+ Trả lời chủ đề
Hiện kết quả từ 1 tới 9 của 9

Chủ đề: NHỮNG BÀI THƠ TÔI YÊU

  1. #1
    Avatar của thylan
    Điều Hành Viên Chính
    Hiện Đang :    thylan đang ẩn
    Tham gia ngày : May 2011

    Bài gửi : 4.479
    Thanks
    52.347
    Thanked 29.668 Times in 4.450 Posts

    NHỮNG BÀI THƠ TÔI YÊU

    CÙNG EM ĐI LỄ CHÙA



    Chiều hôm nay ta vô chùa làm dấu
    A Di Đà xin Chúa cứu hồn tôi
    Ta nhìn xem như thấy Chúa tươi cười
    Trên môi Phật từ bi bao dung quá!

    Chiều hôm nay ta vô chùa cầu nguyên
    Tiếng Amen hòa tiếng mõ vang rền
    Và kìa em ta thấy giữa tòa sen
    Maria mẹ của ta huyền diệu

    Nắng chiều xưa rọi hồn chùa cô tich
    Lòng chợt buồn giữa cơn gió đương xuân
    Ta nghe như có tiềng nói ân cần
    Giục chân bước tiến lên cùng Thánh Phật

    Chuông chùa xa rộn chân người chẩy hội
    Em lễ chùa anh lén bước theo sau
    Bên tòa sen em khe khẽ cúi đầu
    Khói nhang thắp tỏa dâng lời khấn nguyện

    Anh củng đến cúi đầu bên em đứng
    Miệng lâm râm nhưng biết nói gì đây
    Rồi bỗng dưng như được phúc no đầy
    Anh nguyện khẽ Kính mừng Maria đầy phúc

    Em ngơ ngác lặng nhìn chàng trai lạ
    Anh nghe như cả vũ trụ im hơi
    Lòng cuồng say trong cảm xúc bồi hồi
    Kinh Kính Mừng anh đọc vang lần nữa!

    TVN - 1978
    Lần sửa cuối bởi thylan; 06-03-2020 lúc 06:42 PM

  2. 11 Thành viên dưới đây cảm ơn thylan vì bài viết hữu ích này


  3. #2
    Avatar của maimo
    Điều Hành Viên & Thủ Quỹ VNTH
    Hiện Đang :    maimo đang ẩn
    Tham gia ngày : Feb 2011

    Bài gửi : 3.355
    Thanks
    38.683
    Thanked 28.498 Times in 3.402 Posts
    Blog Entries
    14


    NỖI NIỀM THỊ NỞ

    Người ta cứ bảo dở hơi
    Chấp chi miệng thế lắm lời thị phi
    Dở hơi-nào dở hơi gì
    Váy em sắn lệch nhiều khi cũng tình.
    Làng này khối kẻ sợ anh
    Rượu be với chiếc mảnh sành cầm tay.
    Sợ anh chửi đổng suốt ngày
    Chỉ mình em biết anh say rất hiền.
    Anh không nhà cửa bạc tiền
    Không ưa luồn cúi, không yên phận nghèo.
    Cái tên mơ mộng Chí Phèo
    Làm em đứt ruột mấy chiều bờ ao,
    Quần anh ống thấp, ống cao
    Làm em hồn vía nao nao đêm ngày.
    Khen cho con tạo khéo tay
    Nồi này thì úp vung này chứ sao,
    Đêm nay trời ở rất cao.
    Sương thì đậm quá, trăng sao lại nhòa,
    Người ta, mặc kệ người ta
    Chỉ em rất thật đàn bà với anh.
    Thôi rồi đắt lắm tiết trinh
    Hồn em nhập bát cháo hành nghìn năm./.
    Tác giả: Quang Huy.
    Lần sửa cuối bởi maimo; 15-08-2019 lúc 10:28 PM
    " Cho đi không phí
    người nhận không biết dùng mới phí mà thôi "

    http://vnthihuu.net/showthread.php?2...962#post120962

  4. 11 Thành viên dưới đây cảm ơn maimo vì bài viết hữu ích này


  5. #3
    Avatar của thylan
    Điều Hành Viên Chính
    Hiện Đang :    thylan đang ẩn
    Tham gia ngày : May 2011

    Bài gửi : 4.479
    Thanks
    52.347
    Thanked 29.668 Times in 4.450 Posts
    Bài thơ xuân 2021 mà tôi rất tâm đắc!
    Thân mến tặng bạn già U 60, U 70...


