Nguyên văn bởi Huy Thanh NGÔI NHÀ VEN RỪNG Vũ trụ vào đông tiết chuyển hàn Muôn người cực khổ gánh sầu chan Bao ngày áo mỏng ra biền lặn Những buổi đồng sâu đến nguyệt tàn Nắng trỗi êm đềm cây mộng quả Đêm nằm lặng lẽ vách chờ đan Ven rừng tủi phận ngôi nhà vắng Thác đổ gành reo bỡn vọng ngàn. Lệ Hà