PDA

Xem phiên bản đầy đủ : Bách Thủ - Vở Kịch Đời



Phong Trần
05-09-2012, 08:07 PM
1.




Vén bứt ưu tư ngẫm sự đời



Lầm mình vốn chủ kẻ đầy vơi



Xưa đem nhịp sống ươm vào đất




Hiện nhổ vòng oan trả lại trời



Cứ ngỡ nhân sinh là vở đạo



Nào ngờ thế thái chỉ trò chơi



Dòng trôi ghét – hận hoài tuôn chảy



Để tiếng thương – yêu nghẹn nửa lời.

Phong Trần
05-09-2012, 08:08 PM
2.


Lo toan vất vểu giữa dòng đời



Biết đến khi nào nỗi hận vơi



Lắm kẻ nghi hoài tình tựa biển



Bao người thấu lẽ nghĩa như trời



Cho bầu nhiệt huyết không buồn dạo



Để tấm chân thành hết thú chơi



Vấp ngã là chăng do chính tại


Mà lòng uất nghẹn chẳng nên lời.

Phong Trần
05-09-2012, 08:09 PM
3.


Có biết chi chăng giữa đạo – đời



Nhân tình thế thái đã dần vơi



Người lương ngưỡng cổ cầu thông lối



Kẻ ác vung tay muốn dấu trời



Thiếu gạo thằng nghèo lo mãi cuốc



Thừa tiền lão phú sợ hoài chơi



Vì so sánh riết quên đi cả


Cám cảnh an vui nhỡ nuốt lời.

Phong Trần
05-09-2012, 08:10 PM
4.



Đâu là cuộc sống đâu là đời?



Chẳng lẽ dâng hoài chẳng thể vơi



Hận kẻ vô tình quen quất ngựa *



Buồn ta lạc lối trách than trời



Xuân về lúc trước ươm cơn mộng



Hạ đến bây giờ vỡ cuộc chơi



Nước mắt cho người, người phụ bạc



Mà tâm oán khúc, khúc không lời.

Phong Trần
05-09-2012, 08:11 PM
5.



Có dễ vô tư giữa cuộc đời?



Khi tình mới thắm lại thành vơi



Hôm nay gặp gỡ là duyên bạn



Lúc nọ chia ly phải phận trời



Kẻ lấy câu nhân làm thú khiển



Người đem tiếng nghĩa để đùa chơi



Thì ra mọi thứ đều hư ảo



Tỉnh ngộ mà sao vẫn nghẹn lời.

Phong Trần
05-09-2012, 08:11 PM
6.



Nhìn trăng thất thểu hỏi về đời



Có phải sau thì uất lệ vơi



Bởi kẻ tham danh mà phản bạn



Vì ai hám lợi đến quên trời



Buông lơi oán xuống chưa tàn hận



Thả lỏng tình ra há vãn chơi



Lẽ sống gìn tâm ai chẳng biết



Nhân sinh thực hiện mấy quen lời.

Phong Trần
05-09-2012, 08:13 PM
7.
Cố diễn tròn vai vở kịch đời
Thanh xuân được mấy, mấy dần vơi
Mua đông, bán hạ, tìm sông núi
Đến bắc, đi nam, trốn biển trời
Cuộc mở liền vươn, vươn để đến
Cờ tàn cũng cố, cố mà chơi
Bôn ba trả nợ trần như thể
Thốt tiếng nhân sinh chẳng vẹn lời.

Phong Trần
05-09-2012, 08:14 PM
8.
Suy tư ngẫm đến tấn trò đời
Kiếp sống luôn là khuyết lẫn vơi
Kẻ mộng ba sinh tròn lẽ đạo
Người mơ khối nghiệp đẹp lòng trời
Hung còn phía trước sao không cố
Phước sẵn nơi nào lại mãi chơi
Nếu thể trần gian đều đạt nguyện
Thì đâu nức nở nghẹn đôi lời.

Phong Trần
05-09-2012, 08:14 PM
9.



Nhộn nhịp gì đâu buổi chợ đời



Tình… người đếm đủ, kẻ đong vơi



Khi còn vững thế mua danh nghĩa



Lúc phải sa cơ bán đạo trời



Mới đó thời xoay thay nếp nghĩ



Vừa đây vận chuyển biến trò chơi



Vào ra số mệnh ai hay trước



Hãy nói cho tôi chỉ một lời.

