Huy Thanh
06-06-2013, 08:49 PM
TRẠNG TRÌNH : Một giai thọai bị lãng quên .
Sứ nhà Thanh đã công nhận :" An Nam lý học hữu Trình tuyền", bởi vì thời đó không ai là không khâm phục khả năng lý số mà ông đã thụ đắc được từ quyển Thái Ất Thần Kinh của thầy học là cụ Lương Đắc Bằng ,nên các việc tai ương họa phúc ,thời tiết mưa nắng ông đều biết trước .Tương truyền rằng ông biết được việc xảy ra đến 500 năm sau .
Nguyễn Bỉnh Khiêm sanh năm 1491 ,mất năm 1585 .Ông quê ở Hải Dương ,đậu Trạng nguyên đời nhà Mạc ,được phong Thương thư ,Trình quốc công rồi Trình Tuyền hầu nên người ta gọi ông là Trạng Trình .
Sấm Trạng Trình và những giai thọai về ông đã được người đời sau ghi lại rất nhiều trong Đại Nam thực lục hay Nam Hải dị nhân .Một số tạp chí sau này có kể lại một số giai thọai về ông như : chuyện Cha con thằng Khả ,Thiết đỏan mộc tràng ( sắt ngắn gỗ dài) ,chuyện Lấy lá số tử vi cho cây quạt ,Cây xà nhà đổ ,hay chuyện nàng công chúa Tàu đi
du ngọan trên biển bị bão đánh chìm trôi giạt về phương Nam .Còn có những chuyện trọng đại hơn như ông khuyên Nguyễn Hòang về phương Nam lập nghiệp ,khuyên nhà Mạc lên Cao Bằng hay chuyện giằn mặt Nguyễn Công Trứ vì đã cho quân lính đào kênh ngang qua đền thờ ông :
"Minh Mạng thập tứ ,
Thằng Trứ phá đền .
Phá đền thì phải làm đền ,
Nào ai đụng đến doanh điền nhà bây".
Nhưng có một chuyện mà hơn 49 năm trôi qua không thấy ai nhắc đến ,đó là truyện "THÁNH NHÂN MẮT MÙ ".Giai thọai này tôi đã đọc trong một quyển sách nói về cụ Trạng hồi còn học lớp đệ tứ trường THTA ( khỏang năm 1964 )
Nay nhân kỷ niệm 522 năm ngày sinh của cụ ,tôi xin kể lại (theo trí nhớ) giai thọai này để cùng tưởng nhớ đến một bậc kỳ tài đất Việt đồng thời cũng để một giai thọai lý thú không bị lãng quên theo năm tháng .
Trước khi qua đời ,cụ Trạng gọi con cháu lại dặn rằng :"Sau khi ta mất ,khỏang ba năm sau ắt có người đến gần phần mộ của ta quan sát ,nếu các con thấy người nào nói câu THÁNH NHÂN MẮT MÙ thì phải lập tức thỉnh cầu mời về nhà cho bằng được ,đãi đằng cơm nước tử tế ,rồi nhờ cải táng lại cho ta ".Nói xong ,cụ nhắm mắt xuôi tay mĩm cười về cõi vĩnh hằng .
Vào năm thứ ba kể từ ngày cụ mất ,con cháu cụ lúc nào cũng thay phiên canh chừng mộ cụ không khi nào sơ suất .Đến rằm tháng chạp năm đó ,người canh mộ đến lúc ráng chiều hắt những tia cuối cùng lên bầu trời báo hiệu hòang hôn sắp hết thì bỗng thấy một người đàn ông đội nón rộng vành từ xa đi lại phía mộ cụ .Ông ta đi một vòng quanh mộ rồi đi thêm một vòng nữa ,ông ta quan sát thật kỹ rồi thốt lên :" Thánh nhân gì ! Thì ra thánh nhân mắt mù ".
