PDA

Xem phiên bản đầy đủ : Giá trị cuộc sống



TRẦN THỊ THANH LIÊM
02-09-2012, 11:24 AM
GIÁ TRỊ CUỘC SỐNG - TẾ NHỊ


SỢI TÓC BẠC


Có một chú bé rất thông minh lanh lợi, chú rất thích viết trong nhật ký của mình mọi vấn đề xảy ra trong cuộc sống. Nhưng sau đó, chú chợt phát hiện nhật ký của mình thường xuyên bị ai đó mở ra xem trôm. Người mà chú nghi ngờ đó là mẹ. Chú nghĩ: "Chắc mẹ đã mở xem để kiểm tra mình đây mà!" Nhưng vì không có chứng cứ nên chú đành im lặng.

Một hôm chú viết vào nhật ký dòng chữ: "Mẹ ơi! Tóc trên đầu của mẹ trắng hơi nhiều rồi đấy. Chắc là mẹ vất vả vì con quá phải không? Mẹ hãy chú ý giữ gìn sức khoẻ mẹ nhé. Để mẹ hiểu được tấm lòng của con đối với mẹ, con xin giữ trong quyển nhật ký này một sợi tóc bạc của mẹ".

Tối hôm đó, bà mẹ lại lén mở nhật ký của con ra xem. Khi đọc đến dòng chữ trên, bà cảm động đến rơi lệ. Sau khi đọc xong, bà lại phát hiện trong cuốn nhật ký không có kẹp sợi tóc bạc nào cả. Bà nghĩ chắc mình mở nhật ký ra xem, không cẩn thận làm rơi mất sợi tóc. Vì thế bà liền nhổ một sợi tóc bạc của mình kẹp vào giữa quyển nhật ký của con.

Hôm sau, chú bé mở nhật ký ra, thấy sợi tóc bạc trong đó, liền nhẹ nhàng nói với bà:
"Mẹ! Hôm qua mẹ lại xem nhật ký của con rồi!"
"Làm gì có việc đó! Chẳng phải sợi tóc bạc vẫn nằm nguyên trong quyển nhật ký đó sao?" Bà vội vàng chống chế.

"Sao cơ! Lộ tẩy rồi mẹ ơi! Sợi tóc bạc đó là do mẹ đặt vào. Chứ con có kẹp sợi tóc nào đâu!" Chú bé cười rồi về phòng riêng.

Thông minh ở đâu?
Bạn có thói quen viết nhật ký không? Giả sử nhật ký của bạn bị mẹ lén kiểm tra hay ai đó xem trộm? Bạn sẽ xử sự thế nào nếu trong trường hợp đó? Chú bé trong câu chuyện rất thông minh và tế nhị. Khiến cho bà mẹ tự phủ và thừa nhận sai lầm của mình. Trong cuộc sống, giữa những người thân yêu với nhau, cũng thường xảy ra những vướng mắc nho nhỏ như vậy. Không cần phải làm to chuyện, không cần chỉ trích nặng lời. Chỉ cần bạn suy nghĩ và thận trọng một chút, là có thể giải quyết sự việc một cách êm thấm, tế nhị.

TTTL ST (Theo Hải)

