|
||
Em cười nón lá chao nghiêng
Nghiêng sông nghiêng bến nghiêng thuyền nghiêng anh.
Nắng Xuân
|
||
Dịch thơ: VĨNH HẰNG
Từ hôm ta gặp gỡ nàng
Trang đời mới mở ngày sang khác ngày
Tình yêu sét đánh bấy nay
Nào tin có ở kiếp này với ta
Đúng là định mệnh chẳng tha
Làm sao sống nổi nếu xa cách nàng
Cả trong suy tưởng mơ màng
Cũng không có đủ thời gian nói nhiều
Chỉ mong nàng rõ một điều
Tình cho em tựa sóng triều chẳng phai
Thắm nồng hơn mỗi sớm mai
Ngày thêm mạnh mẽ, tương lai vĩnh hằng./.
Nắng Xuân dịch
27.10.2016
Em cười nón lá chao nghiêng
Nghiêng sông nghiêng bến nghiêng thuyền nghiêng anh.
Nắng Xuân
|
||
Dịch thơ: MÂY VÀ SÓNG
Mẹ ơi, ai đó trên mây
Gọi con, bảo thức dậy ngay chơi đùa
Bình minh vàng rất dễ ưa
Lại vầng trăng bạc đợi chờ từng đêm”
Đáp lời con mới hỏi thêm
“Làm sao tớ có thể lên, cách gì ?”
“Tận cùng thế giới đến đi
Giơ hai tay với tức thì chạm mây”
“Mẹ tôi đón đợi mỗi ngày
Nỡ nào rời mẹ theo mây bỏ nhà”
Mỉm cười mây ruổi phuơng xa
Điều con biết chắc hẳn là tuyệt hơn
Cưỡi mây con dạo muôn phuơng
Mẹ làm vầng nguyệt yêu thuơng dịu dàng
Vòng tay con uốn nhẹ nhàng
Để ôm chặt mẹ hân hoan giữa trời.
*
* *
Dường như trong sóng có lời
Gọi con, rủ thức dậy chơi xa nhà
Sớm chiều nhảy múa hát ca
Dạo quanh thế giới bao la khác vời”
“Làm sao đến được biển khơi ?”
Con từ tốn thử mở lời hỏi han
“Tới rìa biển tít dặm ngàn
Nhắm nghiền cặp mắt sóng mang đi liền”
“Mẹ tôi đón đợi từng đêm
Nỡ nào rời bỏ thói quen bên người”
Sóng cười nhảy nhót rong khơi
Điều con biết chẳng tuyệt vời hơn sao!
Khi con làm sóng dạt dào
Mẹ như biển lạ dâng trào mến thương
Con lăn lăn suốt dặm trường
Tan vào lòng mẹ đại dương hiền hòa./.
Nắng Xuân dịch
01.11.2016
Mother, the folk who live up in the clouds call out to me--
"We play from the time we wake till the day ends.
We play with the golden dawn, we play with the silver moon.
I ask, "But, how am I to get up to you?" They answer, "Come to the edge of the earth, lift up your hands to the sky, and you will be taken up into the clouds."
"My mother is waiting for me at home," I say. "How can I leave her and come?"
Then they smile and float away.
But I know a nicer game than that, mother.
I shall be the cloud and you the moon.
I shall cover you with both my hands, and our house-top will be the blue sky.
The folk who live in the waves call out to me--
"We sing from morning till night; on and on we travel and know not where we pass."
I ask, "But, how am I to join you?" They tell me, "Come to the edge of the shore and stand with your eyes tight shut, and you will be carried out upon the waves."
I say, "My mother always wants me at home in the evening--how can I leave her and go?"
Then they smile, dance and pass by.
But I know a better game than that.
I will be the waves and you will be a strange shore.
I shall roll on and on and on, and break upon your lap with laughter.
And no one in the world will know where we both are.
