18. MONG MỎI
Dốc sạch sành sanh giũ cả lòng
Âm thầm khoảng nhớ bạc đầu sông
Đầy cung lệ chảy từa lưa vũng
Trũng giọt sầu chan khắc khoải dòng
Mỗi buổi thuyền xa vồ vập hứa
Bao mùa bến nhỏ thẫn thờ trông
Vàng thu lá rụng càng tơ tưởng
Mỏi mắt vì ai… lạnh lẽo chồng?
11.7.2015
Nắng Xuân