Nghe vậy người cháu cụ Trạng quá đỗi vui mừng bèn nói với người đàn ông ấy đã tối rồi hãy về nhà nghỉ một đêm rồi mai đi tiếp .Khi cả hai về đến nhà ,con cháu cụ Trạng đãi đằng tử tế và khẩn khỏan nài nỉ ông ta cải táng lại ngôi mộ đồng thời hứa đền ơn xứng đáng .
Ông ta nhận lời và nói mình là thầy địa lý bên Tàu ,nghe nói bên An Nam có Nguyễn Bỉnh Khiêm được người đời tôn xưng thánh nhân nên tò mò qua xem cho biết ,dò hỏi mãi mới đến được đây .
Sáng hôm sau ,mười mấy người con cháu cùng thầy địa lý Tàu ra mộ .Thầy khoe mình là tay số một bên Tàu ,ông ta dương dương tự đắc cầm gậy đi vòng quanh mộ quan sát ,sau đó bảo người nhà cuốc một đường bắt đầu từ hướng Đông Nam .Người nhà lập tức vâng lời nhưng chỉ vài nhát cuốc thì đụng phải một tảng đá lớn bèn phủi đất để xem thử thì thấy dường như có chữ nên la lên .Thầy địa lý bảo đào tảng đá mang đi rửa sạch thì thấy lộ ra bốn câu thơ như sau :
"Ngày xưa mạch lẫn dưới chân ,
Nhưng nay long mạch lại ăn lên đầu .
Khắc bia nhắn bảo thầy Tàu ,
Thánh nhân mắt có mù đâu bao giờ ".
Đọc xong bốn câu thơ ,mặt thầy đang hí ha hí hửng lập tức hóa thành trắng bệt ,chắp tay xá mộ rồi trở bước bỏ đi một nước không quay đầu lại lấy một lần .Còn con cháu cụ Trạng quá vui mừng vì khi đã mất rồi mà cụ vẫn còn làm cho người đời "tâm phục khẩu phục " .
Huy Thanh
(6-6-2013)
Sứ nhà Thanh đã công nhận :" An Nam lý học hữu Trình tuyền", bởi vì thời đó không ai là không khâm phục khả năng lý số mà ông đã thụ đắc được từ quyển Thái Ất Thần Kinh của thầy học là cụ Lương Đắc Bằng ,nên các việc tai ương họa phúc ,thời tiết mưa nắng ông đều biết trước .Tương truyền rằng ông biết được việc xảy ra đến 500 năm sau .
Nguyễn Bỉnh Khiêm sanh năm 1491 ,mất năm 1585 .Ông quê ở Hải Dương ,đậu Trạng nguyên đời nhà Mạc ,được phong Thương thư ,Trình quốc công rồi Trình Tuyền hầu nên người ta gọi ông là Trạng Trình .
Sấm Trạng Trình và những giai thọai về ông đã được người đời sau ghi lại rất nhiều trong Đại Nam thực lục hay Nam Hải dị nhân .Một số tạp chí sau này có kể lại một số giai thọai về ông như : chuyện Cha con thằng Khả ,Thiết đỏan mộc tràng ( sắt ngắn gỗ dài) ,chuyện Lấy lá số tử vi cho cây quạt ,Cây xà nhà đổ ,hay chuyện nàng công chúa Tàu đi
du ngọan trên biển bị bão đánh chìm trôi giạt về phương Nam .Còn có những chuyện trọng đại hơn như ông khuyên Nguyễn Hòang về phương Nam lập nghiệp ,khuyên nhà Mạc lên Cao Bằng hay chuyện giằn mặt Nguyễn Công Trứ vì đã cho quân lính đào kênh ngang qua đền thờ ông :
"Minh Mạng thập tứ ,
Thằng Trứ phá đền .
Phá đền thì phải làm đền ,
Nào ai đụng đến doanh điền nhà bây".
