+ Trả lời chủ đề
Trang 1/2 1 2 CuốiCuối
Hiện kết quả từ 1 tới 10 của 13

Chủ đề: Cười vui là...liều thuốc bổ

  1. #1
    Avatar của Gió Bụi
    Điều Hành Viên
    Hiện Đang :    Gió Bụi đang ẩn
    Tham gia ngày : May 2011
    Đến từ : TP biển Nha Trang

    Tuổi: 61
    Bài gửi : 1.760
    Thanks
    27.857
    Thanked 13.327 Times in 1.758 Posts
    Blog Entries
    28

    Cười vui là...liều thuốc bổ

    Bể dâu !

    Ngày xưa sung sức thì nghèo
    Bây giờ rủng rỉnh thì teo mất rồi
    Ngày xưa sức khoẻ tuyệt vời
    Bây giờ nó có đàn hồi nữa đâu !

    Ngày xưa sức mạnh như trâu
    Bây giờ công cụ nát nhàu như dưa
    Ngày xưa chẳng kể sớm trưa
    Bây giờ loáng thóang lưa thưa gọi là

    Ngày xưa như sắt như đồng
    Như đinh đóng cột như rồng phun mưa
    Bây giờ như cải muối dưa
    Mười thang Minh Mạng vẫn chưa ngẩng đầu

    Trải qua một cuộc bể dâu
    Những điều nghiệm thấy mà đau đớn lòng !

    Sưu tầm
    ...gió vẫn dậy bụi hồng trăm năm cũ...

  2. 8 Thành viên dưới đây cảm ơn Gió Bụi vì bài viết hữu ích này


  3. #2
    Avatar của TRẦN THỊ THANH LIÊM
    Điều Hành Viên Chính - Tr.Ban Đại Diện KVMB
    Hiện Đang :    TRẦN THỊ THANH LIÊM đang ẩn
    Tham gia ngày : May 2011
    Đến từ : Đại học Đại Nam Hà Nội

    Tuổi: 73
    Bài gửi : 3.829
    Thanks
    63.211
    Thanked 39.164 Times in 3.821 Posts
    Blog Entries
    6
    VUI CƯỜI - Cười thấm thía…

    Đọc truyện cười, đôi khi không chỉ là để cười, để thư giãn. Mà có thể, đằng sau những mẩu chuyện ấy là một bài học, một thông điệp đến từ cuộc sống.

    Câu chuyện thứ nhất
    Một cậu học trò lớp ba viết rằng cậu muốn trở thành một diễn viên hài trong bài tập làm văn của mình. Thầy giáo Việt Nam phê: “Không có chí lớn”, còn thầy giáo người nước ngoài nói: “Thầy chúc em mang tiếng cười cho toàn thế giới”.
    Là người lớn, chúng ta nên khuyến khích, cổ vũ hơn là đặt ra những yêu cầu quá cao đối với trẻ con. Hơn thế, chúng ta hãy mở rộng khái niệm thành công để trẻ con thoải mái tung đôi cánh ước mơ của mình

    Câu chuyện thứ hai
    Ăn cơm xong, mẹ và con gái rửa chén bát trong bếp, bố và con trai ngồi xem ti vi. Bỗng nhiên có tiếng đổ vỡ dưới bếp, sau đó im bặt. Con trai nói: “Con biết chắc mẹ vừa làm bể chén bát”, bố hỏi: “Tại sao con chắc như thế?”, con trai trả lời: “Vì không nghe tiếng mẹ la”.
    Chúng ta luôn đánh giá người khác và đánh giá bản thân qua những tiêu chuẩn nào đó, thường khó khăn với người khác nhưng lại rất dễ dãi đối với mình.

    Câu chuyện thứ ba
    Người ăn mày nói: “Bà có thể cho tôi xin một ngàn không?” Người qua đường trả lời: “Nhưng tôi chỉ có năm trăm”, người ăn mày bảo: “Vậy bà thiếu tôi năm trăm nhé”.
    Nhiều người trong chúng ta luôn cho rằng ông trời mắc nợ mình, cho mình không đủ, không tốt nên lòng tham đã che mất thái độ biết ơn.

    Câu chuyện thứ tư
    Người vợ đang nấu ăn trong nhà bếp, người chồng đứng bên cạnh nhắc nhở: “Cẩn thận, coi chừng khét!”, “Sao em bỏ ít muối thế?, “Ơ kìa, nước đã sôi rồi, em cho thịt vào đi”.
    Người vợ bưc bội: “Anh làm ơn đi ra ngoài giùm em! Em biết nấu ăn mà!”.
    Người chồng mỉm cười: “Ừ, có ai bảo em không biết nấu ăn đâu. Anh chỉ muốn em hiểu được cảm giác của anh như thế nào khi đang lái xe mà em ngồi bên cạnh cứ lải nhải”.
    Học cách thông cảm với người khác không khó, chỉ cần chúng ta đặt mình vào hoàn cảnh của người khác.

    Câu chuyện thứ năm
    A nói với B: “Khu nhà tôi vừa dọn về một ông hàng xóm bất lịch sự. Tối hôm qua, đã gần một giờ sáng rồi mà ông ta còn qua đập cửa nhà tôi rầm rầm”.
    B hỏi: “Thế anh có báo cảnh sát không?”.
    A trả lời: “Không, tôi mặc kệ ông ta, xem ông ta như thằng điên vì lúc ấy tôi đang tập thổi kèn saxophone”.
    Chuyện gì cũng có nguyên nhân, nếu biết trước lỗi của mình thì hậu quả sẽ khác đi. Tuy nhiên, chúng ta lại thường ít khi thấy mình sai, nhưng lại dễ dàng thấy người khác sai.

    Câu chuyện thứ sáu
    Hai cha con đi ngang qua một khách sạn 5 sao. Trông thấy một chiếc xe hơi xịn rẽ vào, cậu con trai nhận xét:
    – Những người ngồi trên chiếc xe ấy đều có trình độ học vấn rất thấp!
    Người cha ôn tồn đáp lại:
    – Người vừa phát biểu câu ấy là người hiện trong túi không có lấy một đồng xu!
    Con người thường có thái độ “ghen ăn tức ở”, khi nói ra điều gì, nhận xét việc gì đều thể hiện trình độ của mình. Bởi vậy hãy thận trọng!

    Câu chuyện thứ bảy
    Có hai đoàn khách nước ngoài đến thăm một địa điểm du lịch sinh thái. Do trời mưa nên đường dẫn vào khu “Kỳ hoa dị thảo” lầy lội. Người hướng dẫn của đoàn thứ nhất bảo: “Xin lỗi quý khách, chúng ta không thể đi tiếp”. Còn người hướng dẫn đoàn thứ hai suy nghĩ một chút rồi nói: “Để quý khách thấy rằng việc tìm kiếm kỳ hoa dị thảo khó khăn như thế nào, Ban giám đốc công ty đã cố tình tạo con đường lầy lội cho quý khách có thêm cảm xúc thực tế”.
    Hoàn cảnh khác nhau, quan điểm khác nhau sẽ nhìn một sự vật không giống nhau. Tư tưởng kỳ lạ như thế đấy bạn ạ! Nếu bạn chịu suy nghĩ thì quyền quyết định hoàn cảnh nằm trong tay bạn.

