Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI ĐI QUA MÙA ĐÔNG Thân côi đành nỗi đông về Bến quê hiu quạnh bốn bề có hay Vọng xưa nắng hạ hong gầy Ru lòng an phận qua ngày lạnh đong Với cầm sao xuể mênh mông Cánh mây thưa mảnh gió trông mong gì Ngủ đông ấp mối tình si Trở trăn trăn trở ngày đi đêm về… Hằng ươm mộng ước phu thê Biển trùng cách trở câu ...
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI NGHE TIẾNG VẠC KÊU ĐÊM Trời đêm nghe tiếng vạc bay Vọng xa thảm thiết mỏng gầy cánh chim Tiếng kêu thấu lạnh buồng tim Dạ buồn chín khúc, dần chìm hư không… Lòng trời quạnh quẽ mênh mông Tiếng yêu gọi bạn bình bồng tầng mây Thương cho kiếp đọa đêm dày Bẽ bàng cánh mỏi lắt lay canh dài… Tỉnh hồn chợt nghĩ tình ai ...