Phong Trần
05-09-2012, 08:15 PM
10.
Hãy cạn đi em chén rượu đời
Mai ngày nắng nhạt, sóng cồn vơi
Rồi bao cay đắng trôi theo gió
Cũng mấy ưu tư chết dưới trời
Nghĩa thắm mình – ta cùng chia sẻ
Tình nồng Bá – Tử lại vui chơi
Gom chiều nắng nhạt ru nhân thế
Tấu khúc hoan ca cất vọng lời.

minhthu
05-09-2012, 10:04 PM
10.
Hãy cạn đi em chén rượu đời
Mai ngày nắng nhạt, sóng cồn vơi
Rồi bao cay đắng trôi theo gió
Cũng mấy ưu tư chết dưới trời
Nghĩa thắm mình – ta cùng chia sẻ
Tình nồng Bá – Tử lại vui chơi
Gom chiều nắng nhạt ru nhân thế
Tấu khúc hoan ca cất vọng lời.

-------------------
Giá mà không phải theo luật thì viết chữ " VỢ " to tướng thay chữ "em"
Phong Trần nhỉ ?
Chúc mừng Phong Trần Thơ Đường khá nhiều ...rất giỏi .
Chúc PHONG TRẦN hạnh phúc vững bền
và thành công trong sự nghiệp.
minhthu

Phong Trần
06-09-2012, 05:51 AM
Hi, cảm ơn Chú!
Viết "em" cho nó phong trần tí...
Chúc Chú vui và phổ nhạc đều tay...

Phong Trần
06-09-2012, 11:53 AM
11.


Quẩy gánh bôn ba giữa chợ đời



Đầm mình mua bán sự đầy vơi



Mưu danh chỉ trả ba đồng bạc



Giữ nghĩa xin thâu một đạo trời



Bốn bể xem như nhà để ở



Ba miền coi tựa bạn mà chơi



Ai hay, ai dở, ai ganh ghét


Mặt kệ… nào so chuyện lỗ - lời.

Phong Trần
06-09-2012, 11:54 AM
12.



Mặt kệ… nào so chuyện lỗ - lời



Đường trần nặng gánh vẫn hoài chơi



Mua ba túi đạo ơn nhờ phúc




Bán bảy mâm danh phước ở trời



Lại ném sầu lay từ đáy cạn



Cùng tìm nghĩa thắm giữa tình vơi



Êm đềm một giấc mơ trôi mãi



Vứt hết ưu tư trả lại đời.

Phong Trần
06-09-2012, 11:55 AM
13.


Vứt hết ưu tư trả lại đời



Còn gì để oán, oán nào vơi



Người hèn… cố trá… vùi luân thế



Kẻ sĩ… nào tranh… giữ đạo trời



Thiếu chén cơm thừa sầu đến sốt



Dư phần lễ mọn khoái mà chơi



Tình thân lắm lúc còn tranh đấu


Mãi chẳng hay đâu được mấy lời.

Phong Trần
06-09-2012, 11:56 AM
14.



Mãi chẳng hay… đâu được mấy lời



Suy cùng thế thái chỉ trò chơi



Tình người cẳng hạ vùi vào đất



Nghĩa bạn tay vung tỏa khuất trời



Bởi khát tham mà phu – phụ nghịch



Vì mưu danh để đệ – huynh vơi



Rồi khi tóc bạc nhăn nheo trán



Lại ngẫm ba sinh lại trách đời.

Phong Trần
06-09-2012, 11:57 AM
15.
Lại ngẫm ba sinh lại trách đời
Còn gì nuối tiếc những gì vơi
Lọc lừa bạn bỏ đừng than đất
Gạt gẫm tình đi chớ khóc trời
Thất tín niềm này ai dám chịu
Bất nhân nghiệp ấy kẻ nào chơi
Đường đời trái đạo sao đi mãi
Chẳng lẽ nhân sinh thảy muốn lời.

Phong Trần
06-09-2012, 11:58 AM
16.
Có phải nhân sinh thảy muốn lời
Nên tình mượn lấy để đùa chơi
Cho người nỗi hận loang vào đất
Để kẻ niềm đau thấu đến trời
Một kiếp yên vui nào được trọn
Muôn đời khốn khổ dễ đâu vơi
Rồi khi tuổi hạc hai màu tóc
Ngoảnh lại than ôi… nuối tiếc đời.