    Câu chuyện thứ tám
    Một phụ nữ vào tiệm kim hoàn, trông thấy hai chiếc vòng đeo tay giống nhau như đúc, một chiếc giá 2 triệu, một chiếc giá 20 triệu. Không chần chừ, bà ta liền lấy chiếc 20 triệu vì nghĩ rằng đắt tiền chắc chắn sẽ là đồ tốt. Khi vừa quay lưng bước đi, nhân viên nói với nhau: “Không ngờ chỉ vì đính sai bảng giá mà chúng ta lời đến 18 triệu đồng!”.
    Hãy xem, lắng nghe và kiểm định. Đó là lời khuyên trong câu chuyện này. Có nhiều thứ tưởng vậy, thấy vậy, nghe vậy mà không phải vậy, đừng vì chủ quan, tin vào suy nghĩ của mình mà lầm to.

    Câu chuyện thứ chín
    Hai vợ chồng vào xem triển lãm tranh của các họa sĩ trẻ, trong đó có một bức tranh của con trai họ. Người vợ đi rất nhanh, mắt chỉ kịp lướt vào tên của tác giả ở mỗi bức tranh. Một lúc sau không thấy chồng, người vợ quay lại tìm. Người chồng đang đứng trước một bức tranh say sưa ngắm nhìn. Bức tranh ấy lúc nẫy người vợ đã xem qua. Bà bực bội nói: “Ông đứng đó làm gì vậy? Sao không đi tìm bức tranh của con mình?”. Người chồng quay sang nhìn vợ: “Đây là tranh của con mình nè, nó quên ký tên trên bức tranh”.
    Trong cuộc sống, có người chỉ lo chạy băng băng nên đã không thể tìm thấy thứ mình cần tìm, đánh mất cơ hội được thưởng thức hoa nở hai bên đường.

    Câu chuyện thứ mười
    Tại buổi lễ tốt nghiệp ở một trường cấp hai, thầy hiệu trưởng đọc tên những học sinh xuất sắc nhất trong năm học. Đọc đến lần thứ ba mà vẫn không thấy ai đi lên sân khấu. Thầy hiệu trưởng nhìn xuống, hỏi cậu học sinh xuất sắc đang bình thản ngồi bên dưới:
    – Em không nghe thầy gọi tên à?
    Cậu học sinh đứng lên, lễ phép:
    – Dạ, thưa thầy em đã nghe. Nhưng em sợ các bạn chưa nghe thấy ạ!
    Danh và lợi đã vô tình trở thành chiếc lồng nhốt chúng ta vào trong ấy. Chúng ta luôn giáo dục con em mình phải cố gắng học thật giỏi, phải trở thành nhân vật xuất sắc nhất nhưng lại ít khi dạy các em tính khiêm tốn.

    Trần Thị Thanh Liêm ST
    (THEO TRẦN MINH HUÂN)


  4. #3
    Avatar của thylan
    Điều Hành Viên Chính
    Hiện Đang :    thylan đang ẩn
    Tham gia ngày : May 2011

    Bài gửi : 4.479
    Thanks
    52.347
    Thanked 29.668 Times in 4.450 Posts
    Quote Nguyên văn bởi TRẦN THỊ THANH LIÊM Xem bài viết
    VUI CƯỜI - Cười thấm thía…

    Đọc truyện cười, đôi khi không chỉ là để cười, để thư giãn. Mà có thể, đằng sau những mẩu chuyện ấy là một bài học, một thông điệp đến từ cuộc sống.

    Câu chuyện thứ nhất
    Một cậu học trò lớp ba viết rằng cậu muốn trở thành một diễn viên hài trong bài tập làm văn của mình. Thầy giáo Việt Nam phê: “Không có chí lớn”, còn thầy giáo người nước ngoài nói: “Thầy chúc em mang tiếng cười cho toàn thế giới”.
    Là người lớn, chúng ta nên khuyến khích, cổ vũ hơn là đặt ra những yêu cầu quá cao đối với trẻ con. Hơn thế, chúng ta hãy mở rộng khái niệm thành công để trẻ con thoải mái tung đôi cánh ước mơ của mình

    Câu chuyện thứ hai
    Ăn cơm xong, mẹ và con gái rửa chén bát trong bếp, bố và con trai ngồi xem ti vi. Bỗng nhiên có tiếng đổ vỡ dưới bếp, sau đó im bặt. Con trai nói: “Con biết chắc mẹ vừa làm bể chén bát”, bố hỏi: “Tại sao con chắc như thế?”, con trai trả lời: “Vì không nghe tiếng mẹ la”.
    Chúng ta luôn đánh giá người khác và đánh giá bản thân qua những tiêu chuẩn nào đó, thường khó khăn với người khác nhưng lại rất dễ dãi đối với mình.

    Câu chuyện thứ ba
    Người ăn mày nói: “Bà có thể cho tôi xin một ngàn không?” Người qua đường trả lời: “Nhưng tôi chỉ có năm trăm”, người ăn mày bảo: “Vậy bà thiếu tôi năm trăm nhé”.
    Nhiều người trong chúng ta luôn cho rằng ông trời mắc nợ mình, cho mình không đủ, không tốt nên lòng tham đã che mất thái độ biết ơn.

    Câu chuyện thứ tư
    Người vợ đang nấu ăn trong nhà bếp, người chồng đứng bên cạnh nhắc nhở: “Cẩn thận, coi chừng khét!”, “Sao em bỏ ít muối thế?, “Ơ kìa, nước đã sôi rồi, em cho thịt vào đi”.
    Người vợ bưc bội: “Anh làm ơn đi ra ngoài giùm em! Em biết nấu ăn mà!”.
    Người chồng mỉm cười: “Ừ, có ai bảo em không biết nấu ăn đâu. Anh chỉ muốn em hiểu được cảm giác của anh như thế nào khi đang lái xe mà em ngồi bên cạnh cứ lải nhải”.
    Học cách thông cảm với người khác không khó, chỉ cần chúng ta đặt mình vào hoàn cảnh của người khác.

    Câu chuyện thứ năm
    A nói với B: “Khu nhà tôi vừa dọn về một ông hàng xóm bất lịch sự. Tối hôm qua, đã gần một giờ sáng rồi mà ông ta còn qua đập cửa nhà tôi rầm rầm”.
    B hỏi: “Thế anh có báo cảnh sát không?”.
    A trả lời: “Không, tôi mặc kệ ông ta, xem ông ta như thằng điên vì lúc ấy tôi đang tập thổi kèn saxophone”.
    Chuyện gì cũng có nguyên nhân, nếu biết trước lỗi của mình thì hậu quả sẽ khác đi. Tuy nhiên, chúng ta lại thường ít khi thấy mình sai, nhưng lại dễ dàng thấy người khác sai.

