thugiangvu
04-06-2013, 09:50 AM
TÌNH CHINH NHÂN
>
>
> Quê em BIỂN MẶN dừa xanh
> Sóng tình HOA BIỂN dổ dành người thương
> KIẾP NGHÈO một nắng hai sương
> LỐI VỀ XÓM NHỎ cuối đường cầu tre
> Đượm nồng TÌNH THẮM DUYÊN QUÊ
> Rung rinh GÁNH LÚA hẹn thề đêm trăng
> NƯƠNG CHIỀU khói toả lều tranh
> Vài con BƯỚM TRẮNG lượn quanh liếp cà
> Hương thầm còn mãi TÌNH XA
> Bướm HOA THẠCH THẢO còn ra nổi này
> CON THUYỀN KHÔNG BẾN có hay
> THU SẦU cô quạnh tháng ngày đơn côi
> SUỐI MƠ chất chứa ngàn đời
> Sao MÙA THU CHẾT còn rơi rớt nhiều
> ĐÈN KHUYA một bóng cô liêu
> ĐÊM ĐÔNG buốt giá tình yêu ngỡ ngàng
> ĐÒ CHIỀU chưa tiễn đưa sang
> NỔI LÒNG sao biết thiên đàng ái ân
> TRÚC ĐÀO rụng khắp đầy sân
> DUYÊN QUÊ mong gặp một lần cho vơi
> NỔI BUỒN HOA PHƯỢNG trong đời
> DẤU CHÂN KỶ NIỆM một thời học sinh
> Và TRANG NHẬT KÝ riêng mình
> Làm sao có được chuyện TÌNH THIÊN THU
> Lặng nhìn từng GIỌT MƯA THU
> Nghe như TUYẾT LẠNH uẩn u sao đành
> Lật từng LƯU BÚT NGÀY XANH
> Thấy như LỆ ĐÁ vây quanh nổi niềm
> THU SẦU chẳng phải của riêng
> Mà sao mãi thấy PHỐ ĐÊM hững hờ
> ĐÒ CHIỀU chở mấy vần thơ
> Chở nàng thi sỉ TÌNH BƠ VƠ sầu
> Ôi NHỮNG ĐỐM MẮT HỎA CHÂU
> NỦA ĐÊM NGOÀI PHỐ nhuốm màu thê lương
> MONG NGƯỜI CHIẾN SỈ sa trường
> Vào trong CÁT BỤI gíó sương không sờn
> Để ai GIẤC NGỦ CÔ ĐƠN
> Để cho CÔ BÉ DỖI HỜN phòng the
> Từng đêm TRĂNG SÁNG VƯỜN CHÈ
> TRĂNG MỜ BÊN SUỐI nghe se sắc lòng
> Quạnh hiu gối chiếc phòng KHÔNG
> NGHÌN TRÙNG XA CÁCH nhớ mong ngập trời
> NẮNG CHIỀU giăng sợi đơn côi
> GIỌT MƯA TRÊN LÁ khóc đời hợp tan
> Bao giờ em bước SANG NGANG
> Để thôi GIỌT LỆ ĐÀI TRANG không còn
> GA CHIỀU ngóng đợi héo hon
> TẦU ĐÊM NĂM CỦ vẫn còn đâu đâu
> Từng đem TRĂNG RỤNG XUỐNG CẦU
> Cho em biết SẮC HOA MÀU NHỚ thương
Cho em ĐÔI BÓNG bên đường
> Chung HAI LỐI MỘNG một phương trời hồng
> Sá gì giá lạnh ĐÊM ĐÔNG
> NỔI BUỒN GÁC TRỌ chờ mong ngày về
> Nghìn trùng MẤY DẬM SƠN KHÊ
> ĐƯỜNG XƯA LỐI CỦ trăng thề còn đây
> Tình yêu NHƯ CÁNH VẠT BAY
> LÂU ĐÀI TÌNH ÁI không xây một mình
