Mặc cho cuộc sống xô bồ
Ta vui với bước hải hồ gió trăng
Phều phào nay chẳng còn răng
Thơ già hứng khởi vẫn giăng sợ tình
Tằm tơ nhện kén vương mình
Nhàn du ta vẫn lặng thinh đường dài
Cành hoa trên tóc ai cài *
Hương còn phảng phất nhớ hoài suốt đêm
HỎI ÔNG BỒ
Đêm qua ủ mộng hỏi ông Bồ
Cỏ phải đây là ngọn bút tô?
Tinh đã nồng nàn đâu ngại cáo
Duyên đang thắm thiết chẳng e hồ
Bồi hồi sớm vắng lời giao bậu
Khắc khoải canh dài ý gửi cô
Đắm đuối mê lầm vào ngõ cụt
Để rồi còn lại nắm xương khô.
BXP 09.01.2018
Chiều chiều mây phủ Đá Bia
Đá Bia mây phủ chị kia mất chồng
Mất chồng như nậu mất trâu
Chạy lên chạy xuống cái đầu chôm bôm
CHỒNG CÓ BỒ
Chồng yêu léng phéng chạy theo bồ
Chị tức nên ngồi đập bể tô
Cũng bởi tình kia đà trát phấn
Thành ra nghĩa nọ mới bôi hồ
Dư tiền xúm xít năm ba mợ
Thiếu nợ quây quần bảy tám cô
Đã thế ông chôm vàng thiệt giỏi
Về bà túm được : xác phơi khô !
DCHL[/FONT][/COLOR][/SIZE]
Giàu sang tiền để chất trong bồ
Không đem tiêu dụng điểm tô cho đời
Sao mà hà tiện rứa người
Khéo mà mất trộm e thời khổ đau.
HÀ TIỆN
Vàng đang dự trữ chất trong bồ
Nỏ giám ăn nhiều cháo nửa tô
Hắn dặn tiền ni dùng chẳng thể
Nàng khen của ấy dụng tha hồ
Vô giường thoải mái cười ra mặt
Ở mẹ xem chừng sống báo cô
Bạn gái không thèm chơi sợ tốn
Nhưng rồi vợ cuỗm hết tiền khô./.
TXS 11/01/2018
Qua đi pháo nổ rượu nồng
Sau tuần trăng mật loan phòng đợi ai
Vầng trăng chiếc bóng u hoài
Thề xưa lỗi đạo canh dài thở than
Từ khi bỏ bến sang ngang
Vì câu hiếu đạo đành mang phụ tình
Chồng có bồ
Bạn thấy chồng em đã cặp bồ
Theo nàng kiều nữ đậm mày tô
Ra đường dạo ấy quần nhăn nếp
Đổi tánh giờ đây áo ủi hồ
Lúc trẻ đâu ngờ hơn cả ngọc
Khi già vẫn biết chẳng bằng cô
Ông ơi mau cải tà qui chánh
Để gái moi tiền túi cạn khô
Vancali 1.10.18