CHA ƠI CON BIẾT TÌM ĐÂU
Tuy đã xa qua bao nhiêu ngày tháng
Hình bóng cha con nhớ mãi những chiều
Lâu lắm rồi không được thấy cha yêu
Nhớ thương này gởi mây về bên ấy
Con nhớ lắm ngày con còn thơ ấu
Cha và con thức dưới ánh đèn vàng
Cha dậy con bài tập đọc vỡ lòng
Hàng chữ đầu ôi sao mà khó quá
Mùa khai trường cha ngồi bên khung cửa
Bọc cho con những quyển tập xinh xinh
Cha viết vào bìa hai chữ Vân Minh
Con thich quá đứng bên cha khép nép
Con nhớ rõ những lần cha về phép
Bồng con lên cha âu yếm hôn con
Dặn con rằng phải cố gắng ngoan hơn
Con gật đầu miệng cười như hoa nở
Rồi thức dậy sau một đêm say ngủ
Gọi cha ơi sao chẳng thấy trả lời
Mẹ bảo rằng cha đi lúc mưa rơi
Con mếu máo nhìn quanh căn nhà vắng
Con cũng muốn cuộc đời mình may mắn
Để cha yêu khỏi phải bận tâm nhiều
Nhưng ước nhiều mà có được bao nhiêu
Con trở về trên đầu vành khăn trắng
Cha đón con với đôi tay mở rộng
Mái nhà xưa còn đó những giàn hoa
Con thấy cha qua một thoáng lệ nhoà
Như quay vội lau nhanh hàng nước mắt
Cha đền bù tình thương con đã mất
Chăm lo con như thuở bé ngày nào
Rồi những đêm tâm sự dưới trăng sao
Kể con nghe chuyện đời cha khi trẻ
Con xuôi ngược những bước chân buồn tẻ
Nhớ về cha con đau xót trong lòng
Chiếc lá vàng rơi xuống cạnh giòng sông
Thương cha quá con gục đầu nức nở
Con gom lại ngàn bông hồng chớm nở
Về tặng cha khi cha khi xuân đến bên thềm
Trên bàn thờ lung linh ảnh cha thân
Con cúi xuống khấn thầm lời cảm tạ .
VM.