Nguyên văn bởi
HỒNG THOẠI
SAU CƠN MƯA TRỜI LẠI SÁNG
Chớ u sầu băn khoăn mãi thế
Luật muôn đời: Nước chảy về xuôi
Hồn thanh trí thản lên rồi
Bao điều lo nghĩ lần hồi sẽ qua
Sức khỏe tốt là khâu quyết định
Phép thiền hành gắng tập đều đây
Bền gan khổ luyện phen này
Mong rằng kết quả đánh bay nỗi phiền
Nếu đã biết bệnh tình do máy
Đương nhiên là phải tránh nó ra
Chăm cây, nhổ cỏ... vườn nhà
Đời vui biết mấy khi ta khỏe người
Tuy vậy cũng đừng quên mạng ảo
Lĩnh vực này có lắm điều hay
Làm sao quên được những ngày
Đăng thơ, tầm vật... thỏa bày hồn lâng
Chim, lan... mãi góp phần mỹ lệ
Đường thi, song tứ... vẫn hoài sang
Vần thơ lịch sử trình làng
Càng tôn thêm sắc điểm trang cánh đồng
Kính chúc bác vẹn tròn sau trước
Niềm đam mê giữ trọn xưa nay
Cái già dù bám quanh đây
Vẫn không tắt nhiệt huyết đầy trong ta.
HỒNG THOẠI 30.11.16
CẢM ƠN SẾP CẢ
Cảm ơn Sếp những điều tế nhị
Nhắc nhở và khích lệ động viên
Bên tôi luôn có bạn hiền
Tiếp thêm nghị lực tiến lên không ngừng
Nào đâu phải lên rừng xuống bể
Trẻ rồi già đâu chỉ riêng ta
Ngước nhìn trời đất bao la
“Tình yêu cuộc sống”* chói lòa trong tim
Vẫn đau đáu tìm chim mê mải
Y O GA nhẫn nại tập rèn
Câu thơ hòa bạn chưa quên
Trang thơ Lịch sử nỗi niềm còn mang
Sống thời phải đàng hoàng ra sống
Thân dù đau sức động chưa ngơi
Giọt sầu đừng để tuôn rơi
Khổ ta, phiền bạn, để người cười chê
Xin lỗi Sếp những gì yếu đuối
Quên một thời sôi nổi đã qua
Tình thơ thắp lửa tim già
Giờ tôi lại thấy thiết tha yêu đời
Diễn đàn đã giúp tôi đứng dậy
Xả não phiền tiếp lấy đời vui
Bạn bè luôn ở quanh tôi
Mượn câu thơ gửi muôn lời tri ân.
BXP 03.12.2016
* Tên truyện ngắn của Jack London
Hôm ấy tôi vào Thi Hữu trong tâm trạng chán chường, định viết đôi dòng cáo lỗi để về sống lặng thầm với trang blog cá nhân, được lúc nào biết lúc ấy, ở d/đ cứ hay ca cẩm làm phiền lòng mọi người. Bị những cơn ho hành hạ, tôi thấy mình khó trụ được hết mùa Đông, vì mới đầu vụ rét mà đã sẩy ra ho dữ dội, kéo dài sang giêng hai sao nổi. Thôi đành tất cả buông xuôi! Khi vào d/đ gặp thơ HT và một loạt thơ HT, TXS, BH, TGV …, tôi thấy mình có lỗi … Thế là lại vùng lên.