    Câu chuyện thứ sáu
    Hai cha con đi ngang qua một khách sạn 5 sao. Trông thấy một chiếc xe hơi xịn rẽ vào, cậu con trai nhận xét:
    – Những người ngồi trên chiếc xe ấy đều có trình độ học vấn rất thấp!
    Người cha ôn tồn đáp lại:
    – Người vừa phát biểu câu ấy là người hiện trong túi không có lấy một đồng xu!
    Con người thường có thái độ “ghen ăn tức ở”, khi nói ra điều gì, nhận xét việc gì đều thể hiện trình độ của mình. Bởi vậy hãy thận trọng!

    Câu chuyện thứ bảy
    Có hai đoàn khách nước ngoài đến thăm một địa điểm du lịch sinh thái. Do trời mưa nên đường dẫn vào khu “Kỳ hoa dị thảo” lầy lội. Người hướng dẫn của đoàn thứ nhất bảo: “Xin lỗi quý khách, chúng ta không thể đi tiếp”. Còn người hướng dẫn đoàn thứ hai suy nghĩ một chút rồi nói: “Để quý khách thấy rằng việc tìm kiếm kỳ hoa dị thảo khó khăn như thế nào, Ban giám đốc công ty đã cố tình tạo con đường lầy lội cho quý khách có thêm cảm xúc thực tế”.
    Hoàn cảnh khác nhau, quan điểm khác nhau sẽ nhìn một sự vật không giống nhau. Tư tưởng kỳ lạ như thế đấy bạn ạ! Nếu bạn chịu suy nghĩ thì quyền quyết định hoàn cảnh nằm trong tay bạn.

    Câu chuyện thứ tám
    Một phụ nữ vào tiệm kim hoàn, trông thấy hai chiếc vòng đeo tay giống nhau như đúc, một chiếc giá 2 triệu, một chiếc giá 20 triệu. Không chần chừ, bà ta liền lấy chiếc 20 triệu vì nghĩ rằng đắt tiền chắc chắn sẽ là đồ tốt. Khi vừa quay lưng bước đi, nhân viên nói với nhau: “Không ngờ chỉ vì đính sai bảng giá mà chúng ta lời đến 18 triệu đồng!”.
    Hãy xem, lắng nghe và kiểm định. Đó là lời khuyên trong câu chuyện này. Có nhiều thứ tưởng vậy, thấy vậy, nghe vậy mà không phải vậy, đừng vì chủ quan, tin vào suy nghĩ của mình mà lầm to.

    Câu chuyện thứ chín
    Hai vợ chồng vào xem triển lãm tranh của các họa sĩ trẻ, trong đó có một bức tranh của con trai họ. Người vợ đi rất nhanh, mắt chỉ kịp lướt vào tên của tác giả ở mỗi bức tranh. Một lúc sau không thấy chồng, người vợ quay lại tìm. Người chồng đang đứng trước một bức tranh say sưa ngắm nhìn. Bức tranh ấy lúc nẫy người vợ đã xem qua. Bà bực bội nói: “Ông đứng đó làm gì vậy? Sao không đi tìm bức tranh của con mình?”. Người chồng quay sang nhìn vợ: “Đây là tranh của con mình nè, nó quên ký tên trên bức tranh”.
    Trong cuộc sống, có người chỉ lo chạy băng băng nên đã không thể tìm thấy thứ mình cần tìm, đánh mất cơ hội được thưởng thức hoa nở hai bên đường.

    Câu chuyện thứ mười
    Tại buổi lễ tốt nghiệp ở một trường cấp hai, thầy hiệu trưởng đọc tên những học sinh xuất sắc nhất trong năm học. Đọc đến lần thứ ba mà vẫn không thấy ai đi lên sân khấu. Thầy hiệu trưởng nhìn xuống, hỏi cậu học sinh xuất sắc đang bình thản ngồi bên dưới:
    – Em không nghe thầy gọi tên à?
    Cậu học sinh đứng lên, lễ phép:
    – Dạ, thưa thầy em đã nghe. Nhưng em sợ các bạn chưa nghe thấy ạ!
    Danh và lợi đã vô tình trở thành chiếc lồng nhốt chúng ta vào trong ấy. Chúng ta luôn giáo dục con em mình phải cố gắng học thật giỏi, phải trở thành nhân vật xuất sắc nhất nhưng lại ít khi dạy các em tính khiêm tốn.

    Trần Thị Thanh Liêm ST
    (THEO TRẦN MINH HUÂN)


    Hay quá! cảm ơn tỷ Thanh Liêm đã ST những truyện cười, không phải chỉ để cười vui xả stress, mà trong đó có những điều chúng ta càng suy nghĩ càng thấy thấm thía. Đó chính là những bài học quý giá trong cuộc sống. Nhất là những lời bình sau mỗi câu chuyện!

    Thy Lan

  5. 8 Thành viên dưới đây cảm ơn thylan vì bài viết hữu ích này


  6. #4
    Avatar của Gió Bụi
    Điều Hành Viên
    Hiện Đang :    Gió Bụi đang ẩn
    Tham gia ngày : May 2011
    Đến từ : TP biển Nha Trang

    Tuổi: 61
    Bài gửi : 1.760
    Thanks
    27.857
    Thanked 13.327 Times in 1.758 Posts
    Blog Entries
    28
    Bất đồng ngôn ngữ

    Khám bịnh xong bác sĩ nói với cô bệnh nhân trẻ:
    - Cô cho tôi xin số điện thoại của cô để khi nào có kết quả khám sức khoẻ thì tôi sẽ gọi điện báo cô hay.
    Cô gái trẻ trả lời:
    - Dợ, hai ba bửa tém một bửa !
    Bác sĩ lắc đầu:
    - Không! chuyện tắm rửa của cô thì tôi không cần biết. Số điện thoại của cô á !
    Cô gái trẻ trả lời:
    -Dợ, hai ba bửa tém một bửa!
    Bác sĩ lắc đầu mạnh hơn:
    - Cô tắm mỗi ngày 2, 3 bận hay là 2,3 tuần cô tắm một lần thì tôi không cần biết.....Số điện thoại của cô kìa..
    Cô gái trẻ tức tối trả lời:
    - Dợ! em đẻ nó số của em lừa hai ba bửa tém một bửa (237-817)
    --------------
    Vài ngày sau, cũng trong phòng mạch bác sĩ hỏi nữ bệnh nhân tái khám:
    -Tại sao tôi gọi cô hoài không được? Cô đổi số điện thoại rồi sao?
    Cô gái:
    -Dợ, em đã đủi gùi, Bi giờ là năm séo bửa, không tém, không tém!
    (567-0808)!
    Bác sĩ:
    -Chời đét !!!
    --------------
    Lần sau.
    Bác sĩ : vẫn kô gọi được, thế là thế nào ?
    Cô gái:
    - Dợ , tại thèng chồn em nớ kiu đổi. Bs thông cẻm, lèn nì là lèn đổi cuối rồi: là tém chín bửa một năm không tắm ( 897-1508)
    Bác sĩ :
    - ẹc ! 1 năm ko tắm thì cô đi ra dùm tui
    ...gió vẫn dậy bụi hồng trăm năm cũ...

