Nguyên văn bởi
HỒNG THOẠI
NỤ HÔN ĐẦU
Lần đầu vụng trộm ghé môi hôn
Lũ dế kêu vang nỗi khiếp hồn
Tủm tỉm trăng cười xao ngõ duối
Vui vầy gió hát rộn đường thôn
Mùi hương buổi ấy luôn nồng nã
Trống ngực giờ đây cứ dập dồn
Ngược dốc thời gian về kỉ niệm
Vơi đầy nụ ngọt cũ càng ôn.
Dũng Trần
29.06.20
Trộm Nhìn Tiên Nữ Tắm
Tiên về nghịch tắm giữa hoàng hôn
Lão Thoại rình xem choáng cả hồn
Lưỡi đảo như đà gom được vốn
Thân ghì tựa chẳng muốn lìa thôn
Hoài đưa mắt dõi trông nàng lộn
Vẫn thả người quay mặc máu dồn
Dẫu dạng bơ phờ tâm khó ổn
Trong lòng dáng ả mãi còn ôn.
Hồng Vy
29-06-2020
SƯ PHỤ!
Mới cỡ trăm lần chủ động hôn
Hèn chi Dũng cứ ngẩn ngơ hồn
Danh thầy sát nữ om sòm tổng
Tiếng tổ cua đào rộn rã thôn
Thuở bé bà yêu thời miễn cộng
Ngày xưa mẹ thưởng cũng quên dồn
Cần Thơ dữ dội ai bằng ổng
Vạn lão chưa hề biết để ôn!
HỒNG THOẠI 30.6.20
Song Lão Đa Tình
Trương Trần phận vốn đã thành hôn
Đụng phải nường xinh cũng mất hồn
Cẳng kiễng theo nàng bươn vạn chốn
Đêm ngồi chuốt mộng trải đầu thôn
Nào e gió lộng thân nhầu tổn
Chẳng ngại trời oi máu đẫy dồn
Bỏ mặc bao tiền hay lỗ vốn
Đa tình khổ tật vẫn ghì ôn.
hồng Vy
30-06-2020