Nhưng có một chuyện mà hơn 49 năm trôi qua không thấy ai nhắc đến ,đó là truyện "THÁNH NHÂN MẮT MÙ ".Giai thọai này tôi đã đọc trong một quyển sách nói về cụ Trạng hồi còn học lớp đệ tứ trường THTA ( khỏang năm 1964 )
Nay nhân kỷ niệm 522 năm ngày sinh của cụ ,tôi xin kể lại (theo trí nhớ) giai thọai này để cùng tưởng nhớ đến một bậc kỳ tài đất Việt đồng thời cũng để một giai thọai lý thú không bị lãng quên theo năm tháng .
Trước khi qua đời ,cụ Trạng gọi con cháu lại dặn rằng :"Sau khi ta mất ,khỏang ba năm sau ắt có người đến gần phần mộ của ta quan sát ,nếu các con thấy người nào nói câu THÁNH NHÂN MẮT MÙ thì phải lập tức thỉnh cầu mời về nhà cho bằng được ,đãi đằng cơm nước tử tế ,rồi nhờ cải táng lại cho ta ".Nói xong ,cụ nhắm mắt xuôi tay mĩm cười về cõi vĩnh hằng .
Vào năm thứ ba kể từ ngày cụ mất ,con cháu cụ lúc nào cũng thay phiên canh chừng mộ cụ không khi nào sơ suất .Đến rằm tháng chạp năm đó ,người canh mộ đến lúc ráng chiều hắt những tia cuối cùng lên bầu trời báo hiệu hòang hôn sắp hết thì bỗng thấy một người đàn ông đội nón rộng vành từ xa đi lại phía mộ cụ .Ông ta đi một vòng quanh mộ rồi đi thêm một vòng nữa ,ông ta quan sát thật kỹ rồi thốt lên :" Thánh nhân gì ! Thì ra thánh nhân mắt mù ".
Nghe vậy người cháu cụ Trạng quá đỗi vui mừng bèn nói với người đàn ông ấy đã tối rồi hãy về nhà nghỉ một đêm rồi mai đi tiếp .Khi cả hai về đến nhà ,con cháu cụ Trạng đãi đằng tử tế và khẩn khỏan nài nỉ ông ta cải táng lại ngôi mộ đồng thời hứa đền ơn xứng đáng .
Ông ta nhận lời và nói mình là thầy địa lý bên Tàu ,nghe nói bên An Nam có Nguyễn Bỉnh Khiêm được người đời tôn xưng thánh nhân nên tò mò qua xem cho biết ,dò hỏi mãi mới đến được đây .
Sáng hôm sau ,mười mấy người con cháu cùng thầy địa lý Tàu ra mộ .Thầy khoe mình là tay số một bên Tàu ,ông ta dương dương tự đắc cầm gậy đi vòng quanh mộ quan sát ,sau đó bảo người nhà cuốc một đường bắt đầu từ hướng Đông Nam .Người nhà lập tức vâng lời nhưng chỉ vài nhát cuốc thì đụng phải một tảng đá lớn bèn phủi đất để xem thử thì thấy dường như có chữ nên la lên .Thầy địa lý bảo đào tảng đá mang đi rửa sạch thì thấy lộ ra bốn câu thơ như sau :
"Ngày xưa mạch lẫn dưới chân ,
Nhưng nay long mạch lại ăn lên đầu .
Khắc bia nhắn bảo thầy Tàu ,
Thánh nhân mắt có mù đâu bao giờ ".
Đọc xong bốn câu thơ ,mặt thầy đang hí ha hí hửng lập tức hóa thành trắng bệt ,chắp tay xá mộ rồi trở bước bỏ đi một nước không quay đầu lại lấy một lần .Còn con cháu cụ Trạng quá vui mừng vì khi đã mất rồi mà cụ vẫn còn làm cho người đời "tâm phục khẩu phục " .
Huy Thanh
(6-6-2013)