Phong Trần
06-09-2012, 11:58 AM
17.
Ngoảnh lại than ôi… nuối tiếc đời
Thời niên thiếu nhớ… dễ gì vơi
Đôi khi lạc lõng nơi cùng thẳm
Lắm lúc cô đơn chốn cuối trời
Lãng tử trong đời mê mãi đuổi
Phong trần khác phận miệt mài chơi
Dường như tất cả đều vô nghĩa
Siết chặt cam go… chỉ một lời.

Phong Trần
06-09-2012, 11:59 AM
18.
Siết chặt cam go… chỉ một lời
Trò đời trắc trở cuốn vào chơi
Khiêm nhường phía dưới vui hiền thánh
Lễ phép bề trên thỏa đạo trời
Chớ mãi kiêu căng… nhân chẳng đạt
Đừng hoài phách lối… nghiệp không vơi
Còn tâm Khổng, Lão còn vương vấn
Lỡ mất… ba sinh chỉ phí đời.

Phong Trần
06-09-2012, 12:00 PM
19.
Lỡ mất… ba sinh chỉ phí đời
Bóng lòng khuất lấp áng sầu vơi
Gìn tâm bám mãi đường chân lý
Giữ dạ trôi theo bể đạo trời
Hãy biết nơi dừng… vừa khát vọng
Đừng quên đích đến… thỏa vui chơi
Nhân sinh há phải bon chen suốt
Hãy cất vang ca những mỹ lời.

Phong Trần
06-09-2012, 12:01 PM
20.
Hãy cất vang ca những mỹ lời
Cớ gì trách phận bạc đường chơi
Nay say nghĩa bạn tình non nước
Nọ mến lòng ta lẽ đất trời
Lối đạo hoài theo đường rộng mở
Dòng chân cố bám ngưỡng không vơi
Mai này tuổi hạc ta vui vẻ
Một tiếng thương – yêu vẹn cuộc đời.

KIỀN ĐỨC -TRƯƠNG THẾ CÔNG
07-09-2012, 09:13 AM
18.
Siết chặt cam go… chỉ một lời
Trò đời trắc trở cuốn vào chơi
Khiêm nhường phía dưới vui hiền thánh
Lễ phép bề trên thỏa đạo trời
Chớ mãi kiêu căng… nhân chẳng đạt
Đừng hoài phách lối… nghiệp không vơi
Còn tâm Khổng, Lão còn vương vấn
Lỡ mất… ba sinh chỉ phí đời.



MỘT CUỘC TRĂM NĂM




Một cuộc trăm năm, hỏi lỗ lời
Hay là cho thỏa sự vui chơi
Tuổi cao, thôi hết tung hoành đất
Đức trọng muốn cho khoáng dật trời
Nhân nghĩa đạo cao xem khó đạt
Hiếu trung tài tuệ mãi còn vơi
Trăm năm, thế vẫn chưa là tận
'Hậu đức lưu phương' mới vẹn đời

Chúc mừng Phong Trần, xem ra kiểu này có thể đến ... tam bách thủ!
Vào họa lại cắt ngang mạch, không liên tục được, thứ lỗi.
Thơ Phong Trần thâm thúy lắm. Ý thơ liền lac, hay quá, mà không vào họa thì không chịu được. Chúc :"Thơ là người, người là thơ: PHONG TRẦN!"

KIỀN ĐỨC - 06/09/12

Phong Trần
07-09-2012, 07:46 PM
hi, Phong Trần xin cảm ơn anh Kiền Đức nhiều nhiều ạ...
bài này pt chỉ mong hoàn thành ở Bách Thủ đã là một kỳ công rồi... Tam Bách Thủ thì chưa dám nghĩ đến bao giờ...
kính chúc Anh luôn vui - hạnh phúc.

Phong Trần
07-09-2012, 07:49 PM
21.
Đời đã bao phen lạc lỏng đời
Đời sầu muộn đến dễ nào vơi
Đời lo chỉ để tròn thân ngựa
Đời sống sao cho hợp đạo trời
Đời phải tranh đua cùng cố gượng
Đời đừng phung phí chỉ hoài chơi
Đời ơi sao mãi là điều ước
Đời tặng niềm đau nuốt nghẹn lời.

