Nguyên văn bởi KIỀN ĐỨC -TRƯƠNG THẾ CÔNG QUỲNH HOA Mở phơi tỏa ngát một làn hương Em đến gian trần đêm đẫm sương Mặc khách ngẩn ngơ cùng diễm ảo Tao nhân vội vã với vô thường Lung linh ánh nến ngời men ngọc Kỳ thú hồn thơ dệt mộng trường Ai hiện như mơ khơi nét nhạc Anh bừng tỉnh giấc, gọi từ chương K Đ - T T C
Nguyên văn bởi KIỀN ĐỨC -TRƯƠNG THẾ CÔNG ĐỢI ĐÒ BẾN SÔNG Cuối năm đợi chuyến đò qua Gió sương phơi nhuộm bạc già tóc xuân Vai gầy nặng gánh phong trần Ven sông ngồi đợi bao lần lối quê Ba trăm ngày lẻ quay về Đem theo nỗi nhớ bộn bề nếp nhăn Nhẩm tay đong mấy cung hằng Tha hương phố chợ miếng ăn vô thường Đợi đò ngóng mải cố hương Phải chăng sắp đến đoạn ...
Nguyên văn bởi KIỀN ĐỨC -TRƯƠNG THẾ CÔNG TÌNH THƯƠNG - ĐIỀU VÔ CÙNG KỲ DIỆU Tôi biết nói thế nào về điều ấy, Kỳ diệu biét bao, tình thương giữa tim người. Không thể nói lên cái chứa đựng ở nụ cười, Không thể nói lên điều rực trong ánh mắt, Chỉ có thể hiểu rằng như mặt trời vụt tắt Khi cuộc đời không có được tình thương. Không thể nào mượn hình ảnh đại dương, ...
Nguyên văn bởi KIỀN ĐỨC -TRƯƠNG THẾ CÔNG GIỮ LẤY CÁI THẰNG TÔI Trăm năm trong cõi người ta Cái câu thế sự đến là nhiêu khê Dọc ngang trăm lối đi về Một đời chưa khỏi nẻo mê cuộc trần Sống giữa đời làm thân con lật đật Chạy lên trời cũng chẳng thoát cái âu lo Hai năm mươi mới hết rối tơ vò Nay còn sống tức là chưa 'chết tốt' Tối thế thượng chi phong lưu, ...