PDA

Xem phiên bản đầy đủ : LÀM CHỦ NHÂN QUẢ - Bệnh Tật



Phimanh
05-05-2013, 08:13 PM
Bạn có thường được nhân quả tới thăm không. Chắc ai cũng có. Chúng đến rất nhiều dạng: bệnh tật, tai nạn, mất mát, may mắn,...Đối với những nhân quả tốt thì con người rất thích, nhưng đứng trước những bệnh tật, tai nạn, mất mát thì lòng người trở nên yếu đuối, lo lắng sợ hãi, hoang mang, đau khổ, phiền muộn,...Do vậy, việc làm chủ nhân quả rất quan trọng. Làm chủ bằng cách nào? Bằng giới luật, vì giới luật là pháp thiện, chỉ có pháp thiện mới có thể chuyển đổi nhân quả ác. Sau đây tôi xin trình bày kinh nghiệm làm chủ nhân quả bệnh tật.

Làm chủ nhân quả bệnh mà tôi muốn nhắc tới đây là phương pháp bằng "ý chí". Chỉ cần giữ gìn "tâm bất động thanh thản an lạc và vô sự" trước mọi đau đớn, sự hành hạ của bệnh tật, không lo lắng, sợ hãi, đau khổ gì cả thì bệnh nào cũng cuốn gói ra đi.

Cách làm chủ nhân quả "bệnh tật" này dành cho những người không sợ chết, dũng cảm, bền chí, kiên trì, đương đầu với bệnh tật, với sự hiểu biết và tin vào Phật pháp. Tại sao? Vì bệnh tật không phải tự nhiên mà có. Nó có là do nhân quả nghiệp báo của chúng ta. Do chúng ta đã tạo nhân ác, không biết thương yêu sự sống của các loài động vật, ăn thịt chúng sinh, cho nên ngày nay sự sống của chúng ta cũng phải bị đau khổ qua bệnh tật, tai nạn, tan xương nát thịt, bị bỏng, bị đánh đập, bị đâm bị chém, bị lột da, bị què chân, bị cụt tay,...

Nhân quả là vô thường, không phải trường tồn bất biến, do vậy bệnh cũng vậy, có đến rồi cũng sẽ ra đi. Chỉ cần giữ gìn "tâm bất động thanh thản an lạc và vô sự" trước mọi bệnh tật, đau đớn và những cơn hành hạ của nhân quả thì chúng sẽ rút lui vì chúng biết ta không sợ chúng.

Khi con người còn hy vọng vào bác sĩ, thuốc men hoặc thần thánh thì con người đã nói lên sự yếu đuối của mình. Đó là lúc các bạn đã và đang lập chương trình cho cơ thể “chỉ có bác sĩ, thuốc men và thần thánh mới giúp cho các bạn hết bệnh”. Khi được lập trình như vậy, cơ thể sẽ giảm khả năng kháng bệnh, hệ thống miễn dịch không làm việc nữa. Ngược lại, khi bạn tin vào chính mình, không cần bác sĩ, thuốc men hoặc thần thánh, tin rằng mình sẽ chiến thắng làm chủ nhân quả, xem thường mọi bệnh tật, dù cơn đau như ai cắt ruột, như ai banh da, xẻ thịt cũng chẳng hề dao động, phải bình tĩnh sáng suốt, coi như không có chuyện gì xảy ra, mặc kệ nó muốn làm gì thì làm, ta chỉ cần giữ gìn tâm bất động thanh thản an lạc và vô sự, không lo lắng, buồn phiền, sợ hãi, đau khổ, không rên la, không than thở với ai, ngày này qua ngày khác thì bệnh tự nó ra đi thôi.

