Giàu sang tiền để trong bồ
Không đem tiêu dụng điểm tô cho đời
Sao mà hà tiện rứa người
Khéo mà mất trộm e thời khổ đau.
HÀ TIỆN
Vàng đang dự trữ chất trong bồ
Nỏ giám ăn nhiều cháo nửa tô
Hắn dặn tiền ni dùng chẳng thể
Nàng khen của ấy dụng tha hồ
Vô giường thoải mái cười ra mặt
Ở mẹ xem chừng sống báo cô
Bạn gái không thèm chơi sợ tốn
Nhưng rồi vợ cuỗm hết tiền khô./.
TXS 11/01/2018
Qua đi pháo nổ rượu nồng
Sau tuần trăng mật loan phòng đợi ai
Vầng trăng chiếc bóng u hoài
Thề xưa lỗi đạo canh dài thở than
Từ khi bỏ bến sang ngang
Vì câu hiếu đạo đành mang phụ tình
CHỒNG CÓ BỒ
Bạn thấy chồng em đã cặp bồ
Theo nàng kiều nữ đậm mày tô
Ra đường dạo ấy quần nhăn nếp
Đổi tánh giờ đây áo ủi hồ
Lúc trẻ đâu ngờ hơn cả ngọc
Khi già vẫn biết chẳng bằng cô
Ông ơi mau cải tà qui chánh
Để gái moi tiền túi cạn khô
Vancali 1.10.18
Mong sao hạt thóc đầy bồ
Dù cho nghiêng ngã sóng xô cuộc đời
Câu thơ góp mặt góp lời
Chung trà chén rượu cứ vơi lại đầy.
CẦU MONG
Mong sao hạt thóc vẫn đầy bồ
Cảm mạo ra vườn sẵn tía tô
Lắm bạc không ham nàng vũ nữ
Nhiều xe chẳng đụng thứ giang hồ
Hôm thì hát xướng bên nhà cậu
Buổi lại hò vè ở xóm cô
Bút vẫn khơi lên màu cuộc sống
Xuân về nắng ấm giọt hanh khô.
DCHL
* Bài của thầy Sinh câu cuối chữ '' sạch '' bị thất luật nên DC theo chân cô Cà sửa lại thành chữ '' tiền '' cho đúng vần bằng , nếu thầy có chọn từ khác thì DC sẽ sửa lại sau vậy.
Ngàn xưa ai chế chữ " bồ "
Làm cho phái mạnh có " đồ " quậy tưng
Chân dài hầu hạ ẳm bưng
Ăn hoài ngộ độc phù sưng cả người !
Xương khô
Quý ông cố tật muốn thêm bồ
Ngọt mật nên ruồi bám miệng tô
Bởi khoái chân dài lân cận quán
Vì mê sắc đẹp quẩn quanh hồ
Cơm nhà chê nguội nên tìm ả
Phở tiệm khen nồng lại kiếm cô
Lụy sắc anh hùng sa củi sắt
Không tiền héo úa bộ xương khô
Vancali 1.14.18