+ Trả lời chủ đề
Trang 2/2 ĐầuĐầu 1 2
Hiện kết quả từ 11 tới 13 của 13

Chủ đề: Thơ dịch Phạm Minh Khôi

  1. #11
    Bạn Thâm Giao
    Hiện Đang :    PHẠM MINH KHÔI đang ẩn
    Tham gia ngày : Jan 2013
    Đến từ : Hà Nội

    Bài gửi : 206
    Thanks
    2.311
    Thanked 2.160 Times in 205 Posts
    Nguyễn Trãi 海口夜泊有感
    一 蹩 江 湖 數 十 年
    海 門 今 日 繫 吟 船
    波 心 浩 渺 滄 州 月
    樹 影 參 差 浦 漵 煙
    往 事 難 蕁 時 易 過
    國 恩 未 報 老 堪 憐
    平 生 獨 抱 先 憂 念
    坐 擁 寒 衾 夜 不 眠

    Phiên âm: HẢI KHẨU DẠ BẠC HỮU CẢM
    Nhất biệt giang hồ sổ thập niên
    Hải môn kim nhật hệ ngâm thuyền.
    Ba tâm hạo diểu thương châu nguyệt
    Thụ ảnh sâm si phố tự yên.
    Vãng sự nan tầm thời dị quá
    Quốc ân vị báo lão kham liên.
    Bình sinh độc bão tiên ưu niệm
    Tọa ủng hàn khâm dạ bất miên.


    Dịch thơ: ĐÊM CỬA BIỂN CẢM HỨNG
    Giang hồ lưu lạc đã mười niên
    Cửa biển đêm nay lại buộc thuyền.
    Mặt sóng mênh mang, trăng bãi chiếu
    Ánh cây lố nhố , khói trùm lên.
    Việc xưa bóng cũ , khôn dìu lại
    Ơn nước,thân già chửa báo đền.
    “Lo trước hưởng sau” ôm chí cả
    Khoác chăn ngồi lạnh đợi qua đêm.
    Phạm Minh Khôi (dịch).


    Dịch thơ LB: ĐÊM CỬA BIỂN CẢM HỨNG
    Giang hồ lưu lạc mười niên
    Đêm nay cửa biển neo thuyền thơ chơi.
    Nước mênh mông , bãi sáng ngời
    Một vùng khói sóng, cây thời bóng im.
    Thời qua , việc cũ khó tìm
    Thân già ơn nước chưa đền đáng thương.
    Bình sinh chí cả* một đường
    Khoác chăn ngồi suốt đêm trường khôn khuây.
    Phạm Minh Khôi (dịch).
    *"lo trước hưởng sau"


    Và hai bài viết cũ của Nguyễn Trãi
    Nguyễn Trãi (1380-1442) .Đỗ tiến sĩ năm 1400
    Anh hùng dân tộc, danh nhân văn hóa


  2. 2 Thành viên dưới đây cảm ơn PHẠM MINH KHÔI vì bài viết hữu ích này


  3. #12
    Bạn Thâm Giao
    Hiện Đang :    PHẠM MINH KHÔI đang ẩn
    Tham gia ngày : Jan 2013
    Đến từ : Hà Nội

    Bài gửi : 206
    Thanks
    2.311
    Thanked 2.160 Times in 205 Posts
    THÁI THUẬN

    西 湖 春 怨
    蔡 順
    夜 夜 長 寒 月 影 斜
    春 風 歸 去 屬 誰 家
    紅 顏 樂 盡 蛾 眉 老
    腸 斷 無 人 問 野 花


    Phiên âm: TÂY HỒ XUÂN OÁN
    Thái Thuận

    Dạ dạ trường hàn nguyệt ảnh tà
    Xuân phong quy khứ thuộc thuỳ gia
    Hồng nhan lạc tận nga mi lão,
    Trường đoạn vô nhân vấn dã hoa.



    Dịch nghĩa: OÁN MÙA XUÂN TÂY HỒ

    Đêm đêm giá lạnh làm ánh trăng lu
    Gió xuân ghé lại rồi đi khỏi nhà ai.
    Má hồng vào lúc tàn cuộc vui thì cũng phai nhạt,
    lông mày bạc như người già
    Đau như đứt ruột nếu không có người để mắt tới hoa cỏ đồng nội (màu quê).



