Nguyên văn bởi Trần Như Chuyên Vẹn tình Lặn vào hơi thở rừng cây Liệng hồn ra chốn vơi đầy nắng hanh Tình xuân đọng lại trĩu cành Mây muôn đời trải màu xanh ngút ngàn. Ta đi tìm gặt chứa chan Vẫn nâng niu những hoang tàn để say Trở trăn từ đống tro ngày Chắt chiu từng hạt đọa đày mà tươi. Hóa thân trong gió để cười Hòa tan sóng bạc dạo chơi thiên hà Giọt sương chở nặng bao la Vô vàn tinh tú nhạt nhòa phút giây. Bến sông trôi cánh hoa gầy Lòng ta khoảnh khắc chất đầy ưu tư Tiếng chuông choàng áo nhân từ Kiếp nhân sinh mãi vẫn dư nỗi niềm Ta gom thơ trốn vào đêm Lá vàng vẫn rụng ngoài thềm trú đông Luống tình rạch nát cánh đồng Ta gom mưa đợi hư không trở về. Mặt trời rực cháy đam mê Đầu cành thu chín – lời thề tách đôi…