> Từ ngày XẾP ÁO THƯ SINH
> ANH ĐI CHIẾN DỊCH đăng trình nặng vai
> NGẬM NGÙI cửa đóng then gài
> NGƯỜI YÊU CỦA LÍNH không phai má đào
> Lỡ khi BIẾT TRẢ LỜI SAO
> TÌNH CHÀNG Ý THIÊP ai sầu hơn ai
> Đượm nồng TIẾNG SÁO THIÊN THAI
> Cho dù NGĂN CÁCH nếu hai mai đầu
> Một lòng ĐỪNG NÓI XA NHAU
> NGƯỜI YÊU LÝ TƯỞNG trọn câu vẹn thề
> Rồi MỘT MAI QUA CƠN MÊ
> HAI VÌ SAO LẠC đi về BẾN MƠ
> VẮNG XA vẫn mãi đợi chờ
> Để em viết tiếp BÀI THƠ CUỐI CÙNG
> Có ai THƯONG VỀ MIỀN TRUNG
> QUÊ NGHÈO sỏi đá khốn cùng điêu linh
> Lòng như KHÚC HÁT ÂN TÌNH
> Trãi dài QUÊ MẸ nắng bình minh vui
> MƯA TRÊN PHỐ HUẾ sụt sùi
> CHO NGƯỜI TÌNH LỠ bùi ngùi vấn vương
> VỀ ĐÂU MÁI TÓC NGƯỜI THƯƠNG
> NƯẢ ĐÊM THỨC GIẤC lòng tương tư sầu
> Dẫu rằng HAI ĐỨA GIẬN NHAU
> Vẫn không như thể QUA CẦU GIÓ BAY
> Một lần TỪ GIÃ THƠ NGÂY
> Là em THEO LÁ VÀNG BAY mất rồi
> Dẫu cho CAY ĐẮNG TÌNH ĐỜI
> NGƯỜI EM SẦU MỘNG tuyệt vời yêu anh
> Ân tình GẠO TRẮNG TRĂNG THANH
> Làm sao NƯỚC MẮT LONG LANH cạn dòng
> Bây giờ TRÊN ĐỈNH MÙA ĐÔNG
> NGƯỜI EM XÓM ĐẠO chỉ mong một điều
> Thương em HÃYNHỚ NHAU NHIỀU
> Hãy xin LÝ LUẬN TÌNH YÊU thế nào
> Cũng xin đừng VẪY TAY CHÀO
> TÌNH YÊU TRÃ LẠI TRĂNG SAO thật buồn
> MỘT LẦN DANG DỞ đau thương
> THA LA XÓM ĐẠO thánh đường bơ vơ
> Hằng đêm QUÁN NHỎ ĐỢI CHỜ
Ôm sầu LẼ BÓNG vần thơ bẽ bàng
> Còn đâu HOA SỨ NHÀ NÀNG
> Gặp em trở lại CÔ HÀNG XÓM xưa
> Còn đâu HUYỀN THOẠI CHIỀU MƯA
> NHỮNG NGÀY THƠ MỘNG đón đưa hẹn thề
> Em SAO KHÔNG THẤY ANH VỀ
> MIỀN TRUNG THƯƠNG NHỚ tái tê lạnh nhiều
> ĐÊM TÀN BẾN NGỰ cô liêu
> AI RA XỨ HUẾ hắc hiu tháng ngày
> Ôi chao THÀNH PHỐ MƯA BAY
> KHÓC NGƯỜI TRINH NỬ đắng cay tình đời
> TÌNH YÊU CÁCH BIỆT đôi nơi
> NGẬM NGÙI cắn chặt bờ môi nhạt màu
> BAO GIỜ TA GẶP LẠI NHAU
> NỔI BUỒN HOA PHƯỢNG giọt sầu ly tan
> Anh XIN TRẢ LẠI THỜI GIAN
> ĐƯA EM VÀO HẠ thênh thang vùng trời
> Thật tình ANH BIẾT EM ƠI
> DƯ ÂM ngày mộng ngàn đời khó quên
> CĂN NHÀ MÀU TÍM êm đèm
> MỘT TRỜI THƯƠNG NHỚ làm nên chuyện tình
> NÉT BUỒN THỜI CHIẾN điêu linh
> Ráng đi em CHUYỆN CHÚNG MÌNH tính sau