  7. 8 Thành viên dưới đây cảm ơn Gió Bụi vì bài viết hữu ích này


  8. #5
    Banned
    Hiện Đang :    DƯƠNG MỸ HOA đang ẩn
    Tham gia ngày : May 2015

    Tuổi: 28
    Bài gửi : 193
    Thanks
    1.134
    Thanked 1.684 Times in 338 Posts
    Blog Entries
    1
    Quote Nguyên văn bởi Gió Bụi Xem bài viết
    Bất đồng ngôn ngữ

    Khám bịnh xong bác sĩ nói với cô bệnh nhân trẻ:
    - Cô cho tôi xin số điện thoại của cô để khi nào có kết quả khám sức khoẻ thì tôi sẽ gọi điện báo cô hay.
    Cô gái trẻ trả lời:
    - Dợ, hai ba bửa tém một bửa !
    Bác sĩ lắc đầu:
    - Không! chuyện tắm rửa của cô thì tôi không cần biết. Số điện thoại của cô á !
    Cô gái trẻ trả lời:
    -Dợ, hai ba bửa tém một bửa!
    Bác sĩ lắc đầu mạnh hơn:
    - Cô tắm mỗi ngày 2, 3 bận hay là 2,3 tuần cô tắm một lần thì tôi không cần biết.....Số điện thoại của cô kìa..
    Cô gái trẻ tức tối trả lời:
    - Dợ! em đẻ nó số của em lừa hai ba bửa tém một bửa (237-817)
    --------------
    Vài ngày sau, cũng trong phòng mạch bác sĩ hỏi nữ bệnh nhân tái khám:
    -Tại sao tôi gọi cô hoài không được? Cô đổi số điện thoại rồi sao?
    Cô gái:
    -Dợ, em đã đủi gùi, Bi giờ là năm séo bửa, không tém, không tém!
    (567-0808)!
    Bác sĩ:
    -Chời đét !!!
    --------------
    Lần sau.
    Bác sĩ : vẫn kô gọi được, thế là thế nào ?
    Cô gái:
    - Dợ , tại thèng chồn em nớ kiu đổi. Bs thông cẻm, lèn nì là lèn đổi cuối rồi: là tém chín bửa một năm không tắm ( 897-1508)
    Bác sĩ :
    - ẹc ! 1 năm ko tắm thì cô đi ra dùm tui
    Ha ha ha ha aaaaaaaaaaaaaaaa ... mắc cười sặc nước luôn ... Ha ha ha ha aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa

  9. 6 Thành viên dưới đây cảm ơn DƯƠNG MỸ HOA vì bài viết hữu ích này


  10. #6
    Avatar của Gió Bụi
    Điều Hành Viên
    Hiện Đang :    Gió Bụi đang ẩn
    Tham gia ngày : May 2011
    Đến từ : TP biển Nha Trang

    Tuổi: 61
    Bài gửi : 1.760
    Thanks
    27.857
    Thanked 13.327 Times in 1.758 Posts
    Blog Entries
    28
    Chuyện nhà tôi

    1. Ngày… tháng… năm…


    Một hôm, tôi nói với vợ : ” Vợ ơi, rất lâu rồi anh không có cảm giác sợ giật bắn cả mình" Ngày hôm sau, vợ dẫn tôi đến một cửa hàng sang trọng bán đồ trang sức, rồi bảo tôi nhìn giá chúng.
    Tôi nghĩ bụng, vẫn là vợ cao tay.

    2、Ngày… tháng… năm…

    Hôm nay nhìn thấy bộ dạng luống cuống vụng về của vợ lúc giết cá, tôi muốn rửa nỗi nhục ngày hôm qua, đắc ý hỏi vợ : ” Em và lợn có quan hệ gì vậy ” .
    Ai ngờ được vợ quay đầu lại và trả lời : Quan hệ vợ chồng.

    3. Ngày… tháng… năm…

    Tôi và vợ cãi nhau một trận kịch liệt. Trong phòng ngủ, vợ cầm một cái kéo cắt một lỗ to trên cái màn và nói : ” Để muỗi bay vào cắn chết anh “.
    1h trôi qua, vợ lại lấy băng dán dính cái lỗ đó lại. Nhìn thấy bộ dạng loay hoay của vợ, trong lòng tôi nghĩ, chắc là cô ấy hối hận rồi, thực ra vợ mình khẩu xà tâm phật, vẫn là cô ấy thương tôi nhất.
    Nghĩ bụng vậy, tôi vừa quay qua, nghe thấy cô ấy lẩm bẩm 1 mình : ” Muỗi bay vào cũng nhiều rồi, phải dán lại, không được để chúng bay ra “.
    Tôi xây xẩm mặt mày.

    4. Ngày… tháng… năm…

    Buổi tối vợ nói chúng tôi phải chia sẻ việc nhà, rồi hỏi tôi :
    ” Rửa bát và chùi nhà anh chọn cái nào ? “. Tôi chọn rửa bát .
    Rửa bát xong vợ lại hỏi : ” Tắm cho con và chùi nhà anh chọn cái nào? “. Tôi chọn tắm cho con.
    Tắm cho con xong vợ lại hỏi : ” Giặt đồ và dỗ con đi ngủ anh chọn cái nào” . Tôi phân vân một lúc rồi chọn giặt đồ.
    Giặt đồ xong trở vào phòng nhìn thấy vợ và con đang ngủ ngon lành, tôi bỗng cảm thấy hình như có chỗ nào không đúng …

    5. Ngày… tháng… năm…

    Một ngày, lúc tôi đang cúi đầu đọc báo, vợ bỗng nhiên nói : ” Em nghĩ anh nên đi đo mắt. Ngày nào cũng máy tính, tivi đủ kiểu. Em thấy anh hình như cận thị rồi đấy “.
    Xem ra vợ ngày càng chu đáo với tôi, nghĩ đến đây, trong lòng tôi cảm thấy rất ấm áp.
    Tôi nói : ” Ngày mai rảnh anh sẽ đến cửa hàng kính đo thị lực xem sao “.
    Vợ lập tức nói : ” Không cần đâu. Bây giờ em có thể giúp anh đo thị lực. ” Cô ấy chỉ vào góc cửa và hỏi : ” Anh nhìn thấy cái gì ? “.
    Tôi bán tín bán nghi : ” Một cái túi nilon “.
    ” Màu gì ? ”
    ” Màu đỏ”.
    ” Dùng để làm gì ? ”
    ” Để đựng rác “.
    ” Túi đầy hay túi không “.
    ” Túi đầy rác “.
    ” Thị lực anh rất tốt mà, nhưng tại sao mỗi lần anh đi ra ngoài, nhìn thấy túi này đựng đầy rác như vậy, lại cứ giả vờ không nhìn thấy. Em còn tưởng anh bị cận cơ đấy ! “.

    6. Ngày… tháng… năm…

    Sinh nhật vợ, vợ muốn mua một cái áo khoác lông thú, bèn gạ gẫm tôi : ” Anh yêu, sắp đến sinh nhật em rồi, em thích một cái áo khoác lông thú. Anh đi xem cùng em nhé !!! “.
    Tôi nghĩ bụng bình thường cãi chồng như chém chả mà sao hôm nay ngọt ngào như rót mật vào tai, kiểu gì cũng phải đề phòng. Sự thật quả đúng như tôi dự đoán. Tôi vỗ đùi : ” Được, hai vợ chồng mình cùng đi, nhưng mà nhanh chân lên, vườn thú sắp đóng cửa rồi “.
    Nghe xong, vợ lườm tôi rách mặt !!!


