Nguyên văn bởi
Tran Xuan Sinh
LẶNG LẼ MÂY CHIỀU
Lặng lẽ mây chiều ủ nước trong
Nhằm khi gió lộng thả theo dòng
Cho hồn biển dậy khơi niềm nhớ
Để bóng cây bừng quyện nỗi mong
Khắc khoải đời trao tràn cõi mộng
Vòng vo nghiệp trải giữ bên lòng
Hay rằng cuộc sống dâng đầy ải
Cũng mở tâm hòa khúc nhạc đong.
Mạnh Kỷ TP Vinh.
MÃN NGUYỆN
Sương chiều ngõ vắng phủ màn trong
Nỗi nhớ về quê trẩy ngược dòng
Lãng tử hoài thương vì bậu ngóng
Trang đài mãi đượm bởi chàng mong
Đường xưa nụ thắm trưa nằm võng
Gác nhỏ lời hay bữa mộng lòng
Khẽ nhủ ngày qua nhìn ngọn sóng
Yêu nàng mãn nguyện chẳng cần đong.
29-11-2019
Huy Thanh
ĐÒ TÔI
Tiễn khách đưa thuyền trải đục trong
Đò tôi nhỏ nhắn ngược xuôi dòng
Tay chèo lái vững niềm trông đợi
Điệu hát ru buồn nỗi cảm mong
Nối nghiệp cha truyền luôn tải chữ
Làm em mẹ bảo mãi ghi lòng
Về hưu tự thấy nhiều kiêu hãnh
Trí tuệ vơi đầy cũng chẳng đong.
TXS 29/11/2019
Phận Cô Lái Đò
Sinh thời phận nữ mấy nào trong
Mỗi buổi đò đưa mộng cách dòng
Áo vải thân choàng sương đẫm quyện
Duyên đời liễu gánh dạ đầy mong
Ngày ra chở khách dong đều bữa
tối lại nhìn trăng tủi trĩu lòng
Nhạt nhẽo đêm vê tâm ước nổi
Muôn niềm khắc khoải đẫy hồn đong.
Hồng Vy
30-11-2019