Nguyên văn bởi phamanhoa NGHIỆT NGÃ Lặng lẽ,tôi ngồi đối bóng tôi, Chuông xa ngân lạnh vọng bên đời. Chiều buông,khắc khoải thềm hoa rụng, Nắng đổ,ngậm ngùi ngõ lá rơi. Mưa gió bao phen trôi góc biển, Bão giông mấy độ dạt chân trời. Quạnh hiu nghe tiếng thiên thu gọi, Nghiệt ngã,thời gian lạnh lẽo trôi. phamanhoa
Nguyên văn bởi phamanhoa CON ƠI NHỚ LẤY LỜI NÀY Học giả,con ơi cũng chuyện dài, Nhớ đừng nhẹ dạ,lạc đường sai. Tôn sư,năm tháng gian nan giũa, Trọng đạo,ngày đêm khổ cực mài. Chớ dại nghe theo bầy vô lại, Đừng khờ học thói lũ con lai. Ngọc kia chẳng trác đâu thành khí, Bằng dỏm dành cho kẻ bất tài. phamanhoa
Nguyên văn bởi phamanhoa NGHE AI HÁT TRONG MÙA VU LAN Bông hồng cài đẹp áo tôi,em, Khúc hát ngày nao mãi dịu êm. Ngọt mía lau vàng,xôi nếp mật, Thơm cau buồng trắng,chuối hương mềm. Trăng xanh bóng xế soi bờ giậu, Nắng ấm lên cao rọi bậc thềm. Dìu dặt câu ca chiều tháng bảy, Mẹ còn, ta vẫn lớn khôn thêm. phamanhoa
Nguyên văn bởi NhàQuê Trước Mặt Phía trước mây giăng núi chập chùng Càng cao tuyết phủ cảnh mông lung Tiền nhân nghĩ cách dày công đã Hậu thế theo gương tiếp bước cùng Để lại đời đời khuôn thước sẳn Lưu truyền mãi mãi mẫu hình chung Gần xa dám hỏi người thông thái Kiểu cách siêu ưu giúp vượt trùng NhàQuê TÂM NIỆM Gian khó bao nhiêu,bước chớ chùng, Dù miền giông bão,chốn lao ...