    XUÂN KHÔNG GIÀ...

    Xuân đã về trên đôi mắt sụp mi
    Nhưng con ngươi vẫn ngời sáng diệu kỳ
    Nhìn thấy rõ hơn hôm nay và quá khứ...
    Mỉm môi cười, thương quá quãng đời đi!

    Xuân đã về trên những nếp da nhăn
    Ôi còn đâu mơ mộng tuổi trăng rằm
    Ta nuối tiếc nhưng không hề luyến tiếc...
    "Không ai hai lần tắm trên một dòng sông"!

    Xuân đã về trên mái tóc hoa râm
    Nhưng tình yêu năm tháng vẫn nảy mầm
    Hay: (Nhưng tình yêu vẫn cháy bỏng trong lòng)
    Chim vẫn hót trong vườn hoa thơm ngát...
    Cuộc đời vui rộn rã sáu mươi năm!

    Xuân đã về trong mỗi trái tim yêu
    Chia sẻ cùng nhau buồn ít, vui nhiều
    "Hãy cho nhau những gì ta đang có...
    Lỡ mai nầy không có để cho nhau!"

    Xuân đã về trên mảnh đất quê hương
    Muôn hoa khoe sắc trên khắp nẻo đường
    Ta cảm thấy lâng lâng niềm vui lạ...
    Tình yêu già bỗng trẻ lại, thật dễ thương!
    Hay: (Tình yêu già bỗng hóa trẻ, thật dễ thương)

    (Sưu tầm trên mạng chưa rõ tên TG)

    Chú thích:
    - "Không ai tắm hai lần trên một dòng sông” - là câu nói của triết gia Hy Lạp cổ đại Heraclitus với hàm ý rằng vạn vật trên thế giới luôn luôn vận động và không ngừng thay đổi, không có thứ gì tồn tại lâu hơn một khoảnh khắc.
    - Đôi mắt sụp mi - do lão hóa, ý muốn nói tuổi già.
    Lần sửa cuối bởi HỒNG THOẠI; 01-03-2021 lúc 06:32 AM

  6. 8 Thành viên dưới đây cảm ơn thylan vì bài viết hữu ích này


  7. #4
    Avatar của thylan
    Điều Hành Viên Chính
    Hiện Đang :    thylan đang ẩn
    Tham gia ngày : May 2011

    Bài gửi : 4.479
    Thanks
    52.347
    Thanked 29.668 Times in 4.450 Posts
    Một bài thơ hay của Trịnh Công Sơn

    (Bài viết của Hoàng Ngọc Hiến)



    Một nhóm những người yêu thơ mời tôi tham gia chọn một chùm những bài thơ tình hay của thế kỷ. Tôi tiến cử một bài, đó là ca từ bài hát “Đêm thấy ta là thác đổ” của Trịnh Công Sơn.

    Một đêm bước chân về gác nhỏ
    Chợt thấy đoá hoa tường vi
    Bàn tay ngắt hoa từ phố nọ
    Giờ đây đã quên vườn xưa

    Một hôm bước qua thành phố lạ
    Thành phố đã đi ngủ trưa
    Đời ta có khi tựa lá cỏ
    Ngồi hát ca rất tự do

    Nhiều khi bỗng như trẻ nhớ nhà
    Từ những phố kia tôi về
    Ngày xuân bước chân người rất nhẹ
    Mùa xuân đã qua bao giờ

