Nguyên văn bởi Kiều Thành Bài 9 ƯỚC MONG Khó ngủ một mình dậy tới song Năm canh khắc khoải vấn vương lòng Nhìn ra lộng lẫy ngời sao sáng Tưởng đến mơ màng đẹp mắt trong Nỗi nhớ thơ mang tình ý trải Niềm thương dạ chất tháng năm vòng Hồn ngân tiếng vọng phương trời thẳm Nối nhịp tơ hoà thoả ước mong! Kiều Thành 14/3/13
Nguyên văn bởi Quốc Quyền Bài 10 Nỗi lòng góa phụ Nửa mảnh trăng gầy đậu chấn song Cô đơn góa phụ hắt hiu lòng Âm thầm giấu hận môi cười khóe Lẳng lặng che buồn dạ đốt trong Gác tía ba gian tình một nẻo Lầu son mấy bậc lệ bao vòng Đêm đêm vỗ giấc nhàu chăn gối Tiếng nhạn kêu bầy gợi nhớ mong…! Quốc Quyền
Nguyên văn bởi Phong Trần Bài 8 ƯỚC VỌNG Khuya về gió khẽ gọi ngoài song Chạnh nhớ hương xưa giá buốt lòng Gối chiếc mưa buồn rơi chính giữa Phòng đơn lửa giận đốt bên trong Hoàng thiên cản lối tròn ba hạ Trái đất ngăn ta đến nửa vòng Chẳng biết khi nào thu trở lại Cho tình dịu bớt tháng ngày mong. Pt.
Nguyên văn bởi phamanhoa Bài 7 NGẬM NGÙI Chiều rơi, đôi én liệng song song, Không khói hoàng hôn cũng chạnh lòng. Cỏ úa hình phai đường bụi đỏ, Sen tàn bóng rũ nước gương trong. Trầm luân chốn ấy vừa bao độ, Trôi lạc nơi đây đã mấy vòng. Lạnh lẽo trời xa thân viễn xứ, Quê nhà khắc khoải nỗi hoài mong. phamanhoa
Nguyên văn bởi Quốc Quyền Bài 6 Giữa dòng Đêm trời vắng lặng nguyệt nhòm song Thổn thức hồn ai cả nỗi lòng Mái lạc phương kia dòng có đục Thuyền xuôi phía nọ nước còn trong Sông đời con tạo chờ xoay hướng Bến phận căn duyên đợi chuyển vòng Giữa biển gian trần đâu biết được Nơi nào sâu cạn để mà mong Quốc Quyền