    7. Ngày… tháng… năm…

    Một hôm, tôi than thở : ” Sau khi kết hôn, anh mới hiểu được hôn nhân là xiềng xích nặng trĩu “.
    Vợ gật đầu tỏ vẻ đồng cảm : ” Lẽ dĩ nhiên, vậy nên mới phải có 2 người cùng nhau gánh vác “.
    Tôi cười nham hiểm nói : ” Em nghĩ xem thế này có được không ? Nếu như có 3 người cùng nhau gánh vác trách nhiệm, em cũng bớt khổ anh cũng thoải mái hơn “.
    Tôi vừa nói xong, vợ bay vào giật tóc tôi. Đau điếng !!!


    8. Ngày… tháng… năm…

    Mấy hôm trước tôi nghe thấy vợ khen tôi có tài trước mặt mấy người hàng xóm, bình thường chỉ có 2 vợ chồng thì toàn bị vợ chê, nhưng trước mặt người ngoài kiểu gì cũng không dám chê chồng, tôi thực sự vô cùng cảm động. Đợi vợ vào trong nhà, tôi nắm lấy đôi bàn tay cô ấy và nói : ” Cảm ơn em đã khen anh có tài trước mặt hàng xóm. Anh thực sự rất cảm động “.
    Vợ hắng giọng nói : ” Tiền không, ngoại hình không, địa vị cũng không, nếu em không nói anh có tài, người ta sẽ chửi em ngu mới đi lấy anh ”

    9. Ngày… tháng… năm…

    Một hôm đang trong giờ làm việc, vợ gọi điện thoại đến, giọng hốt hoảng : ” Chồng ơi, chết rồi . Hôm nay nhà mình bị trộm viếng thăm ”
    Tôi vội vã hỏi : ” Mất đồ gì không ?”
    Vợ mếu máo : ” Nhà bị lục tung hết cả lên, 5 triệu trong tủ quần áo bị mất rồi. Em đang dọn dẹp xem có bị mất gì nữa hay không. Công an đến rồi, thằng trộm cùng lúc ăn trộm mấy nhà liền, bị bảo vệ bắt lại rồi, bây giờ đang ở đồn công an đối chất, em phải liệt kê xem mất những thứ gì “.
    Tôi : ” Nhanh nhanh đến xem phía sau ảnh cưới trên đầu giường có dính một chiếc phong bì, trong đó có 5 triệu “.
    2 phút sau….
    Vợ nói : ” Em gỡ ảnh cưới xuống xem kỹ rồi, phía sau không có gì cả “.
    Tôi hốt hoảng, tên trộm này quả thực rất khôn ngoan, mấy chỗ giấu tiền đấy vợ tôi còn chả biết mà sao nó lại biết được chứ. Mà trong đó có phải ít tiền đâu, tôi đến phát điên lên mất.
    Tôi vội bảo vợ vào nhà vệ sinh xem xem : ” Phía sau két nước bồn cầu, có một cái khe hở, trong khe nhét một túi bóng màu đen, em xem xem túi bóng có còn trong đó nữa không? ”
    5 phút sau, vợ gọi điện đến thông báo : ” Không có đâu anh ơi, hay anh nhớ nhầm chỗ “.
    Tôi lo lắng nói : ” Nhầm thế nào được, lúc sáng đi vệ sinh anh kiểm tra vẫn còn mà, tổng cộng 10 triệu, tất cả tiền đều cùng một seri. Đó là tiền năm ngoái công ty thưởng tết anh rút ra một nửa . ”
    Vợ hỏi dồn : ” Chỉ có thế này thôi à, có quên chỗ nào nữa không ? ”
    Tôi buồn bã : ” Hết rồi, chỉ có 15 triệu đấy thôi “.
    Tôi nhắc vợ : ” Em phải nói rõ ràng với cảnh sát số tiền đấy nhé ”
    Vợ bình thản trả lời : ” Được rồi, cảm ơn anh đã thể hiện một cách xuất sắc trong vụ diễn tập chống trộm của gia đình mình lần này “.
    Tôi choáng váng mặt mày, ngước mắt nhìn trời, nước mắt tuôn trào thành sông, phụ nữ rốt cuộc là do yêu tinh phương nào biến thành
    ...gió vẫn dậy bụi hồng trăm năm cũ...

  11. 8 Thành viên dưới đây cảm ơn Gió Bụi vì bài viết hữu ích này


  12. #7
    MÂY TÍM
    Guest
    Hiện Đang :   
    Quote Nguyên văn bởi Gió Bụi Xem bài viết
    Chuyện nhà tôi

    1. Ngày… tháng… năm…


    Một hôm, tôi nói với vợ : ” Vợ ơi, rất lâu rồi anh không có cảm giác sợ giật bắn cả mình" Ngày hôm sau, vợ dẫn tôi đến một cửa hàng sang trọng bán đồ trang sức, rồi bảo tôi nhìn giá chúng.
    Tôi nghĩ bụng, vẫn là vợ cao tay.

    2、Ngày… tháng… năm…

    Hôm nay nhìn thấy bộ dạng luống cuống vụng về của vợ lúc giết cá, tôi muốn rửa nỗi nhục ngày hôm qua, đắc ý hỏi vợ : ” Em và lợn có quan hệ gì vậy ” .
    Ai ngờ được vợ quay đầu lại và trả lời : Quan hệ vợ chồng.

    3. Ngày… tháng… năm…

    Tôi và vợ cãi nhau một trận kịch liệt. Trong phòng ngủ, vợ cầm một cái kéo cắt một lỗ to trên cái màn và nói : ” Để muỗi bay vào cắn chết anh “.
    1h trôi qua, vợ lại lấy băng dán dính cái lỗ đó lại. Nhìn thấy bộ dạng loay hoay của vợ, trong lòng tôi nghĩ, chắc là cô ấy hối hận rồi, thực ra vợ mình khẩu xà tâm phật, vẫn là cô ấy thương tôi nhất.
    Nghĩ bụng vậy, tôi vừa quay qua, nghe thấy cô ấy lẩm bẩm 1 mình : ” Muỗi bay vào cũng nhiều rồi, phải dán lại, không được để chúng bay ra “.
    Tôi xây xẩm mặt mày.

