Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI N G H Ĩ V Ề M À U T Í M Ai xui tao ngộ hội đình Nụ duyên ươm ở vườn tình nở hoa Mộng mơ trời rộ sao sa Họa đôi chim nhạn*… dẫu xa dặm nghìn… Tình yêu vừa mới đặt tên Em đi phố thị đã quên lời thề Vui - buồn dằng dặc sơn khê Lửa hương nguội lạnh, lối về cỏ may… Trăng trời tròn khuyết… nào hay Vào ...
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI N G H Ĩ A T Ì N H T H Ơ Mưa mặc trời, Lục Yên* lời hẹn kết Tiếng sắt son thơm tự nghĩa-tình-thơ Dặm trường, sơn khê… tô đẹp giấc mơ Nguyện hướng về miền thiên thai Yên Thế** Chén rượu nở hoa, lịm tình tri kỉ Tấm thịnh tình xóm núi biếc ngàn xanh Hội lát vô tư hưởng lộc mát lành Vầng mây bạc lượn quanh dòng an lạc ...
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI T H Á N G T Ư N H Ớ Nỗi hoàng hôn dìu về ngày Chiến thắng Tự dưng im bặt hẳn tiếng đạn bom! Cờ đỏ… rợp trời, hạnh phúc trọn ôm… Giấc bồi hồi say chiều mây biêng biếc Những kỉ niệm xưa hồng trang kí ức Lồng bóng thu trong rạo rực sáo diều!... Khói lửa chiến tranh chia cắt tình yêu Giờ trái tim vẫn hằn vành khăn trắng ...
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI N Ỗ I N H Ớ K H Ô N G T Ê N Nỗi nhớ chợt - như ánh chớp thinh không Giữa đêm đen trời rập rình giông tố… Rồi lại âm u lạnh lùng phố cổ Đời vội ngoái đầu, mải miết bờ quên!... Gửi về nơi xa nỗi nhớ không tên Xin cùng lắng nỗi chênh chao tâm tưởng Võng nắng giêng hai ấm tình dinh dưỡng Ru cây đời khát vọng nẩy chồi ...