    Nhiều đêm thấy ta là thác đổ
    Tỉnh ra có khi còn nghe

    ****

    Một hôm bước chân về giữa chợ
    Chợt thấy vui như trẻ thơ
    Đời ta có khi là đốm lửa
    Một hôm nhóm trong vườn khuya

    Vườn khuya đoá hoa nào mới nở
    Đời ta có ai vừa qua
    Nhiều khi thấy trăm nghìn nấm mộ
    Tôi thấy quanh đây hồ như

    Đời ta hết mang điều mới lạ
    Tôi đã sống rất ơ hờ
    Lòng tôi có đôi lần khép cửa
    Rồi bên vết thương tôi quì

    Vì em đã mang lời khấn nhỏ
    Bỏ tôi đứng bên đời kia.


    Ca từ bài này (tách khỏi nhạc) hoàn toàn đứng được như một bài thơ. Một bài thơ hay.
    Đọc bài thơ ta đi vào thế giới mơ mơ của gác nhỏ và đốm lửa, của lá cỏ và lời khấn nhỏ, của đoá hoa mới nở và bước chân người rất nhẹ… Trong thế giới nhỏ nhẹ này có thác đổ. Sự mãnh liệt của tình yêu thường được so sánh với bão táp (Cơn bão tới rồi, tiếng rì rầm nước, lửa…, Maiacopxki). Cơn bão nào rồi cũng tan. Trận bão nào cũng để lại tan hoang, phá phách. Thác đổ cũng mãnh liệt. Nhưng đây là sự mãnh liệt vĩnh cửu và không hề có sự phá phách. Thác đổ là “tình yêu vô cùng”.

    Không thể không nói đến không gian thành phố trong bài thơ này.

    Một hôm bước qua thành phố lạ
    Thành phố đã đi ngủ trưa…

    Dễ từ Nguyễn Bính, phố đã vào thơ. Và tiếp theo phố tỉnh là phố huỵện, phố nhỏ, phố buồn, phố cảng, phố núi… Nhưng chưa có thành phố. Trịnh Công Sơn phát hiện chất thơ của thành phố: những giấc mơ và những chiều lộng gió, không gian màu áo bay lên và những con đường nằm nghe nắng mưa… (hẳn là thành phố biết ơn người nghệ sĩ đã dốc hết tinh hoa để nhân loại hoá nó). Đồng thời cảm nhận sâu sắc âm hưởng bi kịch của thành phố “hoang vu” , thành phố “không hồn”.

    Vì em đã mang lời khấn nhỏ
    Bỏ tôi đứng bên đời kia.

    Rất có thể bên đời kia là “sa mạc thành phố”, nỗi ám ảnh không riêng gì của người nghệ sĩ du ca.

    Tình yêu không bao giờ cũ và hình như cũng không bao giờ mới. Ấn tượng tính hiện đại trong thơ Trịnh Công Sơn là ở cảm quan thành phố của tác giả.

    Nhạc sĩ Nguyễn Xuân Khoát và nhạc sĩ Văn Cao hết sức coi trọng ca từ trong nhạc Trịnh Công Sơn. Nguyễn Xuân Khoát: “Trịnh Công Sơn viết dễ như lấy chữ từ trong túi ra”. Văn Cao: “với những lời,ý đẹp và độc đáo đến bất ngờ, ở Sơn, nhạc và thơ quyện vào nhau đến độ khó phân định cái nào là chính, cái nào là phụ”. Thơ Việt hiện đại không thể thiếu những bài thơ hay trong ca khúc Trịnh Công Sơn.

    “Tài hoa, tinh tuý đã cất cánh từ những ca khúc đầu tay và độc chiếm một đường bay ngoạn mục, sầu muộn của văn chương lãng mạn thế kỷ này” (lời của Kim Ngọc, nhạc sĩ Hà nội trả lời bài phỏng vấn của Hoàng Ngọc Hiến về ca khúc Trịnh Công Sơn).