TRẦN THỊ THANH LIÊM
19-03-2013, 04:26 PM
1.NHÂN QUẢ
Lũ to, nước trắng xóa.
Chuột lóp ngóp bơi vớ được ván gỗ mục, trèo lên, bắt gặp Mối đang nằm phềnh.
Đói run, Chuột cám cảnh:
-Xưa, ta làm quan, lũ về, ta ăn biết bao nhiêu gạo.
-Còn ta thì chuyên rút ruột công trình – Mối xoa bụng lép kẹp.
Liền đó Bổ củi bơi đến, mổ côm cốp vào ván gỗ, Chuột la to:
-Thằng này đích thị là lâm tặc!
Chưa dứt lời, Chuột và Mối đều bị rơi xuống nước.
2.LIỆT
Anh phất lên từ chứng khoán. Nhà, xe anh có được sau đợt sóng kịch trần.
Khi người ta bắt đầu tháo lui, anh vẫn vay ngân hàng gom, hốt.
Kinh tế lao đao, bạn bảo: “Giờ mà “hốt tất liệt”! Anh tự tin: “Phải biết tham khi người ta sợ”.
Thị trường lao dốc, bạn khuyên: “Thà lỗ non hơn lỗ già”. Anh tuyên: “Đáy rồi sẽ đỉnh”.
Cổ phiếu rớt sâu, anh bán đổ bán tháo, vẫn không giữ được nhà.
Giờ muốn gặp anh, bạn phải vào bệnh viện.
3.DẠY CON
Trong nỗi dày vò khôn nguôi, nàng thường ôm con vào lòng khuyên bảo:
-Con ạ, luôn nhớ rằng, khi mình nói điều gì làm người khác vui thì nói, còn nói gì làm người khác buồn thì đừng nhé con.
Con trai nhìn đôi mắt thẳm sâu của mẹ, gật đầu.
-Còn nữa, nói làm người khác thương thì nói. Nói làm người khác ghét thì đừng!
-Vậy mẹ đã nói gì mà bố im lâu thế? - Thằng bé hỏi ngây ngô.
4.TU HÚ
Nửa đêm, con trai anh bị tai nạn giao thông nghiêm trọng.
Anh lao vào bệnh viện, bác sĩ giục tiếp máu, nhưng anh không cùng nhóm với con.
Chị đến sau, nghiệt ngã thay, cũng khác nhóm.
Bác sĩ nhíu mày: Vậy là sao, mẹ không cùng thì bố phải cùng chứ?
Chị quýnh quáng gọi điện. Anh choáng váng thấy sếp chị vào, cuống cuồng cho máu đứa con trai anh hết mực thương yêu.
Tháng sau anh chị ly hôn.
Đứa con trai òa khóc.
5.MŨI TÊN
Đột ngột qua đời vì bạo bệnh, linh hồn nàng được an ủi khi anh đều đặn viếng thăm.
Một ngày kia, nàng đau đớn thấy anh đưa người mới đến chào.
Cố hết sức, nàng thổi lá khô tạo hình trái tim ứa máu. Song lá không đủ để nàng vẽ mũi tên.
Đôi tình nhân mừng rỡ trông thấy một trái tim chúc phúc trên mộ phần. Từ đó họ thường đến thăm nàng.
Nếu hôm ấy có mũi tên, điều đó sẽ chẳng xảy ra.
Sự bao dung luôn đem lại hạnh phúc.
6.TỦI PHẬN
Tình cờ gặp nhau trong cuộc họp, Phong bì trách Máy tính:
-Sự ra đời của ngươi khiến ta không còn được chuyên chở những bức thư tình lãng mạn, được gìn giữ những ký ức đẹp của đời người.
-Bây giờ ngươi toàn được giữ tiền, còn đòi gì nữa?
Phong bì thở dài não nuột:
-Thư tình luôn thơm phức. Khi nhận được, ai cũng trân trọng, nâng niu. Có khi còn hôn ta. Còn tiền thì chứa đủ mùi đời. Mỗi khi lấy tiền xong, con người lại vứt ta vào sọt rác.
7.TỘI NGHIỆP
Một bầy chim én vừa tung cánh vào trời xanh vừa tự hào chíu chít:
-Phía dưới bao người đang ngóng đợi chúng ta, những sứ giả của mùa xuân mang niềm vui đến muôn nhà.
Bất giác chúng trông thấy vài con chim vật vã bay loạng choạng như sắp đứt hơi bèn lấy làm kinh ngạc:
-Này, mùa xuân ấm áp đẹp tươi sao các bạn lại tả tơi đến thế?
Một chú chim xơ xác thều thào:
-Chúng tớ là chim phóng sinh. Sáng giờ được phóng 5 lần rồi.
8.CHÍNH NGHĨA
Thắng được vụ kiện khó giúp thân chủ trắng án hiếp dâm, anh hoan hỷ vì sắp nhận một khoản kha khá. Song ánh mắt u uất của nguyên đơn cứ đuổi theo anh.
Chiều nay, trên đường đón con đang học trường quốc tế, anh bàng hoàng được tin cô gái ấy đã trầm mình.
Cửa xe bật mở, con trai anh hớn hở bước vào, giọng liếng thoắng:
-Bạn con ai cũng biết bố là luật sư nổi tiếng, con ước sau này cũng như bố, bảo vệ chính nghĩa!
9.CỐ NHÂN
Sau cuộc truy quét gái mại dâm, ngồi trên xe đưa các cô về phường, anh bắt gặp ánh nhìn thân thuộc.
Ra là Quỳnh “tiểu thơ” cùng lớp năm nào – mối tình đơn phương thầm lặng chợt về xao xác trong anh.
“Cô..có phải…?” Anh buột miệng chưa kịp nghĩ suy.
“ Không… không phải…” Cô quay đi, giấu cái nhìn tủi nhục.
Thầm trách mình, tay anh xoắn vào nhau.

