Ùa vào ùa ra ngôi nhà trống
gió thật vô tình chẳng biết yêu
đành rằng lòng tôi kín mọi chiều
tình em lẩn vào đâu thiết ra
say dậy bông hồng gió lân la
hoa bèn tỏa hương – bản hòa ca
cánh chuồn đêm buông về neo đậu
bình yên một cõi nơi sân nhà
mọi chuyện hình như trời định sẵn
sự đời ngẫu nhiên hóa tất nhiên
anh ả hai nơi dầu cách biệt
duyên phận khoác vai về một miền
gọi hè ve kêu giọng triền miên
túm năm tụm ba ngồi đây đó
đâu biết giỏ xe chùm phượng đỏ
ai đó chờ ai góc cổng trường
Biển, anh và em
Nơi tạm biệt nhau có khung trời vời vợi
có mái trường hoa phượng đỏ ngời ngời
tay ấm trong tay sao lòng dạ rối bời
ôi! Phút ấy sao chỉ tày gang tấc
nay ngờ đâu được gặp em nơi biển xanh cát trắng
sóng dạt dào gió lộng tầng cao ngời ngời nắng
giọt nước mắt nào giành cho nhau đây
thỏa nỗi nhớ mong tháng tháng ngày ngày
biết anh thích màu xanh, em mặc màu hồ thủy
còn áo anh mang đậm sắc tím em yêu
nhớ không em hoàng hôn khỏa tím trời chiều
dẫn dụ bằng lăng, linh sam thi nhau khoe sắc
ước anh là biển xanh còn em là bờ cát trắng
sóng mãi mãi hôn bờ ầm ào rồi phẳng lặng
hàng thông soài tay như chứng nhân đôi mình
hình đôi ta in trên đại dương mênh mang .