+ Trả lời chủ đề
Trang 2/2 ĐầuĐầu 1 2
Hiện kết quả từ 11 tới 13 của 13

Chủ đề: ĐỘC THOẠI

  1. #11
    Avatar của lethutrang
    Bạn Chí Thân
    Hiện Đang :    lethutrang đang ẩn
    Tham gia ngày : Jul 2011

    Bài gửi : 997
    Thanks
    3.355
    Thanked 4.433 Times in 963 Posts
    Blog Entries
    8
    ...

    Đôi lúc, nhớ lại những gì đã qua, tôi chợt rùng mình ...

    Những ngày đó sao mà khổ đến vậy ...

    Bạn bè trách tôi ... mọi người trách tôi ... tại sao như thế ...Em phải như vầy ...Chị phải như thế kia ... phải ... và phải ....

    Nhưng tôi xin hỏi mọi người ... khi mà chưa nằm trong hoàn cảnh, có ai lại không muốn như thế ...

    Những lúc lực bất tòng tâm, tôi chỉ biết rơi đôi dòng lệ, tôi không thể thay đổi, không thể lay chuyển ...

    Thời gian đó, tôi chỉ biết trắng đêm cùng con, nhìn con mà xót xa ...
    ai gây ra thảm cảnh này ... tôi ư ...hay tại số phận phải như thế ...

    Thời gian đó ... tôi chỉ ao ước một điều , một điều nhỏ nhoi thôi ...

    CON GÁI TÔI CƯỜI, ĂN UỐNG ... ĐI HỌC ...

    Tôi thề, tôi sẽ đánh đổi tất cả chỉ cần con tôi vui vẻ và sống bình thường như mọi đứa con gái khác ..biết nũng nịu, biết hớn hở, biết chuyện trò ...biết yêu và biết nhớ ...

    Hằng ngày, nhìn đứa con gái đang tuổi xuân xanh, vô hồn, không nói, không cười, không ăn, không ngủ ... tôi quặn thắt lòng mình ...

    Cả ngày, tôi không dám rời nó một bước, trường Đại Học gửi giấy về thông báo đuổi học, lần một ...rồi lần hai ...

    Tôi làm sao thức tỉnh con đây? Tôi làm sao giải thích cho nó hiểu và chấp nhận hoàn cảnh

    Nó bệnh ...bệnh xuất phát từ nỗi đau tan vỡ gia đình ...
    Nó không chấp nhận hiện tại ... dù rằng ba nó đã dứt áo ra đi

    Ngày nào cũng phải dụ nó uống viên thuốc màu vàng ...
    nhờ vậy mà nó ngủ được chút xíu, ngày nào cũng thế ...
    càng ngày, nó gầy như xác ve ...

    tôi sợ lắm mỗi khi nghe thấy đây đó người ta nói rằng cô kia vì trees mà tự tử , ông nọ trầm cảm nhảy sông ...

    Ơn trời, nó vượt qua được ...
    nhìn con bước trở vào cổng trường Đại Học, tôi cảm thấy mình sống lại
    ...tôi được sống rồi ...

    Dù bây giờ nó vẫn chưa có cuộc sống bình thường, nhưng đối với tôi nó là bạc vàng châu báu, tôi không ham muốn gì hơn dù ...nhiều người vẫn trách tôi tại sao không như thế này ...không như thế kia ...

    Tôi không trách họ, tôi biết ...họ chưa rơi vào hoàn cảnh như tôi ... họ chưa nếm trải ... chưa trải qua ...

    Và trên hết, tôi thấy mình may mắn vì đã chưa phải vào bệnh viện tâm thần...

    ƠN TRỜI, TÔI VẪN SỐNG...
    oo0oo

  2. 5 Thành viên dưới đây cảm ơn lethutrang vì bài viết hữu ích này


  3. #12
    Avatar của lethutrang
    Bạn Chí Thân
    Hiện Đang :    lethutrang đang ẩn
    Tham gia ngày : Jul 2011

    Bài gửi : 997
    Thanks
    3.355
    Thanked 4.433 Times in 963 Posts
    Blog Entries
    8

    Làm sao bây giờ đây???

    Nguyên cái túi đựng hồ sơ khám bệnh, thẻ bảo hiểm, chứng minh nhân dân, giấy ra viện, giấy chuyển viện, tập hồ sơ theo dõi diễn tiến bệnh, các kết quả xét nghiệm.... chúng đành đoạn bỏ ta đi rồi.

    Chết mất thôi.

    huhuhuhu

    Thẻ bảo hiểm và chứng minh nhân dân còn có thể làm lại được, chứ giấy ra viện và giấy chuyển viện thì họ không cấp lại lần 2.
    Các kết quả xét nghiệm lại phải làm lại hết từ đầu.
    Trước mắt thì phải bỏ tiền túi mua thuốc uống vì giấy tờ mất hết nên không được mua thuốc giá bảo hiểm mà phải mua giá thị trường. hic

    Mệt mỏi quá trời đi à.
    oo0oo

  4. 4 Thành viên dưới đây cảm ơn lethutrang vì bài viết hữu ích này


  5. #13
    Avatar của lethutrang
    Bạn Chí Thân
    Hiện Đang :    lethutrang đang ẩn
    Tham gia ngày : Jul 2011

    Bài gửi : 997
    Thanks
    3.355
    Thanked 4.433 Times in 963 Posts
    Blog Entries
    8
    Anh à
    Em đang trên đường nè. Xe bon bon chạy và trên tay em là cái điện thoại đôi dòng với anh.
    Việc em nhiều lắm và ngày mai thì em phải vào bệnh viện tiếp tục khám chữa bệnh
    . Thế nhưng em vẫn cố tìm đến để thắp nén hương tưởng niệm anh.
    Anh hiểu phải không? Anh hiểu anh em mình sẽ có ngày hội ngộ ở bên kia thế giới. Chẳng qua là kẻ trước người sau anh nhỉ?.
    Cuộc đời là vô thường. Em đã cảm nhận như thế đấy. Em nghĩ chắc anh cũng từng suy nghĩ như em nên anh mới từ chối điều trị khi phát hiện căn bệnh không thể cứu chữa.
    Mệt mỏi thật anh nhỉ?
    Em cũng mệt mỏi lắm rồi. Đôl lúc em muốn buông xuôi lắm anh à....

    ltt
    oo0oo

  6. 5 Thành viên dưới đây cảm ơn lethutrang vì bài viết hữu ích này


+ Trả lời chủ đề
Trang 2/2 ĐầuĐầu 1 2

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình