Nguyên văn bởi Gió Bụi Yếm đào Mây trời thêu dải yếm đào Tơ vàng óng ả buộc vào thân em Làn da trắng lụa đào mềm Tóc mây ngan ngát hương sen ngọt ngào Anh về dệt mối chỉ đào Hỏi bà Nguyệt Lão sợi nào xe duyên? Lời nào vàng đá phỉ nguyền? Cho trầu cau thắm nên duyên sắt cầm Dịu dàng nhành liễu trúc lan Yếm đào lơi lả mịn màng kiêu sa Để anh ngớ ngẩn vào ra Đợi hoa nắng rụng hiên nhà trăng lên Yếm đào no gió bồng bềnh Lưng ong đáy thắt anh quên lối về Đồng dao dạo khúc tình quê Quyện hương sen nở bốn bề tỉnh say Mẹ già têm miếng trầu cay Sang nhà dạm hỏi mượn dây lụa đào Nhỡ mai nắng quái mưa rào Vẫn còn dải yếm lụa đào buộc nhau Gió Bụi 03012014