Nguyên văn bởi NGUYỄN VĂN THÁI HOÀI NIỆM NGHIỆP THẦY Lá vàng trải rợp vườn tôi Thảm thu ru giấc chiều đời ấm êm Sông quê lờ lững êm đềm Khoảng trời lộng gió cánh chim sổ lồng Ngày mơ nghe sóng vọng lòng Đò xưa khỏa đục khơi trong nối bờ Như tằm rút ruột nhả tơ Nắng mưa sương gió câu thơ xoay vần Trồng cây chăm sóc mầm xuân Ươm rừng gỗ quý xanh ngần nước non Đường mây hồng - sáng - hanh - son Bến quê yên ả thả hồn áng mây Bâng khuâng hoài niệm nghiệp thầy Lắng tâm ngẫm phận … lộc đầy, danh ưa Kiếp sau vẫn mái đò đưa Reo cùng sóng vỗ say sưa nhịp đời! NVT 27/32