LẮM KIỂU NGỜ
Buổi sáng thèm xơi món vị bò
Rau thời đẫy dĩa chẳng còn lo
Tô đầy ngập nước cho nhiều sụn
Bún mập đều dây bỏ ít giò
Béo ngọt vì hương quanh quẩn tỏa
Ngon mềm bởi thịt khó khuây ho
Bà con bảo nhỏ tiền căng nhé
Nếu nghiện mà ăn lắm kiểu ngờ
Như Quỳnh
CHẲNG LƯỢT NGỜ
Xực bún tôi đây khoái sụn bò
Tô tràn những thịt đuổi buồn lo
Rau nhiều trụng tái đừng thêm chả
Giá ít trần xanh chớ bỏ giò
Chẳng ngại đường xa khi vẫn thích
Không nề hẻm nhỏ lúc còn ho
Vì mê vị mắm nên lòng mãi
Cảm giác thèm luôn khó lượt ngờ
Xuân Đông
DỄ AI NGỜ
Chiều nay tớ mới tậu đôi bò
Chủ quán mua liền vợ cũng lo
Lãi tốt bầy con chăm chút mặt
Lời ngon lũ cháu vuốt ve giò
Không cầm ví lại nhiều tên hỏi
Chẳng phát tiền thì lắm đứa ho
Rốt cuộc còn chừng đâu tỷ mấy
Đem chôn xuống đất dễ ai ngờ.
DCHL
CHỚ
Dạ Cổ vừa kêu lão mất bò
Bao nhà lối xóm thập thò lo
Bên rào kiếm chuyện chàng soi lá
Cạnh giếng tìm dây chú thử giò
Quát lũ con khờ chưa thuở nhốt
La bà vợ điếc chẳng lần ho
Điên đầu Bác Thoại mời qua nói:
Chớ kiểu rầy nhau dẫn đến ngờ
Lê Thu Trang