Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI B Ê N L Y C À P H Ê S Á N G . Chim ca thức dậy rừng mơ Sắt cầm so nhịp tương tư đêm dày . Sáng mai độc ẩm đắng cay Chiều vương bùi ngọt môi say vị đời… . Gió đưa cỏ mướt bồi hồi Lao xao cánh lá... bóng người bến xưa… . Buông dòng xuôi cõi xa mờ Nổi chìm vớt những câu thơ mê cuồng . Chớp mi tựa giấc ...
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI TẶNG EM BÔNG HOA LÊ TRẮNG* Tuổi thơ xưa mãi về xưa Bao nhiêu kỷ niệm mịt mờ xa thôi Giờ em xuân nữ nguyên khôi Vai thương em gánh dưỡng đời mẹ cha Tóc sương nhầu nhĩ cảnh nhà Đơn thân bóng chiếc vào ra đo ngày Chăm nom cha mẹ yếu gầy Cơm canh thuốc dưỡng… đôi tay xoay vần Miệng cười tươi của song thân ...
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI LỜI KHUYÊN Mưa trong tiếng khóc thẳm xa Dưng lòng ngan ngát đoá hoa cúc tần Ngàn leo cây phủ xanh ngần Ngăn mưa chắn gió bớt dần lạnh đông Trách chi? Ước mộng bão dông? Cho liêu xiêu đổ! Cho tồng ngồng trơ! Mỏi mòn! Chưa phải lấm nhơ Sang ngày gió vẫn vẫy cờ mà reo Phiêu diêu sông nước cánh bèo Cứ xanh mơn ...
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI GIÃ TỪ MÙA XUÂN Theo luật trời bềnh bồng Chất thêm đầy kỷ niệm Xuân cùng ta tuyệt diệu Chào nhé khúc vô thường! Xuân ban cho nõn nường Cho mật đời ngây dịu Bao sắc màu kỳ ảo Luyến mùa trong đắm mê Bông hoa lựu lập loè Xuân lạc trôi chiều ấy Sương đọng bờ mi mắt Nghẹn ngào khúc ly tao* ...
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI C Â U T H Ơ T Ô I Dốc chiều nhạt nắng, chơi vơi Câu thơ níu giữ cuộc đời trả - vay Chát bùi, chua ngọt, mặn cay… Thầm trong câu hát - men say cuộc Người! Câu thơ hóa nắng hoa ngời Như cơn gió mát thoa nguôi oi nồng Rọi soi nguồn ngọn sâu nông Làm ngọn lửa hồng ấm áp đêm thâu Câu thơ lắng đọng muội sầu Rung ...