Bệnh do nghiệp báo nhân quả, trong thời gian này nếu bạn muốn chuyển đổi nhân quả này thì bạn phải sống đúng Ngũ giới của Phật và 10 điều lành. Giới luật là thiện pháp, thiện pháp mới chuyển được nhân quả ác. Bệnh tật có hết hay không hết là do giới luật, còn cách trị bệnh chỉ trợ giúp làm giảm bệnh chứ không thể hết bệnh được, không giữ gìn giới luật thì có giảm cũng sẽ bị bệnh lại, nghĩa là, chúng ta phải tự nguyện sống giữ gìn giới luật nghiêm chỉnh:


Chỉ ăn chay, không ăn thịt các loài động vật. Tìm hiểu rõ ngũ giới là gì, thập thiện là gì để giữ gìn nghiêm chỉnh.
Ít nói chuyện giao thiệp với ai, chỉ nên sống một mình. Sống một mình không làm việc gì, chỉ ngồi chơi vô sự như người nhàn hạ không có việc gì làm.
Ăn ngủ phải đúng giờ, không ăn ngủ phi thời, không ăn uống linh tinh, chỉ ăn đúng 2 – 3 lần/ ngày, ăn được một ngày một lần càng tốt. Không sợ ăn chay thiếu chất, thiếu dinh dưỡng. Thà chết bỏ chứ không sợ hãi bất kỳ điều gì.
Không để tâm dính mắc vào những tham muốn như ăn, ngủ, tình cảm, danh, lợi, và những điều ác khác.
Giữ gìn tâm ý thanh tịnh, bất động trước mọi việc xảy ra dù là trên thân, tâm hoặc môi trường xung quanh, bỏ xuống hết. Giống như một người đang nhập thất luyện công vậy đó. Không màng chuyện thế sự, chuyện đời nữa.
Khi trong đầu nhớ, lo lắng nghĩ đến chổ đau, liền nhắc :"không lo sợ gì hết, bệnh tật là do nhân quả, là vô thường, trước sau gì cũng hết, cái đau ở ...(VD: đầu, tay, chân, vai, mắt,...) phải cút đi, tâm bất động, thanh thản, an lạc và vô sự "


Khi giữ gìn "tâm bất động thanh thản an lạc và vô sự" thì cơ thể sẽ tự biết chữa bệnh, tự kháng bệnh, hệ thống miễn dịch sẽ làm việc tối đa hết công suất. Khi thấy các cơn đau mạnh hơn, đó là cơ thể đang chiến đấu với bệnh tật. Ý chí giữ gìn tâm bất động càng cao thì bệnh càng mau hết, coi như không có chuyện gì xảy ra. Xem thường mọi cơn đau này đến cơn đau khác thì từ từ các bạn sẽ cảm nhận được biên độ đau nhức sẽ từ từ giảm dần và hết hẳn.

Bài viết này là kinh nghiệm sống của tôi gần 10 năm qua. Mặc dù tôi vẫn còn trẻ, sống trong thời đại khoa học, có đầy đủ mọi phương tiện bác sĩ và thuốc men, nhưng tôi vẫn không sợ bệnh nào, không đi bác sĩ, không uống thuốc. Khi bị bệnh thì chỉ cần giữ gìn tâm bất động thanh thản an lạc và vô sự. Khi đó bệnh gì cũng cuốn gói mà đi, vì chúng biết rằng tôi không sợ nó. Bệnh chỉ đến thăm những người sợ nó. Người càng sợ bệnh, sợ đau thì bệnh càng đến thăm thường xuyên hơn.

Thân người là một bộ máy tinh vi hoàn chỉnh, nó có thể tự chữa bệnh, tự điều hòa, tự tạo năng lượng và tự làm tất cả những gì để sinh tồn.

Việc điều trị này không thể nhanh, cần có thời gian và lòng tin. Chính “lòng tin” là một ý thức lực giúp cho việc điều trị có kết quả. Nếu thiếu lòng tin thì kết quả sẽ không có. Khi “tâm không lo lắng, buồn phiền hoặc sợ hãi” trước bất kỳ căn bệnh hoặc cơn đau hành hạ nào thì ý thức lực càng mạnh, ý thức lực càng mạnh thì khả năng đề kháng bệnh càng cao.

