KHÓ KHĂN


Đỉnh núi dường cao bỗng thấy chùn
Cung đường khúc khuỷu nghĩ mà run
Nham trào lửa đốt hoa thành bụi
Thác đổ dòng tuôn nụ hóa bùn
Đã dám phiêu lưu mài ngọc đỏ
Sao còn mạo hiểm chế đồng mun
Dù cho biển chữ nhiều vô kể
Tứ chẳng tìm ra ý lại cùn!

Nguyên Xuân
11/5/2016


VUỢT KHÓ

Thử thách rèn trui nhẽ lại chùn
Cho dù trắc trở hãy đừng run
Thuyền xuôi biển rộng khinh thường bão
Sóng ruổi ghềnh cao rũ sạch bùn
Mến bụng anh hùng trau nghĩa cả
Thương hồn dũng liệt gửi rừng mun
Niềm tin diễn đạt khơi nguồn sống
Trỗi dậy tiềm năng hết mẻ cùn!

Nắng Xuân
17/05/2016


NHẪN CHỊU

Làm chi đã phải bước chân chùn
Chẳng lẽ bây giờ bạn thấy run
Hãy gắng quay về nơi cửa Phật
Đừng tham trở lại chốn ao bùn
Rèn tâm để não thêm ngời trí
Trải Pháp cho đời rũ sạch mun
Cuộc sống đầy vơi nào tỏ rõ
Hành tu nhẫn chịu chớ trơ cùn./.

TXS 18/05/2016

Sống hùng

Ngại khó làm cho phải bước chùn
Sóng cuồng biển lớn sợ chèo run
Dẫu nghèo của nọ không tanh cá
Mặc khó tiền kia chẳng dính bùn
Hỏng bị công danh làm cẩu tặc
Đừng vì bổng lộc giống mèo mun
Là thân nam tử trong trời đất
Chớ sống hèn ươn tựa chổi cùn

Vancali 5.18.16