LỜI GIỚI THIỆU
Như là dòng nước biếc
Như mây chiều thong dong
Khi cuộc đời mải miết
Xuân hạ đến thu đông
*
Tôi thấy rằng, cuộc đời cũng giống như một bài thơ. Chúng ta không hiểu được bài thơ ấy khi còn trẻ, và khi hiểu được thì chúng ta đã không còn trẻ nữa. Nhân sinh là một con đường dài, chúng ta ai cuối cùng cũng đi đến một nơi giống nhau, cát bụi lại trở về với cát bụi. Đôi khi trên bước đường vội vã của mình, ta chợt nhận ra rằng, chúng ta đang bỏ qua những niềm vui và điều tuyệt diệu đang xảy ra trong cuộc sống hiện tại xung quanh, những điều hạnh phúc thực sự đơn giản lắm. Dừng lại bên đường để hít căng lồng ngực vị ngọt ngào của hương cỏ, tận hưởng ấm áp của ánh nắng ngày đông, để ngọn gió biển mùa hạ thổi tung bay cả mái tóc, hay tự dưng sững người, chìm đắm trong sự tĩnh lặng trong trẻo, tinh khiết của vầng trăng đêm thu.. Có lẽ ta sẽ nhận thấy chân giá trị của cuộc sống qua những điều như thế.
*
Trải trăng xuống cỏ, tôi nằm
Đắp lên mình cả tháng năm dại khờ
*
Tôi muôn đời vẫn luôn là kẻ lãng mạn, chỉ mong được sống với niềm đam mê của mình, được ngâm những vần thơ cùng nắng, cùng gió, giữa thiên nhiên và trời đất.
Và, mong rằng, có ai đó trên bước đường hối hả của mình, dừng lại một phút để nghe thấy những vần dịu dàng của Lời yêu trên cỏ