

NGHỀ GIÁO VIÊN
(Mến tặng vợ, con trai, con gái & con dâu)
Nghĩ nghiệp giáo lưu truyền muôn kiếp
Việc trồng người nối tiếp dài lâu
Màng chi tới chuyện sang giàu
Để phụ nhân nghĩa, để đau đớn lòng !
Hết phổ thông ước mong sư phạm
Tự nhủ lòng đương đảm nghiệp Thầy
Bên đàn em nhỏ thơ ngây
Cô trò ríu rít tràn đầy niềm vui
Cùng nhau hứa mài dùi sách bút
Dẫu chẳng mong thành bụt thành tiên
Chẳng mơ nhiều bạc lắm tiền
Chỉ mong trả được nợ duyên với đời
Song muốn chỉ bảo người học chữ
Phải tinh thông ngôn ngữ tâm hồn
Lấy nhân nghĩa làm cội nguồn
Thì thời trò mới luôn luôn trọng Thầy
Cũng cần có trong tay nghệ thuật
Mới mong trò nhất nhất nghe mình
Làm việc gì cũng thấu tình
Trong mỗi tâm trí in hình bóng ai...
Khi ngôn từ còn gai, góc cạnh
Hãy giũa mài chắp cánh cho bay
Trò học tốt - Thầy dạy hay
Trau dồi đạo đức hăng say luyện rèn
Học mãi đến bách niên chưa đủ
Kiến thức luôn mới cũ đổi thay
Mỗi ngày thêm mỗi điều hay
Luôn luôn nắm bắt nghiệp thầy mới duyên
Nghề Thầy có tuổi, tên cực khó
Chẳng phải con ông nọ bà kia
Không đội mũ, chẳng đi hia
Cùng trò vui vẻ sẻ chia tình người
Tích thêm thiện cho đời bớt ác
Luôn tránh xa biếng nhác dốt ngu
Đừng bao giờ nuôi hận thù
Gian nan khắc phục cho dù khó khăn
Bởi nghiệp giáo nhọc nhằn lắm đó
Không trọng nghề đừng có đi theo
Lời nói như gió bay vèo
Nhạt tựa nước ốc ao bèo – vô duyên!
Lợi dụng nghề tham tiền là vứt
Giống giữa chừng bị đứt đường tu!
Bán ân nghĩa – mua oán thù
Thế là ôm chữ mà mù nghĩa nhân
Làm nghề giáo ngàn lần không dễ
Bởi vẫn còn có kẻ gian thương
Bán mua vào tận học đường
Mà làm vẩn đục tấm gương người Thầy
Nghề giáo dục xưa nay cao quý
Dạy cho ta luân lý ở đời
Tôn thờ sự nghiệp trồng người
Các con gắng sức đầy vơi… cùng ĐÒ.
Bùi Bắc Hợp