Phong Trần
07-09-2012, 07:50 PM
22.
Một nửa tranh đua vứt xuống đời
Một còn cố giữ lại hoài vơi
Một manh tình nổi trôi theo gió
Một tấm thân phiêu bạt giữa trời
Một bức tranh u nào muốn giữ
Một trò phận thểu chẳng buồn chơi
Một lòng muốn đến miền an – hạnh
Một quãng đường buôn chẳng được lời.

Phong Trần
07-09-2012, 07:51 PM
23.
Tâm cuồn khi vướng giữa dòng đời
Tâm hận làm sao để sớm vơi
Tâm kẻ tha phương trao cõi khách
Tâm người bôn tẩu gửi cho trời
Tâm cần quả cảm trong trò thế
Tâm phải kiên cường trước cuộc chơi
Tâm được tôi rèn qua sóng gió
Tâm… ôi… một chữ tốn bao lời.

Phong Trần
07-09-2012, 07:51 PM
24.
Ngỡ sẽ yên vui suốt cuộc đời
Ngỡ lòng thanh thản chốn đầy vơi
Ngỡ niềm hạnh phúc sinh từ dạ
Ngỡ nỗi truân chuyên chết giữa trời
Ngỡ oán người nham, thù – hận khoác
Ngỡ thương kẻ bạc, nghĩa – tình chơi
Ngỡ mình chẳng nợ chi trần thế
Ngỡ tiếng yêu – thương mãi thuận lời.

Phong Trần
07-09-2012, 07:53 PM
25.
Khổ cứ đeo theo suốt cuộc đời
Khổ cùng chẳng biết bao giờ vơi
Khổ lo ăn mặc kêu than phận
Khổ kiếm mưu sinh khóc hận trời
Khổ mãi cố ngăn dòng chảy phú
Khổ hoài níu kéo bước đường chơi
Khổ tâm có lẽ không ngưng nghỉ
Khổ xác nào ai diễn được lời.

Phong Trần
07-09-2012, 07:54 PM
26.
Sống được bao năm ngẫm chuyện lời
Sống đời như thể kẻ rong chơi
Sống vô tâm sẽ nan đường tiến
Sống hữu tình luôn rộng lối trời
Sống thoáng tương lai âu sớm mở
Sống vui quá khứ ắt dần vơi
Sống sao thân xác mà thanh thản
Sống thế thì nên sống ở đời.

Phong Trần
07-09-2012, 07:54 PM
27.
Tiền tài đâu dễ diễn nên lời
Tiền đã vương vào khổ cuộc chơi
Tiền tạo nghĩa, tình trong cõi tạm
Tiền gây họa, phước giữa vòm trời
Tiền không… bán mạng, danh âu rởm
Tiền có… mua tiên, tiếng há vơi
Tiền cuốn phăng hồn vào lốc xoáy
Tiền... ôi! Nhân cách định dòng đời.

Phong Trần
07-09-2012, 07:55 PM
28.
Chán ngấy người ơi cuộc lỗ - lời
Chán phèo trần thế những vui chơi
Chán điều hám lợi gian manh lối
Chán sự mưu sinh gạt gẫm trời
Chán những đam mê không phút nghỉ
Chán bao dục vọng chẳng giây vơi
Chán về cám cảnh tranh đua mãi
Chán nỗi làm sao đứng giữa đời.

Phong Trần
07-09-2012, 07:56 PM
29.
Mới cuốn vào trong những mỹ lời
Mới vào trò thế lại rong chơi
Mới tìm hư thực nơi trần thế
Mới nhận phù sinh giữa đất trời
Mới nghĩa nhân gian gìn mãi ấm
Mới tình bằng hữu giữ không vơi
Mới qua nhiễu sự liền thay đổi
Mới hiểu đau thương ở cuộc đời.

Phong Trần
07-09-2012, 07:57 PM
30.
Mệt vì thế thái trổ hoa lời
Mệt bởi nhân tình vướng cuộc chơi
Mệt xác rã rời nơi bán đạo
Mệt thân khô khốc chốn mua trời
Mệt niềm tạo bóng hoài không đạt
Mệt nỗi tìm hình mãi chẳng vơi
Mệt những đua chen đầy sóng gió
Mệt cho kiếp sống mệt cho đời.