> TÌNH ANH LÍNH CHIẾN địa đầu
> Trao em ÁO ĐẸP NÀNG DÂU mai này
> CHIỀU MƯA BIÊN GIỚI có hay
> ĐÊM BUỒN TỈNH LẺ tháng ngày héo hon
> TÌNH YÊU CÁCH BIỆT mõi mòn
> SAO ANH LỖI HẸN em còn đơn côi
> Ngày MAI ANH ĐI XA RỒI
> ĐÒ TÌNH LỠ CHUYẾN bờ môi nhạt nhoà
> TÀU ĐÊM NĂM CỦ mấy toa
> BIỆT LY em tiễn cành hoa hồng vàng
> NỔI LÒNG mang tận quan san
> Là như vai nặng HÀNH TRANG GIÃ TỪ
> Phương này VẦNG TRÁN SUY TƯ
> Xem như GIÂY PHÚT TẠ TỪ trong đêm
> Mà SAO EM NỞ ĐÀNH QUÊN
> RỪNG CHƯA THAY LÁ gọi tên bốn mùa
> Tiền đồn THÁNG SÁU TRỜI MƯA
> Trọn tình thương nhớ CHO VỪA LÒNG EM
> Trở về MỘT CHUYẾN BAY ĐÊM
> VÙNG TRỜI NGÀY ĐÓ càng thêm mặn nồng
> Trử tình TRĂNG SÁNG ĐỒI THÔNG
> CƠN MÊ TÌNH ÁI phiêu bồng lãng du
> Ngõ hồn lạc lối VƯỜN THU
> MỘT ĐÊM KHÔNG NGỦ ngục tù con tim
> Ngày mai anh BIẾT ĐĂU TÌM
> LINH HỒN TƯỢNG ĐÁ im lìm bơ vơ
> Đắm chìm THU VỚI NÀNG THƠ
> CHUYỆN NGƯỜI ĐAN ÁO đợi chờ đêm đông
> Xin em ĐỪNG TRÁCH DIÊU BÔNG
> BUỒN VƯƠNG MÀU ÁO má hồng chưa phai
> Sao em NHƯ TIẾNG THỞ DÀI
> NGHẸN NGÀO lệ đắng giọt đài trang tuôn
> Để cho TỪ ĐÓ EM BUỒN
> NẾU MAI ANH CHẾT chim muôn gọi đàn
> TÌNH YÊU VỖ CÁNH băng ngang
> GA CHIỀU PHỐ NHỎ đèn vàng xót xa
> Phận nghèo mang KIẾP CẦM CA
> ĐIẸU RU NƯỚC MẮT phòng trà từng đêm
> THỀM TRĂNG còn đọng môi mềm
> GIỌNG CA DĨ VÃNG buồn thêm nản lòng
> Cho em BẢY NGÀY ĐỢI MONG
> SAO ANH KHÔNG ĐẾN phòng không cuối tuần
> Anh còn VỌNG GÁC ĐÊM SƯƠNG
> CHIỀU MƯA BIÊN GIỚI còn vương giặc thù
> BỐN VÙNG CHIẾN THUẬT mật khu
> Bên RỪNG LÁ THẤP sương mù giăng giăng
> Trên đồi HOA TÍM BẰNG LĂNG
> NHỚ MẦU HOA TÍM đêm trăng thuở náo
> Chuyện tình HÒ HẸN trăng sao
> PHÚT ĐẰU TIÊN ắy nghe xao xuyến lòng
> LẶNG THẦM hoa tím bên sông
> Ngập ngừng GỎ CỬA hằng mong trao nàng
> KỂ TỪ ĐÊM ĐÓ thênh thang
> ĐƯỜNG LÊN SƠN CƯỚC vai mang chử tình
> Đếm từng sợi NẮNG THỦY TINH
> Để riêng em mãi NHỚ MÌNH ANH THÔI
> Đường tình NHẬT KÝ ĐỜI TÔI
> CÁNH BUỒM CHUYỂN BẾN nhẹ trôi im lìm
> CHIỀU VỀ trên những đồi sim
> TÌNH THƯ CỦA LÍNH gởi niềm riêng em
> Có loài HOA NỞ VỀ ĐÊM