    4. Ngày… tháng… năm…

    Buổi tối vợ nói chúng tôi phải chia sẻ việc nhà, rồi hỏi tôi :
    ” Rửa bát và chùi nhà anh chọn cái nào ? “. Tôi chọn rửa bát .
    Rửa bát xong vợ lại hỏi : ” Tắm cho con và chùi nhà anh chọn cái nào? “. Tôi chọn tắm cho con.
    Tắm cho con xong vợ lại hỏi : ” Giặt đồ và dỗ con đi ngủ anh chọn cái nào” . Tôi phân vân một lúc rồi chọn giặt đồ.
    Giặt đồ xong trở vào phòng nhìn thấy vợ và con đang ngủ ngon lành, tôi bỗng cảm thấy hình như có chỗ nào không đúng …

    5. Ngày… tháng… năm…

    Một ngày, lúc tôi đang cúi đầu đọc báo, vợ bỗng nhiên nói : ” Em nghĩ anh nên đi đo mắt. Ngày nào cũng máy tính, tivi đủ kiểu. Em thấy anh hình như cận thị rồi đấy “.
    Xem ra vợ ngày càng chu đáo với tôi, nghĩ đến đây, trong lòng tôi cảm thấy rất ấm áp.
    Tôi nói : ” Ngày mai rảnh anh sẽ đến cửa hàng kính đo thị lực xem sao “.
    Vợ lập tức nói : ” Không cần đâu. Bây giờ em có thể giúp anh đo thị lực. ” Cô ấy chỉ vào góc cửa và hỏi : ” Anh nhìn thấy cái gì ? “.
    Tôi bán tín bán nghi : ” Một cái túi nilon “.
    ” Màu gì ? ”
    ” Màu đỏ”.
    ” Dùng để làm gì ? ”
    ” Để đựng rác “.
    ” Túi đầy hay túi không “.
    ” Túi đầy rác “.
    ” Thị lực anh rất tốt mà, nhưng tại sao mỗi lần anh đi ra ngoài, nhìn thấy túi này đựng đầy rác như vậy, lại cứ giả vờ không nhìn thấy. Em còn tưởng anh bị cận cơ đấy ! “.

    6. Ngày… tháng… năm…

    Sinh nhật vợ, vợ muốn mua một cái áo khoác lông thú, bèn gạ gẫm tôi : ” Anh yêu, sắp đến sinh nhật em rồi, em thích một cái áo khoác lông thú. Anh đi xem cùng em nhé !!! “.
    Tôi nghĩ bụng bình thường cãi chồng như chém chả mà sao hôm nay ngọt ngào như rót mật vào tai, kiểu gì cũng phải đề phòng. Sự thật quả đúng như tôi dự đoán. Tôi vỗ đùi : ” Được, hai vợ chồng mình cùng đi, nhưng mà nhanh chân lên, vườn thú sắp đóng cửa rồi “.
    Nghe xong, vợ lườm tôi rách mặt !!!


    7. Ngày… tháng… năm…

    Một hôm, tôi than thở : ” Sau khi kết hôn, anh mới hiểu được hôn nhân là xiềng xích nặng trĩu “.
    Vợ gật đầu tỏ vẻ đồng cảm : ” Lẽ dĩ nhiên, vậy nên mới phải có 2 người cùng nhau gánh vác “.
    Tôi cười nham hiểm nói : ” Em nghĩ xem thế này có được không ? Nếu như có 3 người cùng nhau gánh vác trách nhiệm, em cũng bớt khổ anh cũng thoải mái hơn “.
    Tôi vừa nói xong, vợ bay vào giật tóc tôi. Đau điếng !!!


    8. Ngày… tháng… năm…

    Mấy hôm trước tôi nghe thấy vợ khen tôi có tài trước mặt mấy người hàng xóm, bình thường chỉ có 2 vợ chồng thì toàn bị vợ chê, nhưng trước mặt người ngoài kiểu gì cũng không dám chê chồng, tôi thực sự vô cùng cảm động. Đợi vợ vào trong nhà, tôi nắm lấy đôi bàn tay cô ấy và nói : ” Cảm ơn em đã khen anh có tài trước mặt hàng xóm. Anh thực sự rất cảm động “.
    Vợ hắng giọng nói : ” Tiền không, ngoại hình không, địa vị cũng không, nếu em không nói anh có tài, người ta sẽ chửi em ngu mới đi lấy anh ”

    9. Ngày… tháng… năm…

    Một hôm đang trong giờ làm việc, vợ gọi điện thoại đến, giọng hốt hoảng : ” Chồng ơi, chết rồi . Hôm nay nhà mình bị trộm viếng thăm ”
    Tôi vội vã hỏi : ” Mất đồ gì không ?”
    Vợ mếu máo : ” Nhà bị lục tung hết cả lên, 5 triệu trong tủ quần áo bị mất rồi. Em đang dọn dẹp xem có bị mất gì nữa hay không. Công an đến rồi, thằng trộm cùng lúc ăn trộm mấy nhà liền, bị bảo vệ bắt lại rồi, bây giờ đang ở đồn công an đối chất, em phải liệt kê xem mất những thứ gì “.
    Tôi : ” Nhanh nhanh đến xem phía sau ảnh cưới trên đầu giường có dính một chiếc phong bì, trong đó có 5 triệu “.
    2 phút sau….
    Vợ nói : ” Em gỡ ảnh cưới xuống xem kỹ rồi, phía sau không có gì cả “.
    Tôi hốt hoảng, tên trộm này quả thực rất khôn ngoan, mấy chỗ giấu tiền đấy vợ tôi còn chả biết mà sao nó lại biết được chứ. Mà trong đó có phải ít tiền đâu, tôi đến phát điên lên mất.
    Tôi vội bảo vợ vào nhà vệ sinh xem xem : ” Phía sau két nước bồn cầu, có một cái khe hở, trong khe nhét một túi bóng màu đen, em xem xem túi bóng có còn trong đó nữa không? ”
    5 phút sau, vợ gọi điện đến thông báo : ” Không có đâu anh ơi, hay anh nhớ nhầm chỗ “.
    Tôi lo lắng nói : ” Nhầm thế nào được, lúc sáng đi vệ sinh anh kiểm tra vẫn còn mà, tổng cộng 10 triệu, tất cả tiền đều cùng một seri. Đó là tiền năm ngoái công ty thưởng tết anh rút ra một nửa . ”
    Vợ hỏi dồn : ” Chỉ có thế này thôi à, có quên chỗ nào nữa không ? ”
    Tôi buồn bã : ” Hết rồi, chỉ có 15 triệu đấy thôi “.
    Tôi nhắc vợ : ” Em phải nói rõ ràng với cảnh sát số tiền đấy nhé ”
    Vợ bình thản trả lời : ” Được rồi, cảm ơn anh đã thể hiện một cách xuất sắc trong vụ diễn tập chống trộm của gia đình mình lần này “.
    Tôi choáng váng mặt mày, ngước mắt nhìn trời, nước mắt tuôn trào thành sông, phụ nữ rốt cuộc là do yêu tinh phương nào biến thành
    Ka ka ka ... giấu tiền chỗ này chỗ nọ không cho vợ biết kìa ! Nhưng làm sao qua mặt đựợc chứ ! Vợ chỉ ra 1 chiêu nghiệp vụ là tóm được gáy rồi ! Ka ka ka aaaaaaaaaaaaaaaaa

  • 4 Thành viên dưới đây cảm ơn MÂY TÍM vì bài viết hữu ích này


  • #8
    Avatar của Gió Bụi
    Điều Hành Viên
    Hiện Đang :    Gió Bụi đang ẩn
    Tham gia ngày : May 2011
    Đến từ : TP biển Nha Trang

    Tuổi: 61
    Bài gửi : 1.760
    Thanks
    27.857
    Thanked 13.327 Times in 1.758 Posts
    Blog Entries
    28


    Bài học 1:


    Ông chồng đi tắm sau khi vợ vừa mới tắm xong, đúng lúc chuông cửa reo. Vợ vội quấn khăn tắm vào và chạy xuống mở cửa. Cửa mở thì ra là ông hàng xóm Bob.
    Chưa kịp nói gì thì Bob bảo: tôi sẽ cho chị 800 đô nếu chị buông cái khăn tắm kia ra .
    Suy nghĩ 1 chút rồi chị vợ buông khăn tắm, đứng trần truồng trước mặt Bob.
    Sau vài giây ngắm nghía, Bob đưa 800 đô cho chị vợ rồi đi. Chị vợ quấn lại khăn tắm vào người rồi đi lên nhà. Vào đến phòng tắm, chồng hỏi:
    - Ai đấy em?
    - Ông Bob hàng xóm.
    - Nó có đưa em 800 đồng trả cho anh không?