Ai đó đã bảo lãnh và gửi cho cô một phong bao. Mở ra xem… vai cô rung bần bật.
Từ đó anh không còn gặp lại cô.
10.CHAT
Bài tập vẫn chưa xong, con bé đã lướt tay trên bàn phím:
-Nhớ em hok?
-Nhớ, đi Thanh Đa chơi hem?
-Thanh Đa tối qué.
-Sợ j, hem tin anh hả?
-Sợ mẹ hok cho.
-Thì nói đi học thim.
-Okie.
-Mà em 17 tuổi thiệt hem?
-Thiệt – con bé bặm môi.
-Ok, hẹn em 6h, wán Chìu Tím.
Con bé nhỏm dậy. Chọn một bộ đồ tối. Cố làm cho mình thật già rồi quảy túi xin mẹ đi học thêm.
Mẹ nó gật, mắt không rời máy tính.
11.HOA MỸ
Sinh nhật cô gái, chàng trai tặng cô một đóa hồng tuyệt đẹp. Tiếc thay, không phải hoa thật.
Cô gái tỏ vẻ thất vọng :
-Đến hoa tặng em, anh cũng chọn hoa giả, thì tình yêu của anh liệu có thật chăng?
-Hoa thật sẽ úa tàn, còn tình yêu anh dành cho em vĩnh viễn thắm tươi như bông hoa này, em ạ!
Họ kết hôn, rồi sau đó chia tay vì chàng trai phản bội.
Bông hoa vẫn thắm tươi.
Lẽ tự nhiên, sự dối trá bao giờ cũng có vẻ ngoài đẹp đẽ.
12.HỨA
Trong khuôn viên trường mù có hai thằng bé đang chơi bài. Các quân bài được làm dấu phân biệt một cách khéo léo. Vừa chơi chúng vừa chuyện gẫu:
-Người ta nói má tao đẹp lắm mày ơi!
-Ừ, biết rồi, nói hoài.
-Đẹp như hoa hậu luôn!
-Đẹp thì sao, đẹp mà có bao giờ muốn rước mày về không?
Thằng bé kia liệng bài xuống đất, nước mắt chan hòa:
-Má tao hứa sang năm đón tao về mà!
Nói xong nó òa khóc vì nhớ ra má nó đã hứa vậy từ rất lâu rồi.
13.TÌNH YÊU
Bà Năm bị lãng tai nên hay lớn tiếng, trong nhà ai cũng sợ khi bị bà trách mắng. Có lần, ông Năm lén ghi âm lại để bà nghe mà điều chỉnh vôlum.
Sau ngày bà mất. Ngôi nhà bỗng lặng câm, chẳng ai buồn nói một câu, rút về phòng đau đáu.
Chợt có tiếng bà quát lên quen thuộc từ phòng ông. Các con chạy đến bồi hồi. Thấy bố ngồi như phỗng, nghe như nuốt từng lời.
Từ ấy mỗi ngày tiếng quát của bà lại vang lên trong nhà ông Năm, như không thể thiếu.
14.BÀN TAY
Anh luôn chê tay vợ mình thô ráp và so với người này người kia. Rồi một ngày, anh theo người mới có đôi tay trắng đẹp mịn màng.
Nhưng bàn tay đẹp thì chẳng thể làm gì, dù chỉ một ngày osin nghỉ phép. Mọi việc nhà đều đến tay anh.
Bàn tay đẹp không tết tóc cho con anh. Khi anh ốm đau, bàn tay ấy cũng không buồn nấu cháo. Chỉ miệt mài giũa móng sơn hoa.
Nằm liệt giường, anh mơ có một bàn tay thô ráp, sờ trán anh âu yếm sẻ chia.
15.TẾT
Tết năm kia, bố mẹ già tất bật nhặt lá mai, trang hoàng nhà đón chờ con cháu.
Chợt xe bưu phẩm dừng trước cửa, người ta ôm vào đủ loại quà kèm bưu thiếp “Bố mẹ ăn Tết vui vẻ, sang năm chúng con sẽ về”.
Tết năm sau lại hăm hở dọn nhà. Lại xe đỗ cửa. Lại quà ngổn ngang. Và lời chúc quen thuộc.
Tết năm này, con cháu về, thấy nhà mình thiếu Tết. Cây mai nguyên lá. Mái nhà xanh rêu. Quà năm cũ còn nguyên, vương bụi.
Thế mà bố mẹ rưng rưng: “Năm nay có Tết rồi!”.


