-
Điều Hành Viên
Hiện Đang :   
Tham gia ngày : Feb 2014
Tuổi: 63
Bài gửi : 4.458
Thanks
- 30.429
- Thanked 29.986 Times in 4.483 Posts
- Blog Entries
- 1
Đọc NHỚ PLEIKU của Về Miền Trung
NHỚ PLEIKU
Úp mặt vào đất
Nghe vang vọng tiếng cồng tiếng chiêng
Kiêu hùng cổ võ
Tiếng con thú ăn tên gào trong gió
Anh phải về đất em (1)
Đốt rẫy làm nương
Gia Lai có từ dạo đó
Dòng Sê San hòa máu cây cuộn đỏ
Con trĩ sao ngơ ngác gọi bầy
Anh tìm em qua Đắk Đoa, Đắk Pơ
Đêm Chư Ty nằm nghe chuyện “Cây gươm ông Tú” (2)
Ché rượu cần thơm
Dậy hương mùi cá lúi (3)
Mà bóng em vẫn mãi ở Cheo Reo
Nghe hoẳng kêu nhớ đồi sắn An Khê
Vùi than đỏ còn nghe mùi bo-xít (4)
Cha vẫn bám rừng trên Mang Yang, Phú Thiện
Mẹ gùi măng đổi muối tận Ia Grai
Bàn chân em da đã hóa thành chai
Đã bao lần qua Chư Prông, Chư Păh
Em tựa đóa hoa rừng khoe hương sắc
Mắt trong veo như dòng nước sông Ba
Anh lại lên đường thẳng hướng Krông Pa
Nào hay biết em về Chư Sê dự hội
Tháng Ba Tây Nguyên , tiếng gà gô mỗi tối
Nhắc chuyện mình ước hẹn ở Kông Chro
Qua K’Bang, qua Ia Pa lắm núi nhiều hồ
Cứ ngỡ gặp em khi ngắm nhìn sơn nữ
Hay em về Pleiku phố cũ
Hứng mưa nguồn để “ếm” cuộc tình xa (5)
Mai có về phố huyện Ayun Pa
Hãy để cho anh con lăng, con phá (3)
Và ché rượu kéo lên từ suối đá (6)
Bên bếp lửa rừng chúng mình say ...tất cả
Hôm nay bồi hồi trong dạ
Anh gọi thầm...
Thương nhớ...
Pleiku ơi...!
VỀ MIỀN TRUNG
-----------------------------------------------------
1. Sự tích hai anh em thi săn bắn để chia đất. Người anh thua phải về ở đất của em.
2. Chư Ty - thuộc huyện Đắk Cơ
3. Cá lúi, cá lăng, cá phá, cá trạch... là những loại cá rất ngon ở Gia Lai
4. Boxitanterit - một loại quặng có nhiều ở Gia Lai.
5. Khi yêu nhau, các cô gái thường “ếm bùa yêu” để mong người yêu chung thủy.
6. Rượu bỏ vò, khằng kỷ, bỏ xuống dòng nước mát lạnh. Khi cần đem lên uống. Vị nồng cay của rượu, cảm giác mát lạnh của khí đá tạo ra cảm giác ngây ngất.
ĐÔI LỜI CẢM NHẬN
Tôi đã đọc nhiều bài thơ của tác giả Về Miền Trung luôn đau đáu những nỗi buồn. Nhưng hôm nay tôi bắt gặp ở tác giả với một giọng thơ hoàn toàn khác: tha thiết và đắm say. Nỗi lòng thương nhớ PLEIKU không nguôi của tác giả bây giờ đã trở thành tiếng gọi âm vang cả Tây Nguyên.
Bài thơ NHỚ PLEIKU của tác giả Về Miền Trung như giai điệu của bản nhạc núi rừng Tây Nguyên hùng vĩ, như dòng thác ào ạt đổ về. Giọng thơ như dòng suối tuôn trào. Cuộc sống người Tây Nguyên “đốt rẫy làm nương” và “Dòng Sê San hòa máu cây cuộn đỏ” với những “tiếng cồng tiếng chiêng” tiếng “Con trĩ sao ngơ ngác gọi bầy” sao mà da diết …
Chắc hẳn tác giả thông thuộc cuộc sống đồng bào Tây Nguyên đồng cảm và tâm tư như đã ngấm đã thấm nên tứ thơ mới dồi dào ân tình đến vậy.