    Hoàng Ngọc Hiến
    Báo Người Đẹp Việt Nam số Tết năm 2000

  8. 6 Thành viên dưới đây cảm ơn thylan vì bài viết hữu ích này


  9. #5
    Avatar của thylan
    Điều Hành Viên Chính
    Hiện Đang :    thylan đang ẩn
    Tham gia ngày : May 2011

    Bài gửi : 4.479
    Thanks
    52.347
    Thanked 29.668 Times in 4.450 Posts
    Nhân kỷ niệm ngày mất của nhạc sỹ Trịnh Công Sơn (1.4.2001), nhà báo Huỳnh Dũng Nhân đã sáng tác bài thơ làm từ tựa đề bài hát của Trịnh Công Sơn tặng những người yêu nhạc Trịnh.

    Mình tôi một cõi đi về
    Tình xa, tình nhớ trăm bề em ơi
    Diễm xưa, xưa lắm, thật rồi
    Chỉ là Cát bụi bạc môi hồng đào
    Ngẫu nhiên, yêu dấu tan theo
    Vết lăn trầm
    phủ rong rêu nỗi buồn
    Em đi bỏ mặc con đường
    Tôi về với tuổi đá buồn ngàn năm
    Biết đâu nguồn cội xa xăm
    Một mình cúi xuống thật gần, ru em
    Em còn nhớ hay em đã quên?
    Bên đời hiu quạnh lệ huyền ướt mi
    Kỷ niệm để gió cuốn đi
    Phôi pha, ngăn cách, còn gì cho nhau
    Cuối cùng cho một tình yêu
    Lời buồn thánh
    lẫn trong lời mẹ ru
    Dịu dàng tình xót xa vừa
    Ra đồng giữa ngọ, vườn xưa một mình
    Rừng xưa đã khép thực tình
    Sóng về đâu? Nắng thủy tinh cuối trời
    Bao giờ xin trả nợ người
    Đời cho ta thế Khói trời mênh mông
    Buồn quá lời của dòng sông
    Rừng xanh xanh mãi, lại gần với nhau
    Tôi còn yêu, em còn yêu
    Bay đi thầm lặng những chiều tìm nhau
    Hoa vàng mấy độ mai sau
    Ru đời đã mất, tình sầu nợ vay
    Dường như một lời chia tay
    Đôi ta còn có bao ngày ướt mi?

  10. 6 Thành viên dưới đây cảm ơn thylan vì bài viết hữu ích này


  11. #6
    Avatar của thylan
    Điều Hành Viên Chính
    Hiện Đang :    thylan đang ẩn
    Tham gia ngày : May 2011

    Bài gửi : 4.479
    Thanks
    52.347
    Thanked 29.668 Times in 4.450 Posts

    CỎ XÓT XA ĐƯA


    CỎ XÓT XA ĐƯA mộng đá vàng
    BỐN MÙA THAY LÁ nỗi buồn sang
    LỜI THIÊN THU GỌI mây mờ khuất
    NHƯ CÁNH VẠC BAY lệ tủi tràn
    NGHE TIẾNG MUÔN TRÙNG đau gấm lụa
    BÊN ĐỜI HIU QUẠNH xót đài trang
    ĐƯỜNG XA VẠN DẶM câu thề giữ
    CÒN MÃI TÌM NHAU dẫu muộn màng
    Quốc Quyền 1/4/2016



  12. 6 Thành viên dưới đây cảm ơn thylan vì bài viết hữu ích này


  13. #7
    Avatar của thylan
    Điều Hành Viên Chính
    Hiện Đang :    thylan đang ẩn
    Tham gia ngày : May 2011