Tác giả: Trần Hoàng Trúc


TTTL ST

TRẦN THỊ THANH LIÊM
29-03-2013, 03:38 PM
Suy ngẫm: Lá thư của một người cha căn dặn con

Đây là một lá thư riêng của Ông Tôn Vận Tuyền, viện trưởng viên Quốc Gia Hành Chánh, một chánh khách nổi tiếng, Trung Hoa Dân Quốc, Đài Loan gởi cho các con của ông lúc ông còn sống, bây giờ mới thấy lưu hành trên mạng internet, được nhiều phụ huynh đọc và cảm xúc rất sâu đậm.
"KIẾP SAU( NẾU CÓ) DÙ THƯƠNG HAY KHÔNG THƯƠNG, CŨNG KHÔNG CÒN DỊP GẶP LẠI NHAU ĐÂU ".... Tôn Vận Tuyền để lại những lời căn dặn con mình như sau:
Các con thân mến,
Viết những điêu căn dặn nầy, cha xuất phát trên 3 lý do như sau:
1. Đời sống là vô thường, không ai biết trước mình sống được bao lâu, có những việc cần nếu được nói ra sớm để hiểu thì hay hơn.
2. Cha là Cha của các con, nếu không nói ra thì chắc không ai nói rõ với các con những việc nầy đâu!
3. Những điều căn dặn để ghi nhớ nầy là kết quả bao kinh nghiệm xương máu, thất bại đắng cay trong cuộc đời của chính bản thân mà Cha ghi nhận được, nó sẽ giúp các con tránh những nhầm lẫn hoang phí trên con đường trưởng thành của các con.
Dưới đây là 9 điều nên ghi nhớ trong một đời người:
1. Nếu có người đối xử với con không tốt, đừng thèm để tâm cho mất thời giờ, trong cuộc đời nầy, không ai có bổn phận phải đối xử tốt với con cả, ngoại trừ cha và mẹ của các con. Nếu có người đối xử tốt với con, ngoài việc các con phải biết ơn, trân quý, các con cũng nên thận trọng một chút, vì người đời thường làm việc gì cũng có mục đích của nó, chớ có vội vàng cho là bạn tốt của mình ngay.
2. Không có người nào mà không thể thay thế được cả; không có vật gì mà nhất thiết phải sở hữu, bám chặt lấy nó. Nếu hiểu rõ được nguyên lý nầy, thì sau nầy trong cuộc đời, lỡ người bạn đời không còn muốn cùng đi trọn cuộc đời, hay vì lý do gì con bị mất đi những gì trân quý nhất trong đời con, thì cũng nên hiểu: đó cũng không phải là chuyện trời sập.
3. Đời người ngắn ngủi, nếu hôm nay ta để lãng phi thời gian, mai đây hiểu được thì thấy rằng quãng đời đó đã vĩnh viễn mất rồi! Cho nên, nếu ta càng biết trân quý sinh mạng của mình càng sớm, thì ta được tận hưởng cuộc đời mình càng nhiều hơn. Trông mong được sống trường thọ, chi bằng mình cứ tận hưởng cuộc đời mìmh ngay từ bây giờ.