    Bài học xương máu:
    Nếu anh trao đổi thông tin tín dụng với cổ đông của mình kịp thời thì anh đã có thể ngăn được sự “phơi bày”.

    Bài học 2:

    Một tu-sĩ nam (của một giáo phái nọ) ngỏ ý mời tu-sĩ nữ đi chung xe.
    Người nữ chui vào xe, ngồi bắt chéo chân để lộ 1 bên bắp chân. Người nam suýt nữa thì gây tai nạn. Sau khi điều chỉnh lại tay lái, người nam thò tay mò mẫm lên đùi người nữ. Nữ kêu:
    - Xin ngài, hãy nhớ điều răn 129.
    Nam liền bỏ tay ra. Nhưng sau khi vào số, nam lại tiếp tục sờ soạng chân nữ. Một lần nữa nữ kêu:
    - Xin ngài, hãy nhớ điều răn 129. Nam thẹn quá:
    - Xin lỗi nữ, tôi trần tục quá.
    Tới nơi, nữ thở dài và bỏ đi. Vừa tới nhà tu, nam vội chạy vào thư viện tra cứu ngay cái điều răn 129 ấy, thấy đề: "Hãy tiến lên, tìm kiếm, xa hơn nữa, con sẽ tìm thấy hào quang."

    Bài học xương máu:
    Nếu anh không nắm rõ thông tin trong công việc của mình anh sẽ bỏ lỡ 1 cơ hội lớn.

    Bài học 3:


    1 nhân viên bán hàng, 1 thư ký hành chính và 1 xếp quản lý cùng đi ăn trưa với nhau, họ bắt được 1 cây đèn dầu cổ. Họ xoa tay vào đèn và thần đèn hiện lên. Thần đèn bảo:
    - Ta cho các con mỗi đứa 1 điều ước.
    - Tôi trước! tôi trước! – cô thư ký hành chính nhanh nhảu nói: Tôi muốn được ở Bahamas lái canô và quên hết sự đời.
    Puff. Cô thư ký biến mất.
    - Tôi! Tôi! anh nhân viên bán hàng nói: tôi muốn ở Hawaii nằm dài trên bãi biển có nhân viên massage riêng, nguồn cung cấp Pina Coladas vô tận và với người tình trăm năm.
    Puff. anh nhân viên bán hàng biến mất.
    - Ok tới lượt anh. Thần đèn nói với ông quản lý.
    - Ông quản lý nói: tôi muốn 2 đứa đấy có mặt ở Văn phòng làm việc ngay sau bữa trưa.

    Bài học xương máu:
    Luôn luôn để Xếp phát biểu trước.

    Bài học 4:

    1 con đại bàng đang đậu trên cây nghỉ ngơi, chẳng làm gì cả. 1 con thỏ con nhìn thấy thế hỏi:
    - Tôi có thể ngồi không và chẳng làm gì như anh được không?
    Đại bàng trả lời:
    - Được chứ, sao không.
    Thế là con thỏ ngồi xuống nghỉ ngơi. Bỗng dưng 1 con cáo xuất hiện, vồ lấy ăn thịt con thỏ.

    Bài học xương máu:
    Để được ngồi không chẳng làm gì anh phải ngồi ở trên cao, cao lắm ý.

    Bài học 5:

    Một con gà tây trò chuyện với một con bò.
    - "Tớ muốn mình có thể trèo tới trên ngọn cây kia", nó thở dài than, “nhưng tớ chẳng đủ sức.”
    - “Hả, sao cậu không nuốt lấy vài giọt sữa của tớ?” Con bò đáp, “Sữa tớ bổ lắm đó.”
    Con gà tây đớp vào đống phân bò và thực sự có được đủ sức mạnh để trèo được lên một cành cây thấp nhất. Ngày hôm sau, sau khi đớp thêm một mớ phân bò nữa, con gà tây leo lên được cành thứ hai. Cuối cùng, sau bốn hôm đớp phân bò như thế, con gà tây hãnh diện trèo được lên đậu trên ngọn cây. Tức thì nó bị một nông dân trông thấy, và ông ta bắn nó rơi khỏi ngọn cây.

    Bài học xương máu:
    Những thứ rác rưởi có thể đưa anh lên một đỉnh cao, nhưng không thể giúp anh bám trụ được lâu dài ở đó.

    Bài học 6:

    Con chim nhỏ bay về phương Nam tránh rét. Trời lạnh quá con chim bị đông cứng lại và rơi xuống 1 cánh đồng lớn. Trong lúc nó nằm đấy 1 con bò đi qua ỉa vào người nó. Con chim nằm giữa đống phân bò nhận ra rằng người nó đang ấm dần. Đống phân ấy đã ủ ấm cho nó. Nó nằm đấy thấy ấm áp và hạnh phúc, nó bắt đầu cất tiếng hót yêu đời. 1 con mèo đi ngang nghe tiếng chim hót liền tới thám thính. Lần theo âm thanh con mèo phát hiện ra con chim nằm dưới đống phân, nó liền bới con chim ra ăn thịt.

    Bài học xương máu:
    1. không phải thằng nào ị vào mình cũng là kẻ thù của mình
    2. không phải thằng nào kéo mình ra khỏi đống phân cũng là bạn mình
    3. và khi đang ngập ngụa trong đống phân thì tốt nhất là ngậm cái mồm lại.

    ...gió vẫn dậy bụi hồng trăm năm cũ...