    Dịch thơ I: OÁN MÙA XUÂN TÂY HỒ



    Đêm đêm lạnh thấm ánh trăng tà,
    Gió đến nhà ai lại trở ra .
    Tàn hết cuộc vui mày thúy nhạt,
    Màu quê để vắng não lòng hoa.
    Phạm Minh Khôi (dịch)



    Dịch thơ II: OÁN MÙA XUÂN TÂY HỒ


    Lạnh đêm làm ánh trăng mờ,
    Nhà ai gió đến vật vờ rồi đi.
    Não lòng quên cỏ hoa quê
    Cuộc vui tàn má hồng, mi bạc màu.
    Phạm Minh Khôi (dịch)


    TRẦN MINH TÔNG 陳明宗
    (Trần Mạnh 1300-1357)
    白 藤 江
    陳明宗
    挽 雲 劍 戟 碧 巑 岏
    海 唇 吞 潮 捲 雪 瀾
    綴 地 花 鈿 春 雨 霽
    撼 天 松 籟 晚 霜 寒
    山 河 今 古 雙 開 眼
    胡 越 贏 輸 一 倚 欄
    江 水 渟 涵 斜 日 影
    錯 疑 戰 血 未 曾 乾

    Phiên âm: BẠCH ĐẰNG GIANG
    Vãn vân kiếm kích bích toàn ngoan
    Hải thẫn thôn triều quyến tuyết loan.
    Huyết địa hoa điền xuân vũ tễ
    Hám thiên tùng lại vãn sương hàn
    Sơn hà kim cổ song khai nhãn
    Hồ Việt doanh thâu nhất ỷ lan.
    Giang thủy đình hàm tà nhật ảnh
    Thác nghi chiến huyết vị tằng can.
    Dịch thơ I: SÔNG BẠCH ĐẰNG

    Giáo gươm tua tủa kéo tầng mây

    Xoáy nước triều dâng sóng bạc dầy.

    Mưa tạnh hoa phô tươi mặt đất

    Sương chiều thông réo lạnh trời cây.

    Non sông kim cổ hai lần dậy

    Hồ ,Việt thắng thua thỏang chút đây

    Chan chứa sông chiều ngầu ráng đỏ

    Ngỡ là máu giặc chửa khô này.

    Phạm Minh Khôi (phỏng dịch)


    Dịch thơ II: SÔNG BẠCH ĐẰNG

    Núi cao kéo vút tầng mây
    Triều đưa sóng bạc dâng đầy biển khơi.
    Mưa xuân điểm xuyết hoa cười
    Thông reo lay động chiều trời lạnh sương.
    Hai phen sông núi vững vàng
    Thắng thua Hồ Việt thêm càng vững tâm.
    Ráng chiều đỏ ối một vùng
    Còn ngờ máu nhuộm dòng sông Bạch Đằng.
    . Phạm Minh Khôi (phỏng dịch)


    KAITLYN MARR
    (Thơ Mỹ )


    MY LOVE

    Love is like a lump of gold
    Hard to get , and hard to hold.
    Of all the guys I’ve ever met,
    You’re the one I can’t forget..
    I do believe that God above,
    Created you for me to love.
    He chose you from all the rest,
    Because He knew I would love you best.
    Dịch nghĩa: TÌNH YÊU CỦA TÔI
    Tình yêu như là một thoi vàng
    Tìm kiếm đã khó nhưng giữ được lại càng khó hơn.
    Trong tất cả những gã con trai em đã từng gặp
    Thì anh là một người em không thể quên được.
    Em tin là Chúa ở trên trời cao
    Đã tạo ra anh để cho em yêu
    Người đã chọn anh từ tất cả những chàng trai còn lại
    Bởi Chúa biết rằng em yêu anh nhất.

    Dịch thơ: TÌNH YÊU CỦA TÔI

    Tình yêu như một thỏi vàng
    Kiếm, tìm đã khó, giữ càng khó thêm..
    Lũ trai trước đó từng quen,
    Chỉ mình anh chẳng thể quên được nào
    Em tin Chúa ở trên cao
    Tạo ra anh để buộc vào duyên em
    Chon anh , loại hết thanh niên
    “Em yêu anh nhất” , Chúa tin em mà .
    Phạm Minh Khôi (sưu tầm và dịch thơ)


  4. Thành viên dưới đây cảm ơn PHẠM MINH KHÔI vì bài viết hữu ích này


  5. #13
    Bạn Thâm Giao
    Hiện Đang :    PHẠM MINH KHÔI đang ẩn
    Tham gia ngày : Jan 2013
    Đến từ : Hà Nội

    Bài gửi : 206
    Thanks
    2.311
    Thanked 2.160 Times in 205 Posts
    Tiến tới kỷ niệm 250 sinh của Đại thi hào Nguyễn Du

    NGUYỄN DU
    (1765 - 1820)

    • Đây là bài “U cư Kỳ nhất” 幽 居 其一

    Dịch thơ: Ở NƠI U TỊCH (Bài 1)
    Hoa, lá cành đào rụng tả tơi
    Một gian nhà nát cửa then rời
    Trọ lâu quên hẳn mình là khách
    Sống mãi nên hay tuổi lão rồi.
    Giả ngố , xa quê , phòng thói tục
    Giữ mình , đời loạn , sợ người thôi.
    Bạc đầu lưu lạc danh chưa có
    Ngọn gió tây *làm khăn nhỏ rơi.
    Phạm Minh Khôi (dịch)