Phong Trần
08-09-2012, 02:21 PM
31.1
Có mấy ai chưa khổ với đời?
Dù tiền mãi đốt cũng không vơi
Khi buồn thiếu nghĩa trong nhân thế
Lúc khóc nghèo tình giữa đất trời
Muốn kẻ sẻ san không kẻ nhận
Cần người bầu bạn chẳng người chơi
Đâu sung sướng chứ, đâu đau khổ?
Nếu biết cho tôi chỉ một lời.

Phong Trần
08-09-2012, 02:22 PM
32.2
Bao giờ tranh đấu sẽ tàn vơi
Nhân thế yên vui hỡi đất trời
Để kẻ bon chen này được nghỉ
Cho người ích kỷ nọ còn chơi
Cùng niềm đối xử toàn hoa điệu
Và sự tương giao với mỹ lời
Nhưng mộng có chăng là mộng mãi
Ngàn sau vẫn chịu nỗi đau đời.

Phong Trần
08-09-2012, 02:23 PM
33.3
Có được chi chăng giữa Đất – Trời
Người thì vất vả, kẻ vui – chơi
Làm sao biết được trò: cho – nhận
Và phải phân ra chuyện: lỗ – lời
Vòng xoáy đổi trao đường Đức – Đạo
Dòng trôi luân chuyển lẽ Nhân – Đời
Ngày sau dễ biết ai còn – mất
Để mỗi đêm về ngẫm được – vơi.

Phong Trần
08-09-2012, 02:25 PM
34.4
Hồng trần chỉ một kiếp rong chơi
Cớ phải chua cay với nặng lời
Bạn hãy nâng hồn trong sáng đạo
Ta gìn thoáng dạ đẹp soi đời
Say sưa để sớm tình yêu đến
Thỏa thích cho ngày nỗi hận vơi
Giữ mãi riêng mình chân lý ấy
Đau thương trả lại hết cho trời.

Phong Trần
08-09-2012, 02:26 PM
35.5
Trần thế còn toan tính chuyện lời
Là tranh đấu mãi chiếm trong đời
Cho tình thương mến không phương tỏa
Để nỗi thù hằn chẳng thể vơi
Lúc xác thân kia vùi dưới đất
Thì tâm hồn ấy cũng về trời
Nào đem được chút gì theo chứ
Thôi cứ an vì tựa cuộc chơi.

Phong Trần
08-09-2012, 02:26 PM
36.1
Bao năm sống… chẳng hiểu về đời
Oán – hận dâng trào… hay sẽ vơi
Chén nghĩa mong vui không có bạn
Ly tình muốn sẻ chỉ riêng trời
Khi nào trở lại thời chưa lớn
Cũng lúc quay về thuở mãi chơi
Nếu đã trăm năm nào được mấy
Sao không hát khúc… khúc hoan lời.

Phong Trần
08-09-2012, 02:27 PM
37.2
Lại đến xuân rồi tuổi lại vơi
Không vui thỏa thích giữa vòm trời
Con đường thế thái ngu ngơ dạo
Buổi tiệc nhân tình lặng lẽ chơi
Lỡ tiếc phù du reo mấy tiếng
Không ham ảo ảnh cũng đôi lời
Khi còn lúc mất tương đương cả
Chỉ tấm thân hoang phế ở đời.

Phong Trần
08-09-2012, 02:28 PM
38.3
Lo toan cuộc sống trách chi trời
Cất gánh trò hề thỏa thích chơi
Mặc kẻ mơ hồ thường tủi phận
Riêng ta vững chí cứ hoan lời
Ngày lo tất tưởi… tung tăng việc
Tối chén say sưa… ngạo nghễ đời
Biết đến bao giờ mang tiếng đủ
Nên lòng nhẹ nhõm tháng ngày vơi.

Phong Trần
08-09-2012, 02:29 PM
39.4
Cuộc sống âu là buổi dạo chơi
Đôi khi đẹp tiếng, lúc cay lời
Đường gồ vấp ngã đừng than phận
Chí vững vươn lên hãy tạ đời
Vượt hết gian nan sầu sẽ cạn
Mang về mỹ mãn uất hằn vơi
Rồi ai cũng ước mơ nhàn nhã
Để tuổi xuân qua với gió trời.