  • 6 Thành viên dưới đây cảm ơn Gió Bụi vì bài viết hữu ích này


  • #9
    Avatar của Gió Bụi
    Điều Hành Viên
    Hiện Đang :    Gió Bụi đang ẩn
    Tham gia ngày : May 2011
    Đến từ : TP biển Nha Trang

    Tuổi: 61
    Bài gửi : 1.760
    Thanks
    27.857
    Thanked 13.327 Times in 1.758 Posts
    Blog Entries
    28
    BỐ LẠY MÀY...!
    ...
    Thằng nhóc nhà nọ có cái tật rất hay hỏi. Cái gì nó cũng hỏi, hỏi suốt ngày, hỏi đến kiệt cùng. Lắm khi nó hỏi nhiều, Bố nó mệt quá, bực quá, nên trả lời liều cho xong. Ví như trưa nay..
    – Mẹ đẻ con ra từ đâu hả bố?
    – Từ nách!
    – Nách bé tí tẹo, sao con chui ra được?
    – Có nhiều cái bình thường rất bé, nhưng lúc cần, nó lại rất to con ạ!
    – Nhưng nách mẹ toàn lông, làm sao con chui ra được?!
    – Lông nhiều hay ít không ảnh hưởng đến chuyện chui ra chui vào nhé!
    – Con nằm trong bụng mẹ, sao không chui ra từ chỗ nào đó gần bụng như rốn hoặc bẹn cho nhanh mà lại phải mất công bò ngược lên tận trên nách để chui hả bố?
    – Cái này sao con lại hỏi bố? Bố có chui đâu, con mới là người chui mà!
    – Vậy con chui vào bụng mẹ bằng cách nào? Sao con không ở ngoài luôn mà phải chui vào rồi sau đó lại mất công chui ra?
    – Cái chuyện chui vào chui ra này thì nó khó nói lắm con! Dù biết là mất công, mất sức, mệt người, nhưng vì thích nên cứ làm thôi.
    – Nhưng bố có liên quan gì đến việc con chui vào trong bụng mẹ không?
    – Có chứ con! Nếu không liên quan thì việc gì bố phải cưới mẹ con?!
    – Liên quan thế nào ạ?
    – Giải thích sao cho con hiểu nhỉ?! Bụng mẹ con giống như một mảnh đất, còn bố sẽ phun hạt giống vào. Hạt giống đó gặp đất sẽ nảy nở, phát triển thành con! Hiểu chưa?
    – Bố phun bằng cái gì?
    – Bằng một loại vòi chuyên dụng con ạ!
    – Giống cái vòi này hả bố? – Nó vừa nói vừa tụt quần, moi chim nó ra vẩy vẩy.
    – Ừ! Đúng!
    – À, vậy đêm qua, bố mẹ đợi con ngủ say rồi rủ nhau dậy phun hạt giống đúng không?
    – Hả? Thì ra lúc đó con không ngủ sao? Lần sau, nếu có tỉnh giấc thì phải gọi bố mẹ, không được giả vờ ngủ, như thế là xấu, nghe chưa?
    – Con có gọi mà, thậm chí, con gào lên nữa ấy! Nhưng vì mẹ còn gào to hơn con, nên bố không nghe thấy đó thôi...
    .....
    ...!!!???
    ...gió vẫn dậy bụi hồng trăm năm cũ...

  • 8 Thành viên dưới đây cảm ơn Gió Bụi vì bài viết hữu ích này


  • #10
    Avatar của Gió Bụi
    Điều Hành Viên
    Hiện Đang :    Gió Bụi đang ẩn
    Tham gia ngày : May 2011
    Đến từ : TP biển Nha Trang

    Tuổi: 61
    Bài gửi : 1.760
    Thanks
    27.857
    Thanked 13.327 Times in 1.758 Posts
    Blog Entries
    28
    Truyện hài về Admin và Mem

    Truyện thứ 1:

    Admin: Thành viên "Dân đen" bị khóa 3 ngày vì lý do VĂNG TỤC CHỬI BẬY trên diễn đàn

    Dân đen (PM riêng): Oan em quá anh ơi! Em có văng tục chửi bậy đâu ạ

    Admin: Ngày....Giờ.....thành viên Dân đen đã comment trong topic abc có đoạn viết tắt "DCM"

    Dân đen: em có ý chửi bậy đâu ạ? em viết tắt của từ Đá Con Mèo đấy chứ ạ

    Admin: Vậy thay tội VĂNG TỤC CHỬI BẬY bằng tội HÀNH HẠ ĐỘNG VẬT NUÔI khóa 1 tuần.

    Dân đen: (lẩm bẩm) lần sau ông bảo là Đi Con Mec cho nó chắc

    Admin(tai thính): tội khoe của hình như là 2 tháng thì phải?

    Dân đen: ....chuồn thẳng.

    Tobe...


    Truyện thứ 2:

    Admin: Thành viên "Dân đen" bị tạm khóa vô thời hạn vì: ĐI TỰ TỬ

    Dân đen:Ơ! Em bảo em đi tự tử bao giờ đâu ạ?

    Admin:Ngày....Giờ.....thành viên Dân đen đã comment trong topic abc có đoạn viết "Tao đi chết đây"

    Dân đen:Ối! Oan em quá anh ơi!!!!!!!!

    Tobe....


    Truyện thứ 3:

    Admin: Thành viên "Dân đen" bị khóa 3 ngày vì lý do VĂNG TỤC CHỬI BẬY trên diễn đàn

    Dân đen (PM riêng): Oan em quá anh ơi! Em có văng tục chửi bậy đâu ạ

    Admin: Ngày....Giờ.....thành viên Dân đen đã comment trong topic abc có đoạn viết tắt "Ông nhét B vào L mày bây giờ"

    Dân đen: em có ý chửi bậy đâu ạ? ý em là em Nhét Bánh vào Lòng nó đấy chứ ạ! Em với nó rất chi là tình thân mến thân đấy ạ!

    Admin: Kô phải vụng chèo khéo chống, tôi hiểu ý bạn định nói gì qua câu đó.

    Dân đen: (cố cãi) em nói đúng mà, nó là con trai thì làm gì có L ạ?

    Admin: Vậy đổi tội thành kích động GAY nơi công cộng ...năm sau đăng nhập lại em nhé.
    ...

    Truyện thứ 4:

    Mod: Thành viên "Dân đen" bị tạm khóa 1 tuần vì: Avata vi phạm nội quy diễn đàn

    Dân đen(PM riêng): Ơ! Avata em chỉ có câu :"Ava này koo thể nhìn thấy vì lỡ đẹp trai hơn Mod"

    Mod: Xin bạn đọc lại Điều ....khoản..... của diễn đàn có mục:"Ko dùng lời lẽ xúc phạm ban điều hành diễn đàn trong bất kỳ trường hợp nào"

    Dân đen: Ơ! Em có xúc phạm gì đâu ạ? Chuẩn mực mỗi người 1 khác. Vợ em bảo em đẹp trai hơn anh thì em nói thế đấy chứ?

    Mod: Nhưng mình là ....con gái

    Dân đen:: Làm sao em biết được điều đó ạ?

    Mod: Khoá thêm 1 tuần nữa để đọc kỹ nội quy diễn đàn, cuối cùng của bản nội quy ghi rõ rành rành Mod : Nguyễn Thị Mẹt mà bảo ko biết...xí

    Nguồn: Sưu Tầm
    ...gió vẫn dậy bụi hồng trăm năm cũ...

  • 4 Thành viên dưới đây cảm ơn Gió Bụi vì bài viết hữu ích này


  • + Trả lời chủ đề
    Trang 1/2 1 2 CuốiCuối

    Quyền viết bài

    • Bạn không thể gửi chủ đề mới
    • Bạn không thể gửi trả lời
    • Bạn không thể gửi file đính kèm
    • Bạn không thể sửa bài viết của mình