4. Trên đời nầy chẳng hề có chuyện yêu thương bất diệt. Aí tình chẳng qua chỉ là một cảm xúc nhất thời, cảm giác nầy, tuyệt đối sẽ theo thời gian, hoàn cảnh mà biến thiên, thay đổi. Nếu người yêu bất diệt rời bỏ con rồi, hãy chịu khó nhẫn nại một chút, để thời gian dần dần trôi qua, để tâm tư mình từ từ lắng đọng, cái đau khổ cũng sẽ từ từ nhạt nhòa đi. Không nên cứ ôm ấp cái ảo ảnh yêu thương mãi, cũng không nên quá bi lụy vì thất tình.
5. Tuy có nhiều người trên thế giới nầy thành công, nổi tiếng mà chẳng có học hành nhiều, chẳng có bằng cấp cao, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là: không cần học hành nhiều sẽ thành công. Kiến thức đạt được do việc học hành, giáo dục là vũ khi trong tay của mình. Ta có thể lập nên sự nghiệp với hai bàn tay trắng, nhưng không thể trong tay không có tấc sắt. Nên nhớ kỹ điều nầy!
6. Cha không yêu cầu các con phải phụng dưỡng cha trong nữa quãng đời còn lại của cha sau nầy, ngược lại, cha cũng không thể bao bọc nữa quãng đời sau nầy của các con. Lúc các con đã trưởng thành, độc lập, đó cũng là lúc cha đã làm tròn thiên chức của mình. Sau nầy các con có đi xe Bus công cộng hay đi Auto nhà, các con ăn soup vi cá hay ăn mì gói, đều là trách nhiệm của các con.
7. Các con có thể yêu cầu mình phải giữ chữ TÍN, nhưng không thể bắt người khác phải giữ chữ TÍN với mình, Các con có thể yêu cầu mình phải đối xử TỐT với người khác, nhưng không thể kỳ vọng người khác phải đối xử tốt với mình. Mình đối xử người ta thế nào, không cò nghĩa là nguời ta sẽ đối xử lại mình như thế ấy, nếu không hiểu rõ được điều nầy, sẽ tự chuốc lấy buồn phiền cho mình.
8. Trong mười mấy/ hai mươi mấy năm nay, có người tuần nào cũng mua vé số, nhưng vẫn nghèo trắng tay, điều nầy chứng minh: muốn phát đạt, phải siêng năng làm ăn mới khá được. Trên thế gian nầy không có cái gì miễn phí cả.
9. Sum họp gia đình, thân thích đều là duyên phận, bất luận trong kiếp nầy chúng ta sống chung với nhau được bao lâu, như thế nào, nên trân qúy khoảng thời gian chúng ta được chung sống với nhau, kiếp sau (nếu có), dù ta có thương hay không thương, cũng không có dịp gặp lại nhau đâu !
Trần Thị Thanh Liêm (ST)
http://tiengtrungdainam.com (http://tiengtrungdainam.com/)

TRẦN THỊ THANH LIÊM
09-06-2013, 05:46 PM
Giá trị của một câu nói dịu dàng

Một câu chuyện thật có ý nghĩa, mong chúng ta luôn đem niềm vui đén với mọi người!