    Bài gửi : 4.479
    Thanks
    52.347
    Thanked 29.668 Times in 4.450 Posts
    - Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa...
    Thơ NGUYỄN DUY
    ☘️☘️☘️☘️☘️
    Bần thần hương huệ thơm đêm
    khói nhang vẽ nẻo đường lên niết bàn
    chân nhang lấm láp tro tàn
    xăm xăm bóng mẹ trần gian thuở nào
    Mẹ ta không có yếm đào
    nón mê thay nón quai thao đội đầu
    rối ren tay bí tay bầu
    váy nhuộm bùn áo nhuộm nâu bốn mùa
    Cái cò... sung chát đào chua...
    câu ca mẹ hát gió đưa về trời
    ta đi trọn kiếp con người
    cũng không đi hết mấy lời mẹ ru
    Bao giờ cho tới mùa thu
    trái hồng trái bưởi đánh đu giữa rằm
    bao giờ cho tới tháng năm
    mẹ ra trải chiếu ta nằm đếm sao
    Ngân hà chảy ngược lên cao
    quạt mo vỗ khúc nghêu ngao thằng Bờm...
    bờ ao đom đóm chập chờn
    trong leo lẻo những vui buồn xa xôi
    Mẹ ru cái lẽ ở đời
    sữa nuôi phần xác hát nuôi phần hồn
    bà ru mẹ... mẹ ru con
    liệu mai sau các con còn nhớ chăng
    Nhìn về quê mẹ xa xăm
    lòng ta - chỗ ướt mẹ nằm đêm xưa
    ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
    miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương...
    Saigon, mùa thu 1986
    Nguyễn Duy



  14. 5 Thành viên dưới đây cảm ơn thylan vì bài viết hữu ích này


  15. #8
    Avatar của thylan
    Điều Hành Viên Chính
    Hiện Đang :    thylan đang ẩn
    Tham gia ngày : May 2011

    Bài gửi : 4.479
    Thanks
    52.347
    Thanked 29.668 Times in 4.450 Posts
    CÓ KHI
    CÓ KHI MƯA NGOÀI TRỜI,
    LÀ GIỌT NƯỚC MẮT EM...
    ĐÃ NƯƠNG THEO VÀO ĐỜI...
    LÀM TỪNG NỖI ƯU PHIỀN

    Có khi những oan khiên,
    Là cặn rượu đáy cốc,
    Đã hùa vào... rồi đọng,
    Thành ngụm nốc qua sầu.
    Có khi tiếng chuông đầu,
    Là hồn theo bay bổng,
    Như hoà cùng tỉnh thức...
    Thành nương tựa trăm năm...
    NAM MÔ QUAN THẾ ÂM!
    LÊNGA
    5 g sáng 6/4/21.Trước bài kinh sáng.
    Ghi chú: Những chữ in là ca từ của TRỊNH CÔNG SƠN trong bài RU ĐỜI ĐI NHÉ.



  16. 5 Thành viên dưới đây cảm ơn thylan vì bài viết hữu ích này


  17. #9
    Avatar của thylan
    Điều Hành Viên Chính
    Hiện Đang :    thylan đang ẩn
    Tham gia ngày : May 2011

    Bài gửi : 4.479
    Thanks
    52.347
    Thanked 29.668 Times in 4.450 Posts
    EM CHẲNG CÔ ĐƠN, NGUYỄN THỊ SÀI GÒN
    Tác giả: Quyên Di






    Em đổ bệnh, em nằm dài lạnh lẽo
    Tưởng chừng như ai cũng vội quay lưng
    Em còn đâu những ngày tháng tưng bừng
    Đầy sắc thắm và vui cười hớn hở.
    Nguyễn Thị Sài Gòn, khó khăn từng hơi thở
    Nguyễn Thị Sài Gòn, cơn đau đớn toàn thân
    Nguyễn Thị Sài Gòn em đang rất, rất cần
    Một thông cảm, một lời cầu, nguyện ước.
    Nguyễn Thị Sài Gòn, hãy dừng cơn bạc nhược
    Tự định nghĩa mình, em chính là ai?
    Em là người yêu của muôn triệu đời trai
    Đã anh dũng đấu tranh cho Tổ Quốc.
    Nguyễn Thị Sài Gòn, em dựng xây đại cuộc
    Là niềm tin là nắng đẹp miền Nam
    Nguyễn Thị Sài Gòn, tên em lóng lánh nạm vàng
    Hòn Ngọc Viễn Đông một thời xuân sắc.
    Nguyễn Thị Sài Gòn, em là cơn gió lốc
    Xua tan đi bao cay đắng phận nghèo
    Em là vòng tay ôm lấy những gieo neo
    Của hàng triệu con người tìm về em kiếm sống.
    Nguyễn Thị Sài Gòn, em là người có trái tim mở rộng
    Đã xông pha giữa bão lụt miền Trung
    Em là tấm chăn cho muôn kiếp lạnh lùng
    Là cơm bánh, là thuốc men, chỗ ở.
    Cơn dịch bệnh không chừa nơi chọn chỗ
    Nghe tin nguy là em vội lên đường
    Hành trang đem theo: ba lô đựng tình thương
    Cứu giúp bệnh nhân, không nề hà gian khổ.


