Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI T H Á N G N Ă M V Ề Chân bước dạo miền đời vừa chạm nắng Phả oi nồng chuếnh choáng cõi trần gian Cặp vui buồn quấn quyện nỗi miên man Đời hờ hững, tâm can thầm suy tưởng Dạ ngậm ngùi đường xưa bung cánh phượng Nẻo chơi vơi, buông thõng mảnh tình si Mắt đảo chao báo mộng cuộc chia li Ngọc ngà sao sánh bì tim son sắt ...
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI T Ự B Ạ C H Vịn xuân nẩy nõn mộng mơ Khảm lời sông bể vào thơ vui chiều Thâm tình cho ngọt thương yêu Ngát câu lục bát tiêu diêu bốn mùa Sắt cầm - mộng ước thêu thùa Tao khang muối mặn ru đưa thuyền tình Hồn vương mây trắng lung linh Hoàng hôn nhuộm tím… đinh ninh niết bàn Bão dông rình rập, chờn vờn E lời ...
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI C H Ạ M M Ù A P H Ư Ợ N G V Ĩ Ớn nhàu đường cũ Rậm cỏ rêu phong Lênh đênh khép kín một vòng Quạnh hiu vũ trụ nẩy lòng bâng khuâng Vầng trăng cong khuyết Khác biệt vuông lòng Nhạt nhòa phơi cánh phượng hồng Ve khàn vẳng vọng thinh không sập sùi Bùi ngùi kỉ niệm Chiêm nghiệm tình xưa Việc trời vốn chuyện ...
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI H Ư Ơ N G T Í M * Câu khoán thủ: Nhớ một mùa hoa cải Nở vàng trên bến sông Yêu Anh, em đợi mãi Giờ vẫn chưa lấy chồng Thơ Nguyễn Quỳnh Nga * NHỚ thuở xuân xanh mượt dáng kiều MỘT bông đồng nội tuổi vào yêu MÙA lên phơi phới tươi hồng thắm HOA tỏa sắc hương ngát sớm chiều CẢI mướt làn mây nhuộm mát đồng NỞ ngồng đùa ...
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI K H Ú C T Â M T Ì N H T H Á N G N Ă M Chơi vơi, theo gió thả hồn Vần vò kí ức tìm khôn cho khờ Khi sông sóng gợn hững hờ Bông hoa thấp thoáng*... có ngờ nông sâu? Chiều tà phai bạc sồng nâu Cầm lên khờ dại để đâu ngọc vàng... Lá thu xào xạc bên đàng Dạ bừng tỉnh mộng, bàng hoàng, âu lo… Hóa làm thân phận ...