Sanh, lão, bệnh, tử là quy luật của cuộc sống con người, không ai là không tránh khỏi. Nhưng đứng trước chúng mà con người biết giữ gìn tâm bất động, thanh thản an lạc và vô sự, biết chấp nhận tất cả, không sợ hãi, lo lắng hoặc buồn phiền gì thì người đó đã biết làm chủ nhân quả và đang chuyển hóa nhân quả từ xấu thành tốt. Biết làm chủ nhân quả thì dù có bệnh gì, bệnh đó cũng phải cuốn gói ra đi. Ngược lại, những người luôn lo lắng, sợ hãi hoặc buồn phiền trước những đau khổ của sanh lão bệnh tử thì nhân quả sẽ đến thăm thường xuyên. Dù cho có đi bác sĩ nổi tiếng nào hoặc uống thuốc gì cũng không chuyển hóa được nhân quả, chữa hết bệnh này thì bệnh khác xuất hiện, mãi mãi loay hoay luẩn quẩn trong vòng nhân quả triền miên, không biết thóat ra bằng cách nào.

Có một lần tôi bị đau mắt đỏ, bệnh này là do thần kinh thị giác yếu, có vài lần bị những vật nặng rớt lên đầu. Tôi không đi bác sĩ hoặc dùng thuốc, quyết tâm dùng cách này chữa bệnh và có lòng tin vào nó. Sau hơn một tháng bệnh khỏi hẳn. Khi mẹ tôi thấy mắt tôi càng ngày càng sưng to, càng đỏ, càng khép chắt lại không mở ra được, nước mắt chảy ra, mắt mờ dần, có khi bị đau nhức như có hàng trăm cây kim đâm vào mắt... mẹ tôi ngày nào cũng thúc giục lo lắng bắt tôi dùng thuốc hoặc muốn dẫn tôi đi bác sĩ. Tôi dứt khoát không dùng gì cả, vẫn giữ tâm bất động thanh thản an lạc và vô sự, coi như không có chuyện gì xảy ra. Tự trong tâm luôn nhắc: "bệnh là do nhân quả, mày là vô thường, trước sau gì mày cũng đi, dù mày có hù dọa tao như thế nào, tao cũng mặc kệ. Cái đau ở ...(VD: đầu, vai, chân, tay, tim, mắt,...) phải cút đi. Tâm phải bất động thanh thản an lạc và vô sự, không được lo lắng sợ hãi gì cả." Và cuối cùng mắt cũng từ từ mở ra, hết sưng, không chảy nước mắt nữa, hết đỏ và sáng lại. Nhân quả sẽ làm đủ mọi cách để cho bạn sợ, nhưng khi bạn vững tin, dũng cảm, bền chí thì nó sẽ sợ và từ từ bỏ đi. Ngoài bệnh đau mắt ra còn có bệnh thấp khớp cũng biến mất.

Kết luận, ngắn gọn một câu: "Chỉ cần giữ gìn tâm bất động thanh thản an lạc và vô sự, không lo lắng, sợ hãi, buồn phiền hoặc đau khổ trước mọi cơn đau hoặc diễn biến gì của bệnh thì bệnh sẽ tự cuốn gói ra đi". Hãy dũng cảm, đương đầu với mọi tra tấn của nhân quả nghiệp báo. Chúng ta không trốn được nhân quả đâu. Vượt qua cơn bệnh các bạn sẽ thấy bạn hoàn toàn thay đổi, ý chí rất dũng mãnh, không còn sợ hãi bất kỳ điều gì trên đời nữa.

Mời các bạn đọc tiếp bài “Tại sao có bệnh ?” (http://chanhkien-pa.blogspot.com/2012/05/tai-sao-co-benh.html)
hoặc câu truyện về một người đàn bà 102 tuổi xem thường bệnh tật đã vượt qua được căn bệnh ung thư, bác sĩ cũng phải bó tay và cho đó là điều kỳ diệu của cuộc sống. Câu chuyện "Điều kỳ diệu của cuộc sống." (http://rennhancach.blogspot.com/2013/03/bai-42-ieu-ky-dieu-cua-cuoc-song.html)