> Một loài HOA TRẮNG mang tên là quỳnh
> Gót chân NGƯỜI LÍNH CHUNG TÌNH
> BẠC MÀU ÁO TRẬN vẫn tình không phai
> Lối về hẹn một ngày mai
> ĐƯỜNG XƯA LỐI CỦ sánh vai tình hồng
> Bây giờ em THẤY GÌ KHÔNG
> Làm sao em biết NỔI LÒNG NGƯỜI ĐI
> Bây chừ ĐÔI NGÃ CHIA LY
> Cho NGƯỜI Ở LẠI CHARLY nghìn trùng
> Đường chiều phủ kín MƯA RỪNG
> NGƯỜI GIÀU CỮNG KHÓC trời rưng rưng sầu
> Cạn nguồn GIÒNG LỆ THƯƠNG ĐAU
> Thương HÀN MẠC TỬ sớm mau lìa trần
> PHÙ DU kiếp sống chinh nhân
> ĐOÀN NGƯỜI LỮ THỨ bước chân âm thầm
> Và SAO CHƯA THẤY HỒI ÂM
> Của người TÌNH LỞ TRĂM NĂM đợi chờ
> Dẫu rằng TÌNH LÀ SỢI TƠ
> Dẫu rằng em vẫn BƠ VƠ cuối tuần
> Phương này PHIÊN GÁC ĐÊM XUÂN
> BUỒN VUI ĐỜI LÍNH trầm luân tháng ngày
> chiều nào TỪ GIÃ THƠ NGÂY
> Người đi chinh chiến vui vầy nước non
> Bao giờ sông núi vẫn còn
> TÌNH ANH LÍNH CHIẾN chưa sờn chí trai
> TÌNH ANH BIỂN RỘNG sông dài
> Trời vào xứ mộng THƯƠNG HOÀI NGAN NĂM
>
Lượm lặt trên net , rất tiếc chưa biết tác giả , nếu ai biết , làm ơn điền tên tác giả dùm.
Cám ơn rất nhiều
Thugiangvũ
>
>
> Quê em BIỂN MẶN dừa xanh
> Sóng tình HOA BIỂN dổ dành người thương
> KIẾP NGHÈO một nắng hai sương
> LỐI VỀ XÓM NHỎ cuối đường cầu tre
> Đượm nồng TÌNH THẮM DUYÊN QUÊ
> Rung rinh GÁNH LÚA hẹn thề đêm trăng
> NƯƠNG CHIỀU khói toả lều tranh
> Vài con BƯỚM TRẮNG lượn quanh liếp cà
> Hương thầm còn mãi TÌNH XA
> Bướm HOA THẠCH THẢO còn ra nổi này
> CON THUYỀN KHÔNG BẾN có hay
> THU SẦU cô quạnh tháng ngày đơn côi
> SUỐI MƠ chất chứa ngàn đời
> Sao MÙA THU CHẾT còn rơi rớt nhiều
> ĐÈN KHUYA một bóng cô liêu
> ĐÊM ĐÔNG buốt giá tình yêu ngỡ ngàng
> ĐÒ CHIỀU chưa tiễn đưa sang
> NỔI LÒNG sao biết thiên đàng ái ân
> TRÚC ĐÀO rụng khắp đầy sân
> DUYÊN QUÊ mong gặp một lần cho vơi
> NỔI BUỒN HOA PHƯỢNG trong đời
> DẤU CHÂN KỶ NIỆM một thời học sinh
> Và TRANG NHẬT KÝ riêng mình
> Làm sao có được chuyện TÌNH THIÊN THU
> Lặng nhìn từng GIỌT MƯA THU
> Nghe như TUYẾT LẠNH uẩn u sao đành
> Lật từng LƯU BÚT NGÀY XANH
> Thấy như LỆ ĐÁ vây quanh nổi niềm
> THU SẦU chẳng phải của riêng