    Dịch thơ lục bát: Ở NƠI U TỊCH (bài 1)
    Lá, hoa đào rụng tả tơi
    Một gian nhà nát, cửa rời lỏng then
    Năm chầy già đã đeo bên
    Trọ lâu thân khách lãng quên mất rồi
    Tha hương giả ngố phòng đời
    Giữ mình thời loạn sợ người hại ta
    Bạc đầu sự nghiệp qua loa
    Gió tây thổi rớt khăn sa nhỏ rồi.
    Phạm Minh Khôi (phỏng dịch)

    • Theo tôi biết , bài này tác giả viết trong khoảng 10 năm đi ở ẩn(1786-1795),tránh né nhà Tây Sơn , và
    ngầm trách vì nhà Tây Sơn mà làm lỡ giở công danh của mình. Câu kết của bài thơ đã nói lên điều đó
    (ý tại ngôn ngoại ? )


    Nguyễn Du (1765-1820 ) 阮攸
    幽 居 其 二
    十 載 風 塵 去 國 賒
    蕭 蕭 白 髮 寄 人 家
    長 途 日 暮 新 遊 少
    一 室 春 寒 舊 病 多
    壞 壁 月 明 蟠 蜥 蜴
    荒 池 水 涸 出 蝦 蟆
    行 人 莫 誦 登 樓 賦
    強 半 春 光 在 海 涯


    Âm Hán Việt:
    U CƯ KỲ NHỊ
    Nguyễn Du

    Thập tải phong trần khứ quốc xa
    Tiêu tiêu bạch phát ký nhân gia.
    Trường đồ nhật mộ tân du thiểu
    Nhất thất xuân hàn cựu bệnh đa.
    Họa bích nguyệt minh bàn tích dịch
    Hoang trì thủy lạc xuất hà ma.
    Hành nhân mạc tụng “Đăng lâu phú”
    Cưỡng bán xuân quang tại hải nha(nhai).


    Dịch nghĩa: Ở NƠI U TỊCH (bài 2)

    Mười năm gió bụi sống xa quê hương
    Đầu bạc lốm đốm còn phải ăn nhờ ở đậu
    Đường đi còn dài, trời đã về chiều, lại không tìm ra bạn mới
    Một căn nhà lẻ ,giữa mùa xuân lạnh ngắt ,bệnh cũ nhiều- tái phát
    Dưới ánh trăng ,con thạch sùng leo lên vách nát
    Ao hoang nước cạn hết, chỉ còn thấy ếch nhái
    Khách đi đường đọc bài “phú lên lầu” ( chẳng ích gì)
    Quá nửa đời người ta còn ở nơi chân trời đất khách.

    *”Đăng lâu phú” : bài phú làm khi lên chơi thành Giang Lăng ở Kinh Châu của Vương Xán (177-217)
    Vương Xán là nhà thơ nổi tiếng nhất, tiêu biểu nhất của Kiến An thất tử, cuối đời Đông Hán.
    Không nên nhầm với bài thơ “Đăng lâu” của Đỗ Phủ .

    .
    Dịch thơ (Đường Luật):

    Ở NƠI U TỊCH (vắng vẻ, tối tăm)

    Gió bụi mười năm biệt cố hương.
    Phơ phơ đầu bạc , đất người nương
    Bệnh nhiều xuân lạnh nhà đơn chiếc
    Bạn ít, chiều sang , bước dặm trường
    Trăng sáng ,thạch sùng leo vách nát
    Nước khô ,ếch nhái quậy đầm hoang
    Đi đường đừng ước “lên lầu” ngóng
    Quá nửa đời còn giạt một phương
    Phạm Minh Khôi (phỏng dịch)



    Dịch thơ lục bát :

    Ở NƠI U TỊCH (vắng vẻ, tối tăm)

    Mười năm ly biệt cố hương
    Tóc đầu trắng toát còn nương đất người
    Đường dài , bạn ít , chiều rồi
    Nhà đơn, bệnh lắm, xuần thời lạnh tê
    Thạch sùng leo vách , trăng khuya
    Ao khô ếch nhái dãi dề vọng vang
    “Lên lầu” đừng đọc đi đường
    Nửa đời rồi vẫn tha hương buồn tình.
    Phạm Minh khôi (phỏng dịch)

  6. 3 Thành viên dưới đây cảm ơn PHẠM MINH KHÔI vì bài viết hữu ích này


+ Trả lời chủ đề
Trang 2/2 ĐầuĐầu 1 2

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình