Nguyên văn bởi Trần Như Chuyên QUÊ NHÀ Ra đi từng ấy dặm trường Mỗi giây một sợi nhớ thương quê nhà. Khói lam vướng quyện sương sa Mẹ lần tràng hạt làn da xẫm dần. Một mình lạc giữa mùa xuân Cành mai trút lá tần ngần đàn ve. Gió xua hoa nắng sân hòe Chích chòe gọi bạn đỏ hoe mắt chiều. Bóng cha nâng chén liêu xiêu Lời thơ ...
Nguyên văn bởi HR PT ĐÀN THƯƠNG TIẾNG HÁT VỀ NGUỒN Em khẽ khàng bên cung đàn ý nhạc Nắng Hạ vàng anh lót mộng em sang Thu chớm qua trăng non khuyết mơ màng Xa viễn vọng nhưng gần nhau gang tấc Em so dây anh vương tơ cung bậc Nốt vút cao trầm bổng nhạc du dương Vẳng xa xa tiếng gõ nhịp sương trường Đọng trên lá ánh lên màu châu bích ...
Nguyên văn bởi HR PT RU MỘNG Trăng nghiêng nghiêng... mặt biển cũng nghiêng nghiêng Ánh trắng lên mặt biển rất dịu hiền Anh cứ mộng biển Trăng cùng giấc nhớ Em khẽ hát ru đôi bời bồi lỡ Tiếng sóng gào nhỏ nhẻ gợn lăn tăn Sóng sánh êm những sợi bạc ánh Hằng Cho cổ tích đi vào trang huyền thoại Sóng trong mơ hiền ...
Nguyên văn bởi HR PT EM ĐI BỎ DỠ ... Em đi bỏ dỡ vần thơ Để trang thư nhớ nhịp chờ bóng ai Em đi nắng nhớ quắt quay Mưa thương rả rít mắt cay nặng sầu Em đi bỏ dỡ trang đầu Bài thơ vần cuối lạc màu thơ xưa Em đi Trăng lụn , Sao thưa Gió thôi bay nữa , Mây vừa ngừng trôi Em đi bỏ anh đơn côi Vần thơ ...
Nguyên văn bởi HR PT NHỮNG CHUYẾN TÀU ĐỢI MONG Ta đứng nhìn theo những chuyến tàu Bóng em xa mãi mắt buồn nao Trông vời vợi quá xa nhau quá Em đã chẳng về nhớ biết bao Mỗi lúc hoàng hôn mỗi phút chờ Tàu bao nhiêu chuyến ta chơ vơ Đứng nhìn hun hút chuyến tàu cuối Em chẳng về ... ta buồn nhớ sao ! ...