ tên phản bội
giống nòi ta thực sự ở bên kia
chút quê cũ còn nơi đôi-mắt-gió
đã từ em khép lại buổi đêm về

trong yên lặng ngỡ lửa người vẫn cháy
buổi trưa dềnh lên một phúc âm
chiều cổ tự biết hướng nào Nam Hải?
nước non người thêm ủ dột vai sương

bỗng chai sượng thấy hình ai ở đó
lược gương xưa thức dậy mối nghi ngờ
ta mất tích giữa đường ngôi thứ nhất
rẽ bên nào cũng chỉ lấp chôn nhau

đi suốt kiếp vẫn là mưa với nắng
thôi đợi gì nơi kẻ đã vong thân
đời vốn ngắn lối về hoa với cỏ
gọi âm u lên từng phiến thương tâm

vẫn quanh quẩn áo cơm và bóng tối
lòng khi không nhớ lại một câu thơ
"nói rất nhỏ nghĩ thầm em sẽ hiểu
đi với về cũng một nghĩa như nhau"

thugiangvu
25-11-2011, 09:28 PM
Môi người cũng như một ...giỏ hoa

Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)

ta sớm biết vườn địa đàng tuổi nhỏ
giữa sân trường: - kỷ niệm lén... soi gương/
người xuất hiện / dậy tôi bài học mới
bài: bâng khuâng cũng mang theo mùi hương

ta sớm biết những hành lang rất cũ
mà chân ai như mới chạm lần đầu
người xuất hiện dậy tôi bài học mới
bài: đợi chờ dài như một trận... đau

ta sớm biết có nỗi buồn đến... ngọt
như những ngày nắng ấm rất... căm căm
người xuất hiện dậy tôi bài học mới
bài: yêu người như yêu cây cà-rem

ta sớm biết tâm hồn như cửa biển
sóng quanh năm nở bọt gọi, mời
người xuất hiện dậy tôi bài học mới
bài: dã tràng giống... ai mà hổ ngươi?

ta sớm biết đôi khi mình cũng... điệu
(một chút thôi! ai nỡ quở bao giờ)
người xuất hiện dậy tôi bài học mới

bài: hân hoan đỏ... mặt theo quả... dâu

ta sớm biết đường xa mà rất ngắn
mỗi khi niềm hớn hở dắt... ta đi
người xuất hiện dậy tôi bài học mới
bài: ngập ngừng nhón gót lúc... chia ly

ta sớm biết đôi mắt còn biết... nhớ
buổi chiều ưa treo nắng, gió trên cây
người xuất hiện dậy tôi bài học mới
bài: đêm về nghe hồn... bơi trên tay

ta sớm biết những con đường rất ngắn
giấc mơ dài mang tưởng tượng đi xa
người xuất hiện dậy tôi bài học mới
bài: môi người cũng như một giỏ... hoa

ta sớm biết thời gian như thước... gẫy
kẻ sao ngay đường thẳng đến... êm đềm
người xuất hiện dậy tôi bài học mới
bài: thấy mình như vật người bỏ,... quên!?!

tho chon loc vietnam

thugiangvu
25-11-2011, 09:30 PM
Thơ Cho Nhỏ


Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)

Thân ngựa chạy một đêm sầu gió núi
đứng nhìn theo ngọn suối đứng riêng trời
hơi thở ngọt em một thời phong kín
nhớ nhung gì em buộc tóc chia đôi

Con sóc nhỏ mang hồn lên núi lạ
ta chim rừng cánh đã mỏi thương đau
hương cỏ dại mát chân người ngà ngọc
em bảng đen vôi trắng giết đời nhau

Trăm con bướm bay về chung một ngõ
suối xôn xao suối phải tự xuống nguồn
em áo lụa dáng gầy hơn bóng núi
rừng ơi rừng cây đợi đã bao năm

Em tinh khiết giữa đời ta bụi bặm
gọi ta về trong bóng nắng thơ ngây
em mới lớn nên tình như thác gọi
thương dùm ta thân ngựa đã xa bầy

thugiangvu
25-11-2011, 09:31 PM
Cõi Tôi


Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)

cõi tôi, cõi nát, cõi tàn
cõi hoang mang, vội, cõi bàng hoàng, qua
cõi vui thân thể cỗi già
cõi lang thang mượn mái nhà hư không
cõi xanh, cõi lạnh, cõi cùng
cõi con muốn bỏ, cõi chồng vợ, xa
cõi em muốn dạt chân về
cõi đau nhân thế, cõi thề thốt, quên
cõi nào, cõi thật ? Tôi riêng?
cõi đêm máu chảy, cõi thương nhớ trùng
cõi tôi, cõi mịt, cõi mùng
thôi em có ghé xin đừng nghỉ lâu
cõi đời đó, có chi đâu!

tho chon loc vietnam

thugiangvu
25-11-2011, 09:32 PM
Bài Nhân gian thứ nhất


Du Tử Lê (http://www.vietnamsingle.com/p_tuabai.asp?TID=1025)

Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
đôi mắt người hồ như biển đông
có mưa-tôi-cũ về ngang đó
tự buổi thiên đàng chưa lập xong

Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
mái tóc người hồ như rừng cây
có mấy che lối về cho lá
và những con đường thật riêng tây

Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
tôi có người hồ như vết thương
có đêm ngó xuống bàn tay lạnh
và chỗ em ngồi đã bỏ không

Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
tôi có người hồ như tấm gương
thấy tôi thắt cổ trên cành tuyết,
và bóng đo dài nỗi tủi thân

Ở chỗ nhân giang không thể hiểu
tôi có người hồ như hạt sương
có bông hoa đỏ chiều tâm khúc
tôi thấy từ em một quê hương

Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
tôi có người hồ như tiếng chim
theo cơn bão rớt về ngang phố
tôi học từ em: niềm lãng quên

Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
tôi có người hồ như ấu thơ
đêm đêm khóc vụng cùng chăn gối
và buồn thấy như mẹ ở xa

Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
tôi biết người mang một nỗi buồn
biết ta cuối kiếp tim còn lạnh
cùng nỗi sầu bay đâu hư không

Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
tôi xin người sớm phục sinh tôi

tho chon loc vietnam