> Mà sao mãi thấy PHỐ ĐÊM hững hờ
> ĐÒ CHIỀU chở mấy vần thơ
> Chở nàng thi sỉ TÌNH BƠ VƠ sầu
> Ôi NHỮNG ĐỐM MẮT HỎA CHÂU
> NỦA ĐÊM NGOÀI PHỐ nhuốm màu thê lương
> MONG NGƯỜI CHIẾN SỈ sa trường
> Vào trong CÁT BỤI gíó sương không sờn
> Để ai GIẤC NGỦ CÔ ĐƠN
> Để cho CÔ BÉ DỖI HỜN phòng the
> Từng đêm TRĂNG SÁNG VƯỜN CHÈ
> TRĂNG MỜ BÊN SUỐI nghe se sắc lòng
> Quạnh hiu gối chiếc phòng KHÔNG
> NGHÌN TRÙNG XA CÁCH nhớ mong ngập trời
> NẮNG CHIỀU giăng sợi đơn côi
> GIỌT MƯA TRÊN LÁ khóc đời hợp tan
> Bao giờ em bước SANG NGANG
> Để thôi GIỌT LỆ ĐÀI TRANG không còn
> GA CHIỀU ngóng đợi héo hon
> TẦU ĐÊM NĂM CỦ vẫn còn đâu đâu
> Từng đem TRĂNG RỤNG XUỐNG CẦU
> Cho em biết SẮC HOA MÀU NHỚ thương
Cho em ĐÔI BÓNG bên đường
> Chung HAI LỐI MỘNG một phương trời hồng
> Sá gì giá lạnh ĐÊM ĐÔNG
> NỔI BUỒN GÁC TRỌ chờ mong ngày về
> Nghìn trùng MẤY DẬM SƠN KHÊ
> ĐƯỜNG XƯA LỐI CỦ trăng thề còn đây
> Tình yêu NHƯ CÁNH VẠT BAY
> LÂU ĐÀI TÌNH ÁI không xây một mình
> Từ ngày XẾP ÁO THƯ SINH
> ANH ĐI CHIẾN DỊCH đăng trình nặng vai
> NGẬM NGÙI cửa đóng then gài
> NGƯỜI YÊU CỦA LÍNH không phai má đào
> Lỡ khi BIẾT TRẢ LỜI SAO
> TÌNH CHÀNG Ý THIÊP ai sầu hơn ai
> Đượm nồng TIẾNG SÁO THIÊN THAI
> Cho dù NGĂN CÁCH nếu hai mai đầu
> Một lòng ĐỪNG NÓI XA NHAU
> NGƯỜI YÊU LÝ TƯỞNG trọn câu vẹn thề
> Rồi MỘT MAI QUA CƠN MÊ
> HAI VÌ SAO LẠC đi về BẾN MƠ
> VẮNG XA vẫn mãi đợi chờ
> Để em viết tiếp BÀI THƠ CUỐI CÙNG
> Có ai THƯONG VỀ MIỀN TRUNG
> QUÊ NGHÈO sỏi đá khốn cùng điêu linh
> Lòng như KHÚC HÁT ÂN TÌNH
> Trãi dài QUÊ MẸ nắng bình minh vui
> MƯA TRÊN PHỐ HUẾ sụt sùi
> CHO NGƯỜI TÌNH LỠ bùi ngùi vấn vương
> VỀ ĐÂU MÁI TÓC NGƯỜI THƯƠNG
> NƯẢ ĐÊM THỨC GIẤC lòng tương tư sầu
> Dẫu rằng HAI ĐỨA GIẬN NHAU
> Vẫn không như thể QUA CẦU GIÓ BAY
> Một lần TỪ GIÃ THƠ NGÂY
> Là em THEO LÁ VÀNG BAY mất rồi
> Dẫu cho CAY ĐẮNG TÌNH ĐỜI
> NGƯỜI EM SẦU MỘNG tuyệt vời yêu anh
> Ân tình GẠO TRẮNG TRĂNG THANH
> Làm sao NƯỚC MẮT LONG LANH cạn dòng
> Bây giờ TRÊN ĐỈNH MÙA ĐÔNG
> NGƯỜI EM XÓM ĐẠO chỉ mong một điều