TAGORE RABINDRANATH
Em cười nón lá chao nghiêng
Nghiêng sông nghiêng bến nghiêng thuyền nghiêng anh.
Nắng Xuân
Bài thơ MÂY VÀ SÓNG nổi tiếng đã có nhiều người dịch và đưa vào sách giáo khoa từ lâu. Nhưng nay có thêm bản dịch mới cũng là việc nên làm vì có những nét thơ còn chưa lột tả được. Tôi đóng vai đứa trẻ hồn nhiên khi dịch bài thơ này, nhân trang này xin gửi lên để cùng đọc cho vui.
MÂY VÀ SÓNG
Rabindranath Tagore
Mẹ ơi ai đó sống trên mây
Gọi rủ con chơi nhiều trò vui
Từ buổi bình mình vàng ấm nắng
Đến lúc trăng treo ánh bạc ngời
Con hỏi: làm sao tôi lên mây
Họ rằng: cuối đất rồi giơ tay
Con bảo ở nhà còn mẹ đợi
Tôi không còn muốn chuyến đi mây
Mẹ ơi con thích một trò chơi
Con làm mây, mẹ là mặt trăng
Dang cả đôi tay che mẹ lại
Mái nhà ví tựa bầu trời xanh
Ai đó sống nơi sóng biển xa
Gọi rủ con chơi và hát ca
Sáng chiều lướt sóng qua bao chỗ
Con hỏi làm sao tôi tham gia
Họ bảo con ra bờ biển kia
Đứng yên, mắt nhắm, có người đưa
Con bảo: mẹ tôi không thích thế
Họ cười , nhảy múa, bỏ đi xa
Mẹ ơi chơi trò này hay hơn
Con làm sóng và mẹ làm bờ
Con cứ lăn xa rồi quay lại
Tan vào bụng mẹ cười ngây thơ
Không ai trên thế gian này
Biết nơi của mẹ con tôi chơi đùa.
03-11-2016
Rabindranath Tagore
GẶP GỠ
Chúng ta gặp nhau
Nơi dòng đời và cái chết đã ngừng
Nơi thời gian đứng lặng
Ngày hôm nay nó xa vời vợi
Giờ anh một mình ra khơi
Con thuyền lắc lư trong bão tố
Anh nhớ lại
Làm thế nào thuở ấy mình gặp nhau
Ở cuối thế gới
Nơi bầu trời thấp xuống
Quên mọi thứ
Chúng ta ngồi bên nhau
Ngày ấy anh nhận ra
Điều gì làm rung lá cỏ
Khắp thế gian
Mọi vật rùng mình trong niềm vui sướng
Những ngôi sao sáng dường nào trong đêm tối
Hơi thở cuộc sống gấp gáp
Trong sự thúc giục mạnh mẽ đến thế
Ngày ấy anh nhận ra
Chúng ta thức giấc và nhìn nhau
Anh cầm tay em
Đặt lên trời
Không ai mở lời
Và không biết bao lâu
Ngày ấy anh nhận ra trái tim mình trong muôn trái tim
Là nơi kết thúc ý nghĩa lời chúng ta nói
Ôi Nhạc trỗi lên từ nhân vũ trụ
Ôi cánh rừng gầy guộc nở hoa
Những thứ được nhận ra khi chúng mình khóc
Trong hạnh phúc vĩnh hằng
Rồi ta đi tìm để biết ngọn lửa nào
Âm thầm sưởi ấm gió xuân
Tại sao mặt trời ban mai
Khao khát tan biến vào vạn vật
Tại sao suốt ngày đêm sông chảy
Để gặp biển
Tại sao sét bị tổn thương bởi ánh chớp của mình
Đêm chơi trò chơi nào với bình mình
Chấp nhận thua cuộc
Tất cả những điều đó chúng ta nhận ra
Khi cùng chơi
Đặt cược mọi thứ của mình.
Nguyên tác : xem tại link
http://allpoetry.com/Our-Meeting