Nguyên văn bởi Bạch Hồng Ngọc THĂM HẢI PHÒNG Thăm thành phố cảng thân thương Phượng hoa thắm đỏ bên đường chân qua Về đây ta ngớ là nhà Hải Phòng chào đón đậm đà hương quê Thả mình thỏa thích hả hê Đắm trong cảnh đẹp say nê ngát tình Kìa hai dãy núi uốn mình Vươn dài ra biển... bình minh rạng ngời Đây vùng duyên hải tuyệt vời Nước non trùng điệp núi đồi xanh tươi Bạch đằng nước chảy về xuôi Phù sa bồi đắp ngàn đời mênh mông
Nguyên văn bởi Bạch Hồng Ngọc 11 Tại sao ta cứ bàn hoàn Cho nên tha thẩn... vô vàn mông lung 12 Chiều nay hây hẩy gió lùa Râm trời nên mát trẻ đùa vô tư 13 Trong lòng hổng hểnh thế kia Tìm đâu hạn hữu... đầm đìa châu sa 14 Đừng có cái kiểu chầu rìa Tham ăn dữ nết thế kia sao đành 15 Mẹ hay nhắc nhỏm quá trời Hôm nào cũng vậy ... nói lời nhớ con
ĐOÁ SEN Đêm qua Trời đổ mưa không? Ban mai rực rỡ trên đồng hoa sen. Dẫu từ một chốn bùn đen, Thanh tao, hương ngát, chẳng hoen vấy bùn. Dẫu mưa sa, dẫu nắng hun, Bạn cùng trang, xúng từ bùn ngoi lên, Không chê cao thấp sang hèn, Không trôi man mác như sen lục bình. Từ đêm đen đến bình minh, Tâm sen thanh thản chút tình dâng quê. Nhắn ai khuya sớm đi về, Có ...
Nguyên văn bởi Bạch Hồng Ngọc HẢI PHÒNG Miền duyên hải, Hải Phòng phố cảng Vùng trung du tươi sáng thiết tha Đất trời ngợp đỏ phượng hoa Đây là thành phố đậm đà thủy chung Hai dãy núi đua cùng ra biển Cảnh thiên nhiên kỳ thú nguy nga Hải Phòng lồng lộng trời hoa Đón chào quí khách muôn nhà gần xa Sông Văn úc... đổ ra biển cả Đây Bạch Đằng thư ...
Nguyên văn bởi Bạch Hồng Ngọc 01 Nhìn kìa vẻ mặt sa sầm Cho nên cần tránh khỏi tầm ả ta 02 Thói hư tật xấu nhẹm đi Đành lòng là vậy có gì tính sau 03 Nó thèm nhểu dãi ra kìa Con nhà khá giả thế kia buồn cười 04 Cậu kia nhí nhẻm ỉ eo Lại còn cả tính nhì nhèo khó nghe 05 Ơ kìa anh nhuệ rõ ràng Nhìn vào ta thấy cô nàng dễ thương