> Thương em HÃYNHỚ NHAU NHIỀU
> Hãy xin LÝ LUẬN TÌNH YÊU thế nào
> Cũng xin đừng VẪY TAY CHÀO
> TÌNH YÊU TRÃ LẠI TRĂNG SAO thật buồn
> MỘT LẦN DANG DỞ đau thương
> THA LA XÓM ĐẠO thánh đường bơ vơ
> Hằng đêm QUÁN NHỎ ĐỢI CHỜ
Ôm sầu LẼ BÓNG vần thơ bẽ bàng
> Còn đâu HOA SỨ NHÀ NÀNG
> Gặp em trở lại CÔ HÀNG XÓM xưa
> Còn đâu HUYỀN THOẠI CHIỀU MƯA
> NHỮNG NGÀY THƠ MỘNG đón đưa hẹn thề
> Em SAO KHÔNG THẤY ANH VỀ
> MIỀN TRUNG THƯƠNG NHỚ tái tê lạnh nhiều
> ĐÊM TÀN BẾN NGỰ cô liêu
> AI RA XỨ HUẾ hắc hiu tháng ngày
> Ôi chao THÀNH PHỐ MƯA BAY
> KHÓC NGƯỜI TRINH NỬ đắng cay tình đời
> TÌNH YÊU CÁCH BIỆT đôi nơi
> NGẬM NGÙI cắn chặt bờ môi nhạt màu
> BAO GIỜ TA GẶP LẠI NHAU
> NỔI BUỒN HOA PHƯỢNG giọt sầu ly tan
> Anh XIN TRẢ LẠI THỜI GIAN
> ĐƯA EM VÀO HẠ thênh thang vùng trời
> Thật tình ANH BIẾT EM ƠI
> DƯ ÂM ngày mộng ngàn đời khó quên
> CĂN NHÀ MÀU TÍM êm đèm
> MỘT TRỜI THƯƠNG NHỚ làm nên chuyện tình
> NÉT BUỒN THỜI CHIẾN điêu linh
> Ráng đi em CHUYỆN CHÚNG MÌNH tính sau
> TÌNH ANH LÍNH CHIẾN địa đầu
> Trao em ÁO ĐẸP NÀNG DÂU mai này
> CHIỀU MƯA BIÊN GIỚI có hay
> ĐÊM BUỒN TỈNH LẺ tháng ngày héo hon
> TÌNH YÊU CÁCH BIỆT mõi mòn
> SAO ANH LỖI HẸN em còn đơn côi
> Ngày MAI ANH ĐI XA RỒI
> ĐÒ TÌNH LỠ CHUYẾN bờ môi nhạt nhoà
> TÀU ĐÊM NĂM CỦ mấy toa
> BIỆT LY em tiễn cành hoa hồng vàng
> NỔI LÒNG mang tận quan san
> Là như vai nặng HÀNH TRANG GIÃ TỪ
> Phương này VẦNG TRÁN SUY TƯ
> Xem như GIÂY PHÚT TẠ TỪ trong đêm
> Mà SAO EM NỞ ĐÀNH QUÊN
> RỪNG CHƯA THAY LÁ gọi tên bốn mùa
> Tiền đồn THÁNG SÁU TRỜI MƯA
> Trọn tình thương nhớ CHO VỪA LÒNG EM
> Trở về MỘT CHUYẾN BAY ĐÊM
> VÙNG TRỜI NGÀY ĐÓ càng thêm mặn nồng
> Trử tình TRĂNG SÁNG ĐỒI THÔNG
> CƠN MÊ TÌNH ÁI phiêu bồng lãng du
> Ngõ hồn lạc lối VƯỜN THU
> MỘT ĐÊM KHÔNG NGỦ ngục tù con tim
> Ngày mai anh BIẾT ĐĂU TÌM
> LINH HỒN TƯỢNG ĐÁ im lìm bơ vơ
> Đắm chìm THU VỚI NÀNG THƠ
> CHUYỆN NGƯỜI ĐAN ÁO đợi chờ đêm đông
> Xin em ĐỪNG TRÁCH DIÊU BÔNG
> BUỒN VƯƠNG MÀU ÁO má hồng chưa phai
> Sao em NHƯ TIẾNG THỞ DÀI
> NGHẸN NGÀO lệ đắng giọt đài trang tuôn
