Trần Như Chuyên

Quê nhà

Bầu chọn cho bài này
Quote Nguyên văn bởi Trần Như Chuyên Xem bài viết
Con về bên mẹ chiều xuân

Thềm mưa... tơ nhện... mắc xuân
Óng vào mắt mẹ ngàn lần khói vương
Canh ba chưa ấm chiếu giường
Mẹ lừa rơm ấm... thả sương lúa đòng
Lời ru xưa khỏa nước trong
Trầu cay, vôi chát... thành dòng sữa ngon
Khúc ca đưa võng mỏi mòn
Ngàn tinh tú đậu mắt con đêm dài
Quạt nan rích rắc hương cài
Chõng tre hát tiếng ngô khoai vào mùa
Mồ hôi gánh những bán mua
Nửa bên con nửa gió lùa rủi may
Oằn vai lọc hết đọa đày
Nửa manh chiếu ướt đủ say phận người
Chắt lòng con sóng đầy vơi
Chèo qua bến nước một thời mộng mơ
Cánh hoa chẳng vá bao giờ
Trái thơm... đáy mắt hồn thơ vẫn tròn
Lời ru mẹ gửi nước non
Luồn qua gian khổ vẫn còn vẹn nguyên
Tây phương trọn giấc bình yên
Mấy mươi năm đã thành huyền thoại sao
Con ngồi bên cỏ rì rào
Nén hương cháy đỏ khói chao chát chiều
Trời cao mây vẫn đáng yêu
Đường trần... bóng ngổn ngang điều âu lo
Đồng xa mấp mé cánh cò
Lặn trong sâu thẳm sẻn so một thời
Vọng về ký ức đầy vơi
Khói cay mắt gió - tình đời ngổn ngang
Giọt thương riu ríu đôi hàng
Đường về nhòa bóng ngổn ngang bến thuyền
Tây Phương mẹ giấc bình yên
Mấy mươi năm vẫn còn huyền thoại trăng
Chênh chao sóng dậy đất bằng
Nén hương tưởng nhớ vẫn đăng đắng chiều !

Thanh Minh xuân Đinh Dậu 2017
Trần Như Chuyên.
Từ khóa: Không dùng Sửa Tag
Chuyên mục
Chưa phân loại

Bình luận