Entries with no category
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI K H Á T Có duyên không nợ phải đa mang Nén giận buồn đau với bẽ bàng Hờ hững bên chồng tình tẻ nhạt Tháng năm ghẻ lạnh kiếp đài trang Thương tôi non dại buổi xuân thì Lỡ một tình duyên, tiếc kẻ đi Ngờ nghệch lòng chiên ôm chữ hiếu Lệ đời tí tách cuộc chia ly… Buổi ấy lòng tôi bỗng vợi sầu Tình thơ ...
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI C Ó N H A U B Ê N Đ Ờ I Dặm trường, dịch giã… chia xa Trái tim ấp ủ Quỳ Hoa Tử* vàng Nắng mưa, thế sự vô thường Hoa bằng lăng nhuộm tà dương tím hồng… Có nhau... sớm tối ấm lòng Cầu cho hết dịch, hanh thông, hội hè Mặn mà, thỏa chí say mê Yêu thương ăm ắp lối về trăm năm “Đau như xát muối vào tim Một ...
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI ĐI QUA MÙA ĐÔNG Thân côi đành nỗi đông về Bến quê hiu quạnh bốn bề có hay Vọng xưa nắng hạ hong gầy Ru lòng an phận qua ngày lạnh đong Với cầm sao xuể mênh mông Cánh mây thưa mảnh gió trông mong gì Ngủ đông ấp mối tình si Trở trăn trăn trở ngày đi đêm về… Hằng ươm mộng ước phu thê Biển trùng cách trở câu ...
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI NGHE TIẾNG VẠC KÊU ĐÊM Trời đêm nghe tiếng vạc bay Vọng xa thảm thiết mỏng gầy cánh chim Tiếng kêu thấu lạnh buồng tim Dạ buồn chín khúc, dần chìm hư không… Lòng trời quạnh quẽ mênh mông Tiếng yêu gọi bạn bình bồng tầng mây Thương cho kiếp đọa đêm dày Bẽ bàng cánh mỏi lắt lay canh dài… Tỉnh hồn chợt nghĩ tình ai ...