Nguyên văn bởi Trần Như Chuyên Khúc xuân Đào vừa chia ấm sang em Hồng trong chớp mắt khát thèm mùa xa Tương lai chưa hẳn đậm đà Miền vui đâu chỉ lại qua ân tình Bụi mưa rũ rối bình minh Cản tầm nhìn chợt thấy mình thật hơn Từ trong khoảnh khắc giận hờn Nhận ra nhau giữa xanh rờn bùa yêu Xuân nào rồi cũng qua chiều Dẫu dè sẻn vẫn phải tiêu tháng ...
Nguyên văn bởi Trần Như Chuyên Tâm hồng Hương xưa... “tỉnh giác”... tỏ mùa Nhờ ơn “tế độ”... chuông chùa vọng duyên Vạn năng... xoa vợi ưu phiền U mê nhẹ gỡ cần quyền uy đâu Nhang không khói... tịnh tâm cầu Ung dung tự tại nhiệm màu “Sắc – không” Hai vai nặng những chất chồng Dễ gì hiểu được sâu nông lẽ đời Ngẫm non cao... lặng biển ...
Nguyên văn bởi Trần Như Chuyên Qùa biển Mừng sinh nhật... khát trăng tròn Biển ngầy ngậy sáng... dừa non chung vòi Đại dương neo bấy lẻ loi Hãy nâng niu những mặn mòi ngàn năm Mỏng manh hương lửa qua rằm Bên kè ôn lại những đằm thắm trao Cớ chi dạ cách gan cào Cả trời nỡ để nhánh sao rớt gầy ? Trùng khơi chẳng lạc nhành mây Bao nhiêu lấp lánh ùa đầy ...
Nguyên văn bởi Trần Như Chuyên Tịnh tâm Khẽ khàng tâm tỏa hương lay Ngổn ngang tạm khép... dạn dày tiêu tan Lòng tin ngộ giữa vô vàn Vào nơi tịnh độ tìm ngan ngát mình Vườn chùa lạc giữa tử sinh Ra ngoài nơi tự mất mình tìm nhau Lá buông... sân nhuốm xanh màu Quét xào xạc... chạm nỗi đau lặng thầm Chân như... vọng khúc ca ngâm ...
Nguyên văn bởi Trần Như Chuyên Cảm xúc Mọng đỏ nương đào vẫy áng thơ Òa xanh vóc mận thả đêm ngờ Xuân hồng quất dạo ngang dòng thở Hạ tím cam lùa cả cõi mơ Đặng dễ hòe thơm chàm sớm mở Vừa hay bưởi ngát lục đương chờ Thu vàng táo mãi tràn lan nở Khỏa bạc đông về cúc vẫn tơ. TNC.