    *
    Nguyễn Thị Sài Gòn, em bình tâm, đừng than thở
    Việc đầu tiên, hãy tự chữa cho em
    Phương thuốc diệu kỳ là chính tình thương
    Đừng làm khó chính em, đừng buông lời oán trách.
    Phương thuốc thứ hai, tự em bắt mạch
    Để biết rằng em bệnh bởi vì đâu
    Đương nhiên dịch về em cũng lo âu
    Nhưng không phải cứ thấy gì làm đó
    Để đẩy dịch đi, em cần biết rõ
    Không am tường, sẽ đẩy dịch bùng lên.
    Nguyễn Thị Sài Gòn, em nhớ đừng quên
    Cũng là em nhưng có nhiều chi thể
    Hãy đỡ đần nhau, lạ quen bất kể
    Chia sớt cho nhau tấm bánh miếng cơm
    Trong cuộc sống chung, không tính thiệt hơn
    San sẻ cho nhau, nhất là những mảnh đời bất hạnh.
    Nguyễn Thị Sài Gòn, em hãy nên vững mạnh
    Biết bao nhiêu y sĩ đang cùng cứu chữa em
    Cho dù mệt nhoài mồ hôi đổ lem nhem
    Kiếm vài phút nghỉ ngơi, nằm dưới sàn bệnh viện.
    Nguyễn Thị Sài Gòn ơi, em nên hãnh diện
    Ngày hôm nay bao ánh mắt hướng về em
    Những chuyến xe chở rau từ lục tỉnh đưa lên
    Những đoàn tàu tốc hành từ miền Trung chuyển muôn tấm lòng đã tới.
    Em có nghe lời Tổng Giám Mục Nguyễn Chí Linh kêu gọi
    Khắp nước đổ về Sài Gòn (như trận tổng công kích tình thương)?
    Cụ bà kia chẳng còn tính thiệt hơn
    Có con heo 120 ký, gửi tặng em nguyên vẹn
    Rồi thánh thất, chùa chiền, thánh đường, tu viện
    Chuyển về em từng triệu triệu tấm lòng
    Có người trẻ nào mắt sáng hồn trong
    Đã chuẩn bị tìm đến em, hối hả.
    Nguyễn Thị Sài Gòn, em nên thoả dạ
    Cô lập em, nhưng em chẳng kêu rên
    Nguyễn Thị Sài Gòn, rồi em sẽ lớn mạnh lên
    Khi đã qua cơn bệnh đau thế kỷ.
    Muôn triệu trái tim cùng chung ý chí
    Cứu lấy em trong giờ phút lâm nguy.
    Nguyễn Thị Sài Gòn, hờn tủi làm chi
    Em hãy đứng lên, ơi Sài Gòn nghĩa khí
    Rồi sẽ qua đi buồn đau, em nhỉ
    Sức sống vươn lên, em mãi vẫn còn.
    Em chẳng cô đơn, Nguyễn Thị Sài Gòn!

    Quyên Di


    Lần sửa cuối bởi thylan; 14-07-2021 lúc 08:57 PM

  18. 5 Thành viên dưới đây cảm ơn thylan vì bài viết hữu ích này


+ Trả lời chủ đề

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình