Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI ĐỢI Chiều rơi một bóng một hình Ba cơn hẫng hụt giật mình hanh hao Ruột gan xếp ngược rát bào Trời hâm oi ả nôn nao miếng tình Gọi mây lạnh tít không thinh Hờn lên mấy độ, rượu tình dốc phiêu Rủ Phây*, sầu lách qua chiều Nút thương cởi đổ giọt yêu thoa đời “Gừng ...
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI ƯỚC VỌNG CHIỀU THU Dấu tình ướp cỏ ngàn sau Hương vương nắng thả triền lau ru đời Gió mây dìu dặt ngàn khơi Phiêu diêu sương mảnh rạng ngời lầu trang An lành về bến xênh xang Chim vui ríu rít lay cành hồng vươn Trầu cau vàng thắm nồng hơn Rung rinh trái ngọt hoa vườn liêu xiêu Mềm say sưa giấc mơ chiều Dòng sông ...
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI VÒNG ĐỜI TỪ MÙA THU Trải chiếu cỏ thềm hiên Hẹn trăng duyên giãi chuyện Ruột gan chìm đáy rượu Hồn bổng chín tầng ru… Em vẽ lên nhành thu Cánh vàng thơm sắc nắng Em mơ mùa cúc trắng Mộc thoảng hương mềm say Đi suốt mùa heo may Se lòng hong nỗi nhớ Thầm lặng qua đông giá Biếc mầm xuân gọi xuân ...
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI TÂM HỒNG Lòng son trọn nghĩa toả hương ngời Mượn cớ thăm tình chữ nhả hơi Rủ áng thơ hồng khơi mẫn tuệ Vần câu phú diệp khoả xanh trời Tâm vàng của hiếm vùng đô hội Ngọc quý tìm đâu ở bãi chơi Cảm động mong người gom đủ nắng! Vòng tay hữu ái nở hoa đời. NVT 30/86