Entries with no category
Nguyên văn bởi ĐỒNGĐỘI Chiếc nón Việt Nam * * * Yêu sao chiếc nón Việt Nam Đơn sơ mộc mạc dịu dàng quê hương Dù đi khắp cả bốn phương Làm sao quên được yêu thương chốn này Đồng trưa em cấy anh cày Nón quê che mát tháng ngày gian lao Nắng hè hừng hực trời cao Nghiêng nghiêng nón lá mà ...
Nguyên văn bởi ĐỒNGĐỘI Đời vẫn vui thay * * * Rừng xanh biển cả núi đồi Quê hương ta đó rạng ngời mê say Ngày vui nhớ lúc đắng cay Bom thù pháo giặc rải đầy non sông Đêm đen che ánh trời hồng Tối tăm phủ khắp ruộng đồng tan hoang Một thời nhòa đắng tâm can Chiến tranh ly biệt lệ tràn xót đau Hòa bình đọng nỗi nghẹn ngào Vết thương chinh chiến làm sao lấp đầy Nhưng không- Đời ...
Nguyên văn bởi ĐỒNGĐỘI Bạn ở nơi đâu? * * * Nỗi đau còn đọng tháng ngày Vết thương chinh chiến sầu day dứt sầu Còn bao ĐỒNG ĐỘI nơi đâu Bờ vui hãy nối nhịp cầu yêu thương Nhớ xưa lửa đốt chiến trường Áo xanh một thuở biên cương có mình Xa xôi ngăn cách chữ tình Nhưng lòng vẫn nở muôn nghìn đóa hoa Tìm bạn tìm lại chính ta Cho vơi nỗi nhớ diết da thơm nồng Nghĩa tình xanh ...
Nguyên văn bởi ĐỒNGĐỘI Ánh trăng ! * * * Ánh trăng chênh chếch giữa rừng Sáng trong đêm tối soi từng bước chân Trăng khuya xua nỗi bâng khuâng Nâng bàn chân bước vững vàng đêm thâu Trăng xưa chia cách nhịp cầu Tây Nam biên giới những câu Thơ buồn Trăng mờ những lúc mưa tuôn Lạnh người chiến sỉ trèo non băng rừng Trăng hôm nay đẹp vô cùng Hòa bình ấm áp cỏi lòng chinh nhân Trăng quê hương giữa ...
Nguyên văn bởi ĐỒNGĐỘI Một chút vu vơ! * * * Một mình ngẫn ngơ ngẫn ngơ Buồn buồn chợt đến mơ mơ chợt về Buồn không thoát khỏi u mê Mơ cho đời bớt nhiêu khê cuộc đời Một mình thơ thẩn giữa trời Bàn chân chạm đất nụ cười mông mênh Trời cao đất rộng thênh thênh Nụ cười day dứt buồn tênh một mình Ôi sao thế thái nhân tình Người giàu ngất ngưỡng kẻ nghìn gian lao Vu vơ! Một chút ...