Đây là câu chuyện mà tôi được một nhà tỷ phú kể cho nghe:

Nhiều năm về trước, có một cậu bé mồ côi tên Jim, 12 tuổi, gầy gò. Jim sống lang thang, là đầu mối của mọi trò cười và trêu chọc của mọi người sống trong thị trấn. Không ai đối xử tử tế với Jim. Những nghi ngờ của mọi vụ ăn cắp hay rắc rối đều có tên Jim đầu tiên. Cậu chỉ nhận được những lời nói cay độc, nghi ngờ. Kết quả là Jim luôn lẩn tránh những người xung quanh. Cậu càng lẩn tránh, người ta càng nghi ngờ cậu.

Tài sản duy nhất của Jim là chú chó Tige, cũng luôn khép nép và lẩn tránh mọi người như chủ nó. Jim không đối xử thô lỗ với Tige, nhưng cậu cũng luôn dùng thứ ngôn ngữ cay độc mà mọi người dùng với cậu. Phần vì cậu đã quen với những ngôn ngữ đó, phần vì để trút đi mọi nỗi uất ức.

Một hôm, Jim thấy cô gái đang đi phía trước làm rơi một gói nhỏ. Cô cúi xuống nhặt thì một gói khác lại rơi khỏi tay. Jim chạy đến, nhặt hai cái gói lên đưa trả cô gái.

- Cảm ơn cậu bé, cậu thật tốt - Cô gái cười và xoa đầu Jim.

Jim hoàn toàn sốc. Đó là những lời nói tử tế đầu tiên cậu nghe thấy trong suốt 12 năm. Jim nhìn theo cô gái cho đến khi cô đi khuất.

Jim huýt sáo gọi Tige, con chó ve vẩy đuôi chạy tới bên. Cả chủ và chó đi vào rừng... Jim ngồi xuống cạnh bờ suối và trong đầu cứ vang lên : "Cảm ơn cậu bé, cậu thật tốt" - Jim cười một mình. Rồi cậu gọi : "Đến đây Tige". Tige chạy lại ngay, Jim xoa đầu nó và nói : "Cảm ơn mày ! Mày thật là tốt".

Tige rất phấn kích và ngạc nhiên. Tai nó vểnh lên, mắt hướng về phía Jim chăm chú, đuôi vẫy lia lịa. "Đến con chó cũng thích nghe lời nói dịu dàng" - Jim nghĩ và lôi trong túi ra một mảnh gương vỡ. Cậu bé thấy một khuôn mặt lấm lem. Jim rửa mặt thật cẩn thận. Sau đó, Jim lại nhìn vào gương. Cậu bé ngạc nhiên. Lần đầu tiên, cậu nhìn lên cao thay vì chỉ cúi mặt như mọi khi. Một cảm giác, cũng là lần đầu tiên cậu cảm thấy : cảm giác tự trọng.
Từ khoảnh khắc đó, cuộc đời Jim hoàn toàn thay đổi bởi quyết tâm để xứng đáng với những lời nói dịu dàng.

Ngưng một lát, nhà tỷ phú tiếp tục nói : "Thưa các bạn, tôi chính là cậu bé đó. Thị trấn nhỏ mà tôi vừa kể đến chính là thành phố này 40 năm về trước. Cái cây ở đằng kia mà quý vị có thể nhìn thấy, chính là nơi một người phụ nữ đã gieo hạt giống đầu tiên của lòng nhân hậu xuống cuộc đời tôi. Mong sao ai cũng có thể làm được như thế".

TTTL ST