XUÂN LỖI HẸN
Trời Tây đất khách quê người
Xuân về chẳng có đào tươi mai vàng
Thay đào giọt lệ đài trang
Thay mai héo hắt tim nàng lặng câm
Xuân này con vẫn âm thầm
Xứ xa lủi thủi cạnh mâm cơm chiều
Thân côi cái bát một niêu
Chan cơm nước mắt bao điều thương cha
Trong tim hình bóng mẹ già
Còng lưng chống gậy đi ra ngõ nhìn
Ngóng chờ mong đợi nhận tin
Xuân nay lỗi hẹn cách nghìn trùng xa
Con tim bật khóc vỡ òa
Xuân này như những xuân qua chẳng về
Thương con lòng dạ tái tê
Mẹ ơi! Gái rượu não nề ruột gan
Chúc xuân Bố Mẹ muôn vàn
Ấm êm hạnh phúc chứa chan tình nồng.
Hải Yến