Phong Trần
08-09-2012, 02:30 PM
40.5
Vừa vương sóng gió đã than lời
Chửa biết muôn trùng phía trước đời
Một bước gian truân lòng sắp nản
Nửa phần khổ nhọc chí dần vơi
Xin đừng bi quá danh do phận
Hãy cố vươn nhanh số tại trời
Kẻo để mai đây đầu điểm bạc
Tiếc thời son mộng lỡ hoài chơi.

phamanhoa
09-09-2012, 07:47 AM
MỘT CUỘC TRĂM NĂM




Một cuộc trăm năm, hỏi lỗ lời
Hay là cho thỏa sự vui chơi
Tuổi cao, thôi hết tung hoành đất
Đức trọng muốn cho khoáng dật trời
Nhân nghĩa đạo cao xem khó đạt
Hiếu trung tài tuệ mãi còn vơi
Trăm năm, thế vẫn chưa là tận
'Hậu đức lưu phương' mới vẹn đời

Chúc mừng Phong Trần, xem ra kiểu này có thể đến ... tam bách thủ!
Vào họa lại cắt ngang mạch, không liên tục được, thứ lỗi.
Thơ Phong Trần thâm thúy lắm. Ý thơ liền lac, hay quá, mà không vào họa thì không chịu được. Chúc :"Thơ là người, người là thơ: PHONG TRẦN!"

KIỀN ĐỨC - 06/09/12





CÁM ƠN ĐỜI

Trăm năm,ai tính lỗ hay lời,
Thua được cấm bằng một cuộc chơi.
Tài mọn, đừng mơ xô lệch đất,
Chí hèn, chớ mộng đẩy nghiêng trời.
Chén trà sáng nắng,câu ngâm vịnh,
Ly rượu chiều mưa,nét vẽ vời.
Phú quý công danh như gió nổi,
Nhục vinh,ta cứ cám ơn đời.

phamanhoa

Phong Trần
10-09-2012, 06:11 AM
hi, pt cảm ơn chú Hòa đã ghé họa. Kính chúc Chú ngày mới nhiều niềm vui - nhiều cảm xúc - nhiều tác phẩm.

Phong Trần
10-09-2012, 02:21 PM
41.
Một chút gian truân, chút bụi đời
Ngẫm còn chưa thỏa, dễ nào vơi
Tình trong trí sáng đâu lo phận
Nghĩa tận lòng chung há sợ trời
Sự nghiệp so như trò được mất
Công danh ví phải cuộc vui chơi
Học câu tự tại hoài chưa thuộc
Thì nói thêm chi chỉ phí lời.

Phong Trần
10-09-2012, 02:22 PM
42.
Thì nói thêm chi chỉ phí lời
Mai rồi sóng gió cũng dần vơi
Bôn ba chỉ kiếm hai lon gạo
Lừa lọc sao qua một chữ đời
Thất bại đừng quên: đen tại phận
Thành công hãy nhớ: đỏ do trời
Phần ta cố gắng không chùng bước
Thử thách như là một thoáng chơi.

Phong Trần
22-09-2012, 06:30 PM
43.
Thử thách như là một thoáng chơi
Hay do phận số giữa dòng đời
Nửa lần hạnh phúc hương hoài đọng
Trọn kiếp gian lao dạ khó vơi
Bớt nản mồm thôi than mấy tiếng
Thêm vui miệng cứ thốt đôi lời
Làm sao cuộc sống luôn tròn vẹn
Dễ mấy ai đâu thấu lẽ trời.

Phong Trần
15-11-2012, 10:23 AM
44.
Dễ mấy ai đâu thấu lẽ trời
Nhân tình thế thái chỉ trò chơi
Bao người buộc giữa vòng thua – được
Lắm kẻ vùi trong cuộc lỗ – lời
Sầu níu kéo sầu không lối thoát
Nghiệp chồng lên nghiệp chẳng phương vơi
Biết gì một chút nào thanh thản
Để có mươi giây ngẫm lại đời.

Phong Trần
31-03-2013, 05:10 PM
45.
Để có mươi giây ngẫm lại đời
Vòng quay thế thái giữa vòm trời
Sự vui nếu chí chưa tìm thấy
Cuộc khổ sao lòng lại muốn chơi
Dẫu biết bao người hao tận lực
Và hay vài kẻ tốn đôi lời
Đừng hoài ganh ghét thêm day dứt
Lệ đắng lâu dần ắt cũng vơi.

