Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI SƯƠNG KHÓI Em là thơ bảng lảng chiều thương Là sương khói giăng giăng hương thoảng Ráng chiều lơ bóng vương tha thướt Anh lặng thu chiều mơ giấc hoang Em làm mây cuối ngày mưa đổ Những đắng lòng nhờ gió cuốn đi… Chiều quạnh hiu thương thầm cát bụi Nắng xanh xao lạnh lẽo xuân đời Mặc định rồi ... dưới cầu nước ...
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI MÙA THU HOẠCH Vàng lên óng ả mượt đồng Giã từ, thu gửi nắng hong nồng nàn Làn may se mẩy hạt vàng Đất thơm chắt ngọt rộn ràng mùa dâng Nhịp nhàng mùa gặt, sang đông Vòng tay đẫy lúa tươi hồng dáng anh Miệng cười mắt ngọc long lanh Nghiêng chiều em chở nắng hanh về làng Máy phun rơm suối cong làn Nhạc rung mưa thóc ...
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI CHÚC XUÂN HỘI THƠ Mênh mang nắng lụa quê mình Chim vui ríu rít rung rinh mây trời Làn hương tỏa ngát khơi vơi Non xanh nước biếc xa vời chân mây Đầu xuân hương nắng tỏa bay Nét hoa thêm thắm, lồng tay thêm nồng Vườn đào càng đượm tươi hồng Nghĩa tình sâu nặng bềnh bồng hồn thơ Ngất ngây mây hạc chiều mơ Sóng ru thao ...
Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI TÂM - TÌNH Lối tình thơ trải niềm mê Sóng tim ru ngả đường về ban mai U mê giọt vắn giọt dài Tội vương, hồn mỏi mãi hoài chi chi Tình thâm thắm đượm lời thi Câu thơ như thể vân vi màu tình Tận tường tránh nẻo u minh Mênh mang thỏa khát cánh chim - ru đời Hương kia tỏa ngập bầu trời Bướm nương cánh đậu - hẹn mời ...