Nguyên văn bởi Trần Như Chuyên XEM LẠI Ta là chiếc lá mỏng manh thôi Một phần hòa đất, một phần trôi Buồn vui dễ chỉ tâm hồn biết Lóe sáng lên chăng? Sao đổi ngôi! Ta ngồi nhắm mắt lại làm thơ Ngàn dặm hiện lên đến sững sờ Dẫu chỉ nêu ra, chẳng phán xét Có chăng cũng chỉ buồn sơ sơ. Chợt cơn gió lạnh hát vu vơ... Biết yêu, biết ghét ...
Nguyên văn bởi Trần Như Chuyên NGẮM Ta nằm đu võng rừng cây Chim reo, gió hát, hương ngây ngất tình. Mắt em bắt giọt nắng xinh Nóng ran bên má, rập rình lên môi. Yên lặng nghe thời gian trôi Vờ như không để em ngồi mộng mơ... Bao nhiêu nhung nhớ, đợi chờ Chìm vào mắt biếc bây giờ mới hay!
Nguyên văn bởi Trần Như Chuyên NGỠ... Làn hương thoảng qua vu vơ Giấc chiêm bao chợt ngẩn ngơ dáng hình. Mây nghiêng đáy nước soi mình Mơ màng ai tỏ bóng tình trong mơ. Liễu mành chải tóc hững hờ Ngỡ như Ai bước lên bờ đợi Ai. Giọt sương khoe sắc ban mai Lời thơ khép mở vương hoài... tri âm.
Nguyên văn bởi Trần Như Chuyên XẺ CHIA Biển bao ngàn năm vẫn dạn dày Bởi cười hay khóc cũng về đây Hòa tan uất hận thành mặn chát Giấu trọn sầu đau trong dào dạt Đong trọn niềm vui sóng miên man, Mấy lần gào thét trong tan biến Gạn cả lời thề xuống đại dương Khi triều dâng đón nhận yêu thương Lúc rút xuống mang bao vấn vương Rửa sạch ...
Nguyên văn bởi Trần Như Chuyên VƯƠNG Rộn rã chim reo sáng tươi ngời Sóng lòng hòa quyện nắng xa khơi Bóng người thấp thoáng bơi theo gió Bỏ ngỏ bên đời - Một chút hương. Ta đã chùn chân giữa dặm trường Nửa đời gục ngã trước đau thương Hãy gượng đứng lên làm điểm tựa Nhìn người tới đích để làm gương. Bước chân chông chênh khắp ngả ...