MƠ CẬU TÚ
Một gian phòng rộng ở tầng ba (1)
Hai đứa ít xu hoá ở nhờ
Sáng sáng đến trường, chiều bát phố
Vườn hoa, ghế đá bạn cùng ta.
Điện, nước, tiền nhà chẳng phải lo
Ăn thì ra “Tiệm’’ khỏi phiền hà
Mắm, dấm nhà hàng ta thả sức
Canh suông một bát cứ chan hoà!
Cứ thế tháng ngày lặng lẽ trôi...
Phải ăn, phải học, phải nên người
Đíp Nôm (2) quyết đạt cho kì được
Thông, Kí (3)chẳng mơ, muốn TÚ TÀI!(4)
Tháng 4- Giáp Ngọ 1954
12 Trần Xuân Soạn- Hà Nội .
( 1)Cuối năm 1953 tôi chuyển đến 12 Trần Xuân Soạn ở cùng 5 người bạn khác, thuê một gian phòng ở tầng 3, góp gạo thổi cơm chung, cuộc sống rất vui tươi hoà hợp. Cuối tháng 3, chiến tranh mở rộng, ác liệt, 4 người bạn phải bỏ học về quê, còn lại hai chúng tôi không đủ tiền thuê nhà. Đang lo lắng thì một duyên may đến: Có người muốn thuê lại với điều kiện: chịu mọi chi phí về điện, nước, tiền nhà; đổi lại, hàng ngày, từ 7-11 và 13 -17 giờ, chúng tôi không được có mặt ở nhà. Thé là hàng ngày tôi đành, sáng đến trường, chiều mượn ghế đá vườn hoa làm Góc học tập, chủ nhật lang thang cả ngày. May mà năm đó ít mưa, cuộc sống cứ thế kéo dài hêt hai tháng cuối năm học.
(2) Đíp Nôm là bằng Tốt nhiệp cấp II
(3) Thông, Kí là các chức vụ hành chính thời Pháp.
(4) Tú Tài là tốt nghiệp cấp III. Thời tôi cả huyện mới có một trường Tiểu học. Tôi phải học Cha ba năm lớp Sơ đẳng (ba) vì không có lớp trên. Mãi năm học 50-51 TT Cẩm Giàng mới có trường Tiểu học. Thi Tiểu học phải đi Tỉnh. Thi có bốn môn viết: Luận văn, Chính tả, Toán đố và Bốn câu hỏi về khoa học thường thức. Xong thi viết còn phải vào Vấn đáp, phải đạt được cả hai phần Thi viết và Vấn đáp mới trúng tuyển.
Cha tôi mới đỗ SÉC, tức là hết Tiểu học đã được bổ Hương sư, năm đó tôi đã học hết Thành chung năm thứ hai(lớp7), hai năm nữa kiếm được tấm bằng Đíp Nôm đã có thể đi làm kiếm tiền nuôi gia đình và ước mơ vươn tới tấm Bằng TÚ TÀI TOÀN PHẦN. Tuy nhiên:
KHÔNG CÓ GÌ QUÍ HƠN ĐỘC LẬP TỰ DO!