LỄ KHAO LỀ THẾ
“Lễ khao lề thế lính Hoàng Sa”
Di sản trăm năm của nước nhà
Quảng Ngãi quê xưa tình đất mẹ
Lý Sơn cảnh mới nghĩa ông cha
Gia đình ly biệt trùng dương đó
Mái ngói dựng lên giữa đảo mà
Vạn thuở chủ quyền luôn giữ lấy
Nhớ nguồn căn cội triệu dân ta!
Huy Thanh
(Tp Tân An)
VỀ HƯU
Về hưu lớp học phải buông rời
Tải chữ đưa trò đến vạn nơi
Vững chí lời ươm tròn nẻo đạo
Bền tâm ý trải trọn ân đời
Hương ngời bấy thuở tình không cạn
Sắc rạng bao mùa nghĩa chẳng vơi
Sóng vỗ thuyền trôi vào kỉ niệm
Đò xa dõi bước tận chân trời.
Huy Thanh
(Tp Tân An)
Lần sửa cuối bởi Huy Thanh; 02-06-2022 lúc 04:59 PM
BẠN HỨA
Kêu mình bạn hứa đãi bông lau
Lẩu mắm mùi lan bụng rõ cào
Hớn hở thuyền xuôi nồng nghĩa đợi
Êm đềm ngõ đến rạng tình trao
Trăm mùa giữa hạ mừng anh tới
Những buổi đầu thu đón bậu vào
Mãn nguyện kỳ sau gà nướng vỉ
Bao lần viếng nữa dạ thầm nao.
Huy Thanh
(Tp Tân An)
ĐÁ BANH
Thân tròn ruột rỗng gọi là banh
Bổng lại bay qua khối kẻ giành
Cỏ úa người than vì thích giật
Chân tàn bạn khóc bởi ham tranh
Cầu môn giữ giỏi không vào lưới
Hậu vệ chơi hay chẳng lọt mành
Huấn luyện viên mừng do hổng thẻ
Mười ngày đá nữa dưới trăng thanh.
Huy Thanh
(Tp Tân An)
BON SAI
Bậu tỉa giùm tôi mấy chỗ này
Kia nhìn tạo dáng rõ ràng hay
Long chầu chững chạc bao người nể
Hổ phục uy nghi những vuốt bày
Bóng rọi êm đềm mơ chữ thả
Chân xòe mạnh mẽ khiến lòng say
Điền viên ngoạn cảnh thơ cùng khách
Vẻ đẹp hồn hoa ngắm mỗi ngày.
Huy Thanh
(Tp Tân An)
BẮC CỰC QUANG
Hãy đến xem kìa bắc cực quang
Hoàng hôn quyện lẫn ánh trăng vàng
Lưng trời giống cảnh thời khai địa
Quả đất như hình buổi hỗn mang
Trí ngỡ đang nhìn nơi hỏa ngục
Hồn mơ mộng ngắm cõi thiên đàng
Trò chơi tạo hóa bao kì lạ
Thượng Đế cho rằng vậy mới sang!
Huy Thanh
(Tp Tân An)
SUỐI NGUỒN TƯƠI TRẺ
Suối nguồn tươi trẻ mãi màu xanh
Vượt những triền cao trải thác gành
Cuối hạ hoa vàng không rụng cánh
Mùa đông liễu thắm chẳng xa cành
Đường lên thẳng dốc trì chân chậm
Ngõ xuống quanh sườn rảo bước nhanh
Cảnh sắc bồng lai nàng tắm gội
Da hồng má phấn đẹp như tranh.
Huy Thanh
(Tp Tân An)
MÃNG XÀ
Vạn cổ trần gian ghét mãng xà
Răng đầy chất độc giữ hồn ta
Da nhờn quấn lẹ âm thầm hả
Mắt nhỏ trườn nhanh lặng lẽ mà
Dữ dội người ơi nhìn phải cách
Âu sầu bạn hỡi thấy rời xa
Êm đềm cuộc sống nên đường rẽ
Bỗng gặp đừng quên, tránh chẳng thà!
Huy Thanh
(Tp Tân An)