> Để cho TỪ ĐÓ EM BUỒN
> NẾU MAI ANH CHẾT chim muôn gọi đàn
> TÌNH YÊU VỖ CÁNH băng ngang
> GA CHIỀU PHỐ NHỎ đèn vàng xót xa
> Phận nghèo mang KIẾP CẦM CA
> ĐIẸU RU NƯỚC MẮT phòng trà từng đêm
> THỀM TRĂNG còn đọng môi mềm
> GIỌNG CA DĨ VÃNG buồn thêm nản lòng
> Cho em BẢY NGÀY ĐỢI MONG
> SAO ANH KHÔNG ĐẾN phòng không cuối tuần
> Anh còn VỌNG GÁC ĐÊM SƯƠNG
> CHIỀU MƯA BIÊN GIỚI còn vương giặc thù
> BỐN VÙNG CHIẾN THUẬT mật khu
> Bên RỪNG LÁ THẤP sương mù giăng giăng
> Trên đồi HOA TÍM BẰNG LĂNG
> NHỚ MẦU HOA TÍM đêm trăng thuở náo
> Chuyện tình HÒ HẸN trăng sao
> PHÚT ĐẰU TIÊN ắy nghe xao xuyến lòng
> LẶNG THẦM hoa tím bên sông
> Ngập ngừng GỎ CỬA hằng mong trao nàng
> KỂ TỪ ĐÊM ĐÓ thênh thang
> ĐƯỜNG LÊN SƠN CƯỚC vai mang chử tình
> Đếm từng sợi NẮNG THỦY TINH
> Để riêng em mãi NHỚ MÌNH ANH THÔI
> Đường tình NHẬT KÝ ĐỜI TÔI
> CÁNH BUỒM CHUYỂN BẾN nhẹ trôi im lìm
> CHIỀU VỀ trên những đồi sim
> TÌNH THƯ CỦA LÍNH gởi niềm riêng em
> Có loài HOA NỞ VỀ ĐÊM
> Một loài HOA TRẮNG mang tên là quỳnh
> Gót chân NGƯỜI LÍNH CHUNG TÌNH
> BẠC MÀU ÁO TRẬN vẫn tình không phai
> Lối về hẹn một ngày mai
> ĐƯỜNG XƯA LỐI CỦ sánh vai tình hồng
> Bây giờ em THẤY GÌ KHÔNG
> Làm sao em biết NỔI LÒNG NGƯỜI ĐI
> Bây chừ ĐÔI NGÃ CHIA LY
> Cho NGƯỜI Ở LẠI CHARLY nghìn trùng
> Đường chiều phủ kín MƯA RỪNG
> NGƯỜI GIÀU CỮNG KHÓC trời rưng rưng sầu
> Cạn nguồn GIÒNG LỆ THƯƠNG ĐAU
> Thương HÀN MẠC TỬ sớm mau lìa trần
> PHÙ DU kiếp sống chinh nhân
> ĐOÀN NGƯỜI LỮ THỨ bước chân âm thầm
> Và SAO CHƯA THẤY HỒI ÂM
> Của người TÌNH LỞ TRĂM NĂM đợi chờ
> Dẫu rằng TÌNH LÀ SỢI TƠ
> Dẫu rằng em vẫn BƠ VƠ cuối tuần
> Phương này PHIÊN GÁC ĐÊM XUÂN
> BUỒN VUI ĐỜI LÍNH trầm luân tháng ngày
> chiều nào TỪ GIÃ THƠ NGÂY
> Người đi chinh chiến vui vầy nước non
> Bao giờ sông núi vẫn còn
> TÌNH ANH LÍNH CHIẾN chưa sờn chí trai
> TÌNH ANH BIỂN RỘNG sông dài
> Trời vào xứ mộng THƯƠNG HOÀI NGAN NĂM
>
Lượm lặt trên net , rất tiếc chưa biết tác giả , nếu ai biết , làm ơn điền tên tác giả dùm.
Cám ơn rất nhiều
Thugiangvũ