Nguyên văn bởi KIỀN ĐỨC -TRƯƠNG THẾ CÔNG VỀ GIỮA THINH KHÔNG Một chiều về giữa thinh không, Nghe lời gió gọi mênh mông đợi chờ. Chân đi đến tận bến bờ, Tháng ngày dường đã bơ vơ phận mình. Một lần rực rỡ bình minh, Hỏi lòng còn chút xuân tình thủa xưa? Bàn tay ngày cũ đong đưa, Bài ...
Nguyên văn bởi KIỀN ĐỨC -TRƯƠNG THẾ CÔNG THÁNG GIÊNG QUA Chiều qua nắng đổ chói chang Ra sân nhìn thấy lá vàng cây khô Ngó quanh thấy có gì thô Gió không mát nữa, nhị hồ bụi che... Nhìn ra xơ xác ngọn tre Chích chòe vơ vẩn rụt rè loanh quanh Đường làng buồn bã vắng tanh Người đâu hết cả, cội cành khẳng khiu. Quanh năm một cảnh đìu hiu Hôm nào rộn rã, nay thiu thiu ...
Nguyên văn bởi KIỀN ĐỨC -TRƯƠNG THẾ CÔNG CƠN MƯA BẤT NGỜ Ào lên xối xả đất cằn khô Cuốn hết cả rồi cát bụi thô; Sạch mới cỏ cây hôm trước đỏ Vẻ vang khắp chốn tiếng hoan hô! Em tung tăng chạy ngã lăn gô Mẹ hối hả đem chậu hứng vô Nước ngọt tràn trề đây đó dội Trời cho ...
Nguyên văn bởi KIỀN ĐỨC -TRƯƠNG THẾ CÔNG EM CÓ THẤY Em có thấyđời người như thác đổ Một trôi đi là chẳng có quay về. Đã bao lần những ngọn sóng đam mê Lôi đi cả những lối về hối cải… Em có thấy biết bao nhiêu sợ hãi Một lần nào đổ ụp xuống tim ta? Cả tâm tình, ý chí bị ...