Phong Trần
04-04-2013, 02:14 PM
46.
Lệ đắng lâu dần ắt cũng vơi
Trách than chi nữa phí thêm lời
Nhiều tiền chưa chắc vui tròn kiếp
Ít của nên đâu khổ suốt đời
Nhiệt huyết khi còn… còn lối bước
Thâm tâm nếu mất… mất trò chơi
Ngày qua tháng lại bao thay đổi
Ai sống sao cho trọn ý trời.

phamanhoa
05-04-2013, 07:16 AM
Thực ra thì Lan cô nương không bị độc Tam Tiếu Tiêu Dao Tán, hay bị kiếm phổ Tịch Tà và Đả Cẩu Bổng Pháp gì đả thương ráo, bệnh của Lan cô nương chẳng qua là Thương người sắp ngã ngựa mà thôi (Thần y Hoa Đà phán thế), tâm bệnh thì phải dùng tâm dược mới trị được... haizzz..........................

TÂM DƯỢC

Rõ bệnh tương tư chuốc lấy buồn
Không cần bác sĩ, thuốc thang luôn
Hùng anh hợp chỉ… u nan phá
Quân tử giao môi… khí độc luồn
Lúc đã theo đà thân sắp đạt
Khi vừa thuận gió chí thêm tuôn
Dưỡng thần an vị thêm dăm khắc
Bệnh sẽ thoái lui đến tiệt nguồn.

pt.

LOẠN BÀN !

Thấy người trúng độc bụng đang buồn,
Nghe đệ nói xàm, bực chết luôn.
Tâm loạn tầm phào, lời lẽo lự,
Trí cuồng bá láp, lẽ leo luồn.
Muốn mau vượng khí, bia khui đổ,
Mong chóng tồn thần, rượu rót tuôn.
Rượu cạn, bia tàn cười hả hả,
Tam tiêu tứ tán tiệt căn nguồn.

phamanhoa

HỒNG THOẠI
05-04-2013, 11:43 AM
LOẠN BÀN !

Thấy người trúng độc bụng đang buồn,
Nghe đệ nói xàm, bực chết luôn.
Tâm loạn tầm phào, lời lẽo lự,
Trí cuồng bá láp, lẽ leo luồn.
Muốn mau vượng khí, bia khui đổ,
Mong chóng tồn thần, rượu rót tuôn.
Rượu cạn, bia tàn cười hả hả,
Tam tiêu tứ tán tiệt căn nguồn.

phamanhoa


THẦY LANG
Nếu biết rằng Lan " bụng đang BUỒN ... "
Sao thầy chẳng chuẩn bị ... bô luôn ?
Ngồi đây mép giải ... rồi đâm cuống !
Đứng đó mồm loa ... có kịp luồn ?
Độ thế mà đòi bia lẹ cuộn
Cứu nhân lại hỏi rượu mau tuôn !
Cô ơi dzọtt lẹ không thì muộn
Gặp mấy lang ... băm chắc tắt nguồn !
HỒNG THOẠI

Phong Trần
08-04-2013, 10:26 AM
47.
Ai sống sao cho trọn ý trời
Như là một thoáng sự đầy vơi
Trao đi tiếng xấu còn đầy hận
Nhận lại danh thơm được mấy lời
Một thuở lao vào trò được mất
Bao giờ thoát khỏi cuộc vui chơi
Này đây kiếp sống bao năm nữa
Mới hiểu ra cho thấm thía đời.

Phong Trần
26-04-2013, 04:19 PM
48.
Mới hiểu ra cho thấm thía đời
Nhân tình thế thái đã dần vơi
Đâu miền hạnh phúc chưa quen phận
Nào tiếng vinh quang dễ được lời
Có lúc vui say thèm lạc nẻo
Đôi khi buồn chán muốn rong chơi
Niềm riêng mấy nỗi còn nhen nhóm
Đợi cháy bùng lên giữa đất trời.

Phong Trần
20-09-2013, 02:53 PM
49.
Đợi phút bùng lên giữa đất trời
Để nghe hạnh phúc cất vang lời
Từ nay mãi tiếp âm vui vọng
Chốn ấy không màng chén hận vơi
Đến chốn thiên đường ngan ngát kiếp
Quên miền địa ngục tối tăm đời
Vĩnh hằng cõi sống tràn hơi ấm
Hồn mãi du miền lạc cảnh chơi.