Người Tây Nguyên đi tìm nhau qua “ché rượu cần thơm”, qua mùi hương cá lúi, qua những câu chuyện kể, qua những vùng đất Tây Nguyên nghe hoẵng kêu, mùi boxit, qua bước chân cha bám rừng, “mẹ gùi măng đổi muối” ‘Bàn chân em đã hóa thành chai”
Người con gái Tây Nguyên có bàn chân hóa thành chai mà sao vẫn đẹp lạ lùng:
“Em tựa đóa hoa rừng khoe hương sắc
Mắt trong veo như dòng nước sông Ba”
Anh đi tìm em chính là tác giả đi tìm con người Tây Nguyên khắp nơi trên từng miền đất. Nào là Đăk Đoa, ĐắkPơ, Cheo Reo, An Khê, Mang Yang, Phú Thiện. Nào là Grai, Chư Prông, Chư Păh, sông Ba, Krông Pa, Chư Sê , Kông Chro, K bang, La Pa, Pleiku phố cũ. Nào là phố huyện Ayun Pa.
”Tháng Ba Tây Nguyên, tiếng gà gô mỗi tối
Nhắc chuyện mình ước hẹn ở Kông Chro
Qua K’Bang, qua Ia Pa lắm núi nhiều hồ
Cứ ngỡ gặp em khi ngắm nhìn sơn nữ
Hay em về Pleiku phố cũ”
Ở nơi nào cũng có hình dáng em PLEIKU thân yêu ơi! Bước chân em đi khắp nơi cuốn theo bước chân anh đi tìm em từ đồi sắn An Khê đến vùi than đỏ, bóng em lại vụt về Cheo Reo hoặc núi rừng Mang Yang Phú Thiện, hoặc đổi muối ở Grai, hay đang trên dòng nước Sông Ba, hoặc lại về nơi dự hội ở Chư Sê hoặc những nơi lắm núi nhiều hồ ở K bang. Lúc nào cũng ngỡ gặp em. Mà em vẫn ở đâu, tìm em khắp nơi không hết, bởi Tây Nguyên rộng quá, con người Tây Nguyên nhiều điều không kể hết.
Đến mỗi nơi là mỗi bước chân ân tình. Là nỗi khát khao bên nhau, bên PLEIKU.
“Hãy để cho anh con lăng, con phá (3)
Và ché rượu kéo lên từ suối đá (6)
Bên bếp lửa rừng chúng mình say ...tất cả”
Trong bài thơ, tác giả thường nhắc đến con lăng con phá, con lúi, là những loại cá rất ngon đã ăn rồi nhớ mãi như cái tình người dân Tây Nguyên ân tình thủy chung.
Tác giả cũng nhắc đến ché rượu cần “kéo lên từ suối đá” uống vào là say ngất ngây như tình yêu của con người Tây Nguyên bên bếp lửa rừng ngọt ngào không muốn rời xa.
Đọc xong bài thơ mà ta như còn nghe đắm say một bản nhạc trong veo của núi rừng, một bản tình ca miên man hồn sông núi. Dư âm ấy có lẽ theo ta suốt một đời.
Cảm ơn tác giả Về Miền Trung đã đem đến nơi đây một không gian xanh tươi lạ lùng, một ân tình đằm thắm ngọt ngào và cũng hết sức lãng mạn nên thơ. Mà nổi bật nhất vẫn là cái tình lớn trao về PLEIKU Tây Nguyên.
“Hôm nay bồi hồi trong dạ
Anh gọi thầm...
Thương nhớ...
Pleiku ơi...!”
Hoàng Giao
13/12/2014
Lần sửa cuối bởi hoanggiao; 31-01-2016 lúc 01:27 PM
-
7 Thành viên dưới đây cảm ơn hoanggiao vì bài viết hữu ích này
-
Điều Hành Viên
Hiện Đang :   
Tham gia ngày : Feb 2014
Tuổi: 63
Bài gửi : 4.458
Thanks
- 30.429
- Thanked 29.986 Times in 4.483 Posts
- Blog Entries
- 1
Mình chưa một lần đến Pleiku. Nhưng khi đọc bài thơ của thầy VMT mình bỗng cảm thấy Tây Nguyên thân thương đến thế. Mình viết bài này bằng cảm xúc khi đọc bài thơ Nhớ Pleiku, tuy nhiên vẫn có điều gì đó mình chưa hiểu hết một cách sâu sa đầy đủ những gì mà tác giả VMT muốn nói, muốn thể hiện qua bài thơ, cho nên bài cảm nhận của mình đọc lên nghe còn thiếu thiếu. Vì mình chưa thể hiểu được tất cả những gì mà tg VMT đã từng mắt thấy tai nghe về mảnh đất Tây Nguyên khắc nhiều nỗi nhớ như thế nào trong lòng tác giả.
Lần sửa cuối bởi hoanggiao; 31-01-2016 lúc 01:41 PM
-
3 Thành viên dưới đây cảm ơn hoanggiao vì bài viết hữu ích này
Quyền viết bài
- Bạn không thể gửi chủ đề mới
- Bạn không thể gửi trả lời
- Bạn không thể gửi file đính kèm
- Bạn không thể